"Ha ha!!! "
Trương Diên Niên thấy Tô Lạc Thiền nhìn qua, anh ta cười, nói:" Là tôi đây, mấy vạn năm không gặp, sao tóc cô đều bạc hết cả rồi, suýt thì tôi không còn nhận ra cô nữa rồi đấy."
Từ sau khi Diệp Thiên rời khỏi tiên thổ, Tô Lạc Thiền liền hận Trương Diên Niên, từ đó đến nay cũng đã mấy vạn năm không qua lại với nhau.
Cho nên Diệp Thiên không gặp Tô Lạc Thiền bao lâu, Trương Diên Niên cũng không gặp Tô Lạc Thiền bấy lâu.
Bởi vậy trong ấn tượng của anh ta, Tô Lạc Thiền vẫn là một cô gái với mái tóc đen tuyền làm điên đảo vô số tuấn nam trên tiên thổ.
Chẳng ai ngờ được, chỉ trong chớp mắt, đệ nhất mỹ nữ Tô Lạc Thiền của tiên thổ đã tàn phai thành lão thái bà.
May mà nhan sắc vẫn còn nguyên vẹn, dáng người vẫn trắng nõn cao gầy, bỏ mái tóc bạc sang một bên, cô ta vẫn rất xinh đẹp, vẫn xứng với danh hiệu đệ nhất mỹ nữ tiên thổ như xưa.
Ngay cả Diệp Thiên cũng hài lòng gật đầu.
Tuy tóc Tô Lạc Thiền đã chuyển sang màu trắng nhưng nhìn chung vẫn không tồi.
Nếu đưa cô ta đến trái đất, nhuộm lại màu tóc đen cho cô ta thì cô ta vẫn là cô gái nằm trong lòng ngực anh, dịu ngoan như chú cừu trắng.
Chẳng qua, anh đã không còn là Diệp Bắc Minh của năm đó nữa rồi.
Không biết sau khi biết được thân phận thật của anh, Tô Lạc Thiền có còn như năm xưa, nũng nịu ngoan ngoãn dựa vào trong lòng ngực anh hay không?
Chuyện cũ tái hiện trước mắt.
Cảnh còn, nhưng cố nhân đều đã thay đổi.
Sau năm vạn năm, thời thế thay đổi, anh chỉ sợ Tô Lạc Thiền đã không còn là tiểu nha đầu hay xúc động của năm đó nữa rồi?
Gặp lại cố nhân, cả người Diệp Thiên bồi hồi xôn xao không thôi.
Nhưng Tô Lạc Thiền cũng không biết anh, cô nghe Trương Diên Niên nói, lập tức lạnh mặt, hỏi: "Ý anh là bổn cung trở nên xấu xí? "
"Không không không! "
Trương Diên Niên liên tục xua tay, cười nói:" Ở trong mắt tôi, cung chủ vẫn luôn là đệ nhất mỹ nhân tiên thổ. "
Lại nói, năm đó Trương Diên Niên cũng là một trong những người ái mộ nhan sắc của Tô Lạc Thiền.
Mà Tô Lạc Thiền chỉ xem anh ta là bằng hữu.
Hai người bọn họ là đồng hương, quan hệ vẫn luôn rất tốt, cho nên sau khi Tô Lạc Thiền trở thành cung chủ Huyền Băng Cung, Trương Diên Niên thành bá chủ Hắc Phong Vực, hai người vẫn liên lạc với nhau thường xuyên.
Đương nhiên, chỉ là quan hệ bằng hữu với nhau mà thôi.
Lúc Diệp Thiên tới tiên thổ, Trương Diên Niên đã có gia đình, còn Tô Lạc Thiền là cung chủ Huyền Băng Cung, mà theo quy củ của Huyền Băng Cung, cung chủ không thể kết hôn sinh con, vì vậy cô ta vẫn luôn cô đơn một mình.
Khi đó Diệp Thiên phun một ngụm đàm giết chết Hắc Phong lão yêu. Anh được Trương Diên Niên mời vào bá chủ phủ, đối đãi như một vị khách quý, sau đó anh liền phát truyền âm cho Tô Lạc Thiền, nói bá chủ phủ của anh có vị khách quý tới chơi, chỉ với một ngụm đàm đã có thể diệt trừ Hắc Phong lão yêu, Tô Lạc Thiền vừa khiếp sợ lại vừa ngưỡng mộ, không quản ngại đường xa chạy vài trăm vạn dặm tới chỉ để gặp người mà Trương Diên Niên nói.
Cũng chính vào lúc đó, Tô Lạc Thiền và Diệp Thiên gặp nhau rồi động tâm, kết duyên, cuối cùng hai người luân hãm trong mối tình không thể tự kiềm chế đó.
Lúc ấy, Diệp Thiên là một người đàn ông phóng khoáng, xong việc liền rời đi, chỉ khổ cho Tô Lạc Thiền ngày đêm nhớ mong, cả người tiều tụy.
Vì vậy cô ta vẫn luôn phát truyền âm hỏi Trương Diên Niên, Diệp Bắc Minh đâu? Diệp Bắc Minh đâu? Anh ta đi nơi nào?
Trương Diên Niên làm sao biết được.
Có một lần Diệp Thiên phát truyền âm cho Trương Diên Niên, nhờ anh ta đem dược liệu đến để anh cứu người, cũng báo cho anh ta vị trí cụ thể.
Ngay lập tức, Trương Diên Niên liền nghĩ tới Tô Lạc Thiền, báo cho cô ta vị trí của Diệp Thiên, hỏi cô ta có muốn đi cùng anh hay không?
Tô Lạc Thiền đi theo anh ta đến nơi ở của Diệp Thiên.
Cũng chính từ lúc đó, Diệp Thiên cảm thấy nhàm chán nên liên tục di chuyển đến nhiều nơi khác nhau. Anh phát truyền âm cho Trương Diên Niên, thông báo về địa điểm anh đang ở, sau đó Trương Diên Niên liền phát truyền âm cho Tô Lạc Thiền, xa đến mấy cô ta cũng chạy đến để tìm anh.
Từ đó về sau, Diệp Thiên và Trương Diên Niên ngầm ăn ý với nhau, suốt mười năm trời ròng rã, Tô Lạc Thiền di chuyển ít nhất ba mươi chỗ.
Không lần nào không có cô ta.
Mà cô ta cