Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Diệp Thiên vốn đang cố gắng hết sức kết thành kim đan, hai mắt nhắm lại, vẻ mặt bình tĩnh lãnh đạm, khi nhận được tin tức từ Thần Diệp Hy, sắc mặt của anh đột nhiên thay đổi, lông mày nhíu chặt.

“Tôi đã biết, đầu tiên cô đừng quá nóng vội.”

Nói một câu trả lời đơn giản cho Thần Diệp Hy, anh tập trung trí lực việc ngưng đan.

Trong trường hợp này không thể dừng lại việc ngưng đan, sự tập trung không thể quá bị phân tâm, nếu không sẽ bị ngắt kết nối. Hậu quả có thể không lường trước được.

Nhưng làm sao anh có thể bình tĩnh được?

“Làm sao bây giờ? Bốn mươi chín ngày không đủ để hoàn thành việc ngưng đan. Nếu như cưỡng chế ngưng tụ đan, sẽ khiến cho căn cơ tu luyện tiêu tán, cũng không cứu được Đóa Đóa!”

Anh vô cùng lo lắng và vô cùng phức tạp!

Đến nỗi lo lắng dồn dập tấn công trái tim, thứ năng lượng sắp trở thành đan trong người đan điền của anh ta suýt chút nữa đã thoát ra khỏi đan điền, nhưng may mắn thay anh đã kịp thời ngăn chặn. Nếu không, một khi nó bị rò rỉ và tràn vào tĩnh mạch, nó sẽ làm tắc nghẽn mạch máu của anh và anh sẽ trở thành một kẻ vô dụng.

“Mình nên làm gì đây? Mình nên làm gì?”

Nhưng trong lòng của anh vẫn không thể bình tĩnh, có thể nói là hỗn loạn. Nhiều đến mức trán và mặt anh ngay lập tức lấm tấm mồ hôi.

“Bình tĩnh! Bốn mươi chín ngày! Bình tĩnh!”

Anh cố gắng thuyết phục bản thân và cố gắng trấn tĩnh tâm trạng của mình, chỉ khi bình tĩnh lại anh mới có thể dành chút tinh thần để nghĩ ra cách giải quyết.

Nhưng cho dù như vậy, trong lòng anh vẫn là khó có thể bình tĩnh.

Vì quá lo lắng nên có cảm giác như trời sắp sập xuống.

Sống hơn hàng ngàn năm, lần đầu tiên anh lo lắng như vậy, cũng là lần đầu tiên cảm thấy mất mát như vậy, anh chưa từng có cảm giác như vậy bao giờ.

Vì Đóa Đóa là trái tim, máu thịt và là một phần cuộc đời của anh, bây giờ tính mạng của Đóa Đóa đang hấp hối mà không cứu được thì làm sao anh không cảm thấy phức tạp rồi loạn cho được?

Nhưng dần dần, anh bình tĩnh lại.

Nhưng là đã vài giờ sau đó.

Sau khi bình tĩnh lại và suy nghĩ thêm vài giờ, anh ta đột nhiên nảy ra một ý tưởng khủng khiếp.

“Lúc này chỉ có thể hi sinh Tâm Nhi, anh mới có cơ hội hoàn thành việc ngưng đan trong 49 ngày!”

Cái ý tưởng này, bản thân anh cũng không biết mình có nên sử dụng nó hay không.

Nếu sử dụng, nhẹ thì nó sẽ hủy hoại quá trình tu luyện thuận lợi của Tần Liên Tâm, nặng thì sẽ khiến cô ấy trở thành phế nhân, thậm chí là mất mạng!

Nhưng nếu không  sử dụng, hy vọng cứu Đóa Đóa gần như bằng không.

Sau khi cân nhắc trái phải, anh vẫn quyết định đi nói chuyện với Tần Liên Tâm trước.

Ngay sau đó, anh dùng tinh thần lực để liên lạc với Tần Liên Tâm: “Vợ à, Thần Diệp Hy vừa gửi một tin tức về Đóa Đóa, nó sắp bị sử dụng để luyện đan.”

“Cái gì! Vậy làm sao bây giờ? Anh đã ngưng đan thành công chưa? Không thể để Đóa Đóa bị lấy đi luyện đan được! Nó là con gái cưng của chúng ta! Chúng ta không thể để mất nó! Không được!” Tần Liên Tâm trả lời Diệp Thiên, từ cách nói chuyện của Tần Liên Tâm, Diệp Thiên có thể biết được rằng lúc này cô ấy đang rất sốt ruột.

Đóa Đóa do Tần Liên Tâm mang thai10 tháng mới sinh ra. Mặc dù đôi khi đưa con gái này khiến cô cảm thấy bất lực nhưng với tư cách là một người mẹ, tình yêu của cô dành cho Đóa Đóa không ít hơn tình yêu của Diệp Thiên dành cho Đóa Đóa.

“Vợ à, đừng lo lắng, Đóa Đóa cần phải ngâm trong tiên dược bảy bảy bốn mươi chín ngày trước khi bị luyện thành đan. Chúng ta vẫn còn bốn mươi chín ngày.” Diệp Thiên đáp.

“Vậy thì anh có thể hoàn thành việc ngưng kim đan trong vòng bốn mươi chín ngày không?” Tần Liên Tâm sốt ruột muốn biết câu trả lời.

“Nếu có em giúp thì có thể, nếu không thì không bao giờ xong.” Diệp Thiên đáp.

“Chỉ cần nói những gì anh muốn làm, chỉ cần em có thể cứu Đóa Đóa, em sẵn sàng chết, con bé là con của em và em không thể để cho nó gặp nguy hiểm được!” Tần Liên Tâm nói với giọng điệu đầy kiên định.

Kể từ khi Đóa Đóa bị bắt, cô đã dằn vặt và tự trách bản thân, cảm thấy mình thật bất tài, đã không bảo vệ được con gái, giờ lại có thể góp phần cứu Đóa Đóa, sao cô có thể bỏ lỡ cơ chứ?

Diệp Thiên cân nhắc hồi lâu mới đáp lại cô: “Em cũng là Thất Khiêu Lung Linh Tâm, tuy rằng  sinh con. Cho dù thất khiếu bị tắc nghẽn nhưng nếu có tinh hoa của máu tim phụ trợ, sẽ tăng tốc độ hình thành kim đan."

“Em sẽ đến chỗ của anh ngay lập tức và lấy máu tim của em để phụ trợ cho anh.”

“Bà xã đừng gấp, em nên ngâm trong tiên dược ba ngày, nếu không sẽ dễ dàng nguy hiểm đến tính mạng.”

“Em không thể đợi ba ngày, càng kéo Đóa Đóa càng nguy hiểm. Em chỉ muốn anh nhanh chóng ngưng tụ thành kim đan để cứu Đóa Đóa. Chỉ cần anh có thể hoàn thành ngưng tụ kim đan trong bốn mươi chín ngày, em chết cũng không hối tiếc!'

Sau khi gửi tin nhắn này, cô ấy đã cắt liên lạc vớiDiệp Thiên.

Vài phút sau, cô vội vàng chạy đến chỗ Diệp Thiên đang ngưng đan.

“Anh muốn em làm gì, nhanh sắp xếp cho em!” Cô vội vàng nói.

“Cởi áo ra, khoanh chân ngồi trước mặt anh.” Diệp Thiên nói.

Tần Liên Tâm lập tức làm theo hướng dẫn của Diệp Thiên, ngay sau đó cô ngồi xếp bằng trước mặt Diệp Thiên.

Không lâu sau, một tia máu đỏ tươi được rút ra từ trái tim cô và nhập vào đan điền của Diệp Thiên, sắc mặt của Tần Liên Tâm lập tức tái nhợt.

Đồng thời, cô cũng cảm thấy mạng sống của mình đang bị tiêu hao từng chút một. Nhưng để cứu được đứa con gái cưng của mình, trong lòng cô rất kiên định, không hề do dự hay sợ hãi.

Mà Diệp Thiên lập tức bảo Thẩm An Kỳ, đưa đơn thuốc cho cô. Để cô ấy nấu canh thuốc cho Tần Liên Tâm ngâm.

Một giờ sau, Tần Liên Tâm ngâm trong thùng tiên dược, vừa ngâm vừa cung cấp máu tim cho Diệp Thiên.

Trong ba ngày, sau khi đổi mười mấy thùng tiên dược, máu Diệp Thiên cần đã đủ, ngay lúc này Tần Liên Tâm cảm thấy nhẹ nhõm, cô đã ngất đi ngay lập tức.

“Diệp Thiên, chị Liên Tâm hôn mê rồi. Mạch của chị ấy lúc có lúc không, phải làm sao bây giờ?” Thẩm An Kỳ lo lắng kêu lên.

Diệp Thiên trầm mặc không nói, ngưng tụ tám mươi mốt cây kim quang trước mặt, bắn vào 81 huyệt đạo của Tần Liên Tâm.

Sau đó ra lệnh cho Thẩm An Kỳ mang Tần Liên Tâm đi, đưa cho Thẩm An Kỳ một đơn thuốc để cô ấy đi bốc và cho Tần Liên Tâm uống mỗi ngày.

Sau khi Tần Liên Tâm được đưa đi, Diệp Thiên bình tĩnh trở lại, tập trung ngưng tụ đan, hồng quang toàn thân lập lòe, khí tức trên người tuôn ra, kim đan đang cấp tốc ngưng tụ.

Rất nhanh. Bảy bảy bốn mươi chín ngày đã trôi qua một nữa thời gian.

Lúc này, Thần Huyền Tông.

“Thế nào, Đóa Đóa có cắn lưỡi tự sát không?” Tông chủ nhìn Đại trưởng lão hỏi.

Người lớn tuổi cười khổ: “Con gái của Diệp Bắc Minh hơi đáng sợ. Con bé mới bây lớn mà đã cắn đứt 3 cây tinh thiết to bằng ngón út. Tuy nhiên, sẽ có người chăm sóc con bé 24/24 giờ và sẽ không cho con bé đó có cơ hội cắn lưỡi tự tử.”

“Vậy thì tốt.”

Tông chủ gật đầu, nói: “Cũng kỳ lạ, đám người Nhị trưởng lão và Oai Vũ Thần Tướng đã ở phàm trần gần ba năm, cũng không có tin tức gì cả. Thật sự là không bình thường. Hủy diệt Tuyết Thần Tông có khó khăn như vậy không?”

“Diệp Bắc Minh lợi hại như vậy sao. Cho dù người của Tuyết Thần Tông cũng không bằng anh ta, thì cũng khá khó để tiêu diệt. Nhị trưởng lão ghét Diệp Bắc Minh đến chết. Có lẽ phải mất một thời gian dài để có thể chặt bỏ được gốc rễ của Tuyết Thần Tông, dù sao họ cũng chỉ đi trăm người, một tông ít nhất cũng có mấy vạn người, rải rác khắp nơi rất khó tìm, hơn nữa thần bài của Nhị trưởng lão và những người khác vẫn còn nguyên vẹn, cho thấy rằng không ai trong số họ đã chết.”

Tông chủ gật đầu: “Đã như vậy, ông phải một ít kim đan xuống dưới tìm Nhị trưởng lão, kêu ông ta trở về. Nếu thánh anh đang luyện chế thành công, ông ta cũng sẽ là người trở thành Nguyên anh.”

“Vâng, tôi sẽ thu xếp ngay bây giờ.”

Hai ngày sau, Thần Huyền Tông phái năm kim đan đã rời khỏi cánh cổng của tông.

Kết quả là không bao lâu sau khi rời khỏi cánh cổng của tông, họ đã bị bắn phá và giết chết bởi Thiên Hà Tiên Kiếm đang canh giữ gần cánh cổng.

Rất nhanh. Thần Huyền Tông nhận được tin tức về cái chết của năm kim đan này.

“Tông chủ, năm vị kim quang phái tới tìm nhị trưởng lão đều đã chết!” Đại trưởng lão lập tức báo cáo.

Sắc mặt tông chủ tử lập tức trầm xuống, sau đó hạ lệnh: “Kêu Tam trưởng lão mang thêm người xuống kiểm tra tình hình.”

“Vâng!”

Hai ngày sau, Tam trưởng lão của Thần Huyền Tông dẫn đầu một đội ra khỏi cánh cổng của tông môn.

Thiên Hà Tiên Kiếm muốn giết những tu sĩ xuống từ Côn Hư thêm lần nữa, kết quả vừa tới gần. Liền thấy Tam trưởng lão của Thần Huyền Tông, người đứng thứ 27 trong danh sách Thần Quân, lập tức sợ hãi bỏ chạy.

“Còn tưởng là ai giết để tử tông môn nhận lời đi tìm Nhị trưởng lão, hóa ra là ông sao Lý Thiên Canh, ông muốn trốn đi đâu!” Tam trưởng lão lập tức dẫn người đuổi theo.

Sau nhiều ngày đuổi theo nhưng vẫn không đuổi kịp, từ những tu sĩ phàm trần mới biết được, những ai đến tìm tin tức của Nhị trưởng lão đều bị Diệp Bắc Minh chèn ép bằng tinh phẩm pháp bảo để ngăn chặn tin tức.

Kể từ đó, Tam trưởng lão đã dẫn đội trở về tông môn và báo tin cho tông chủ.

Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận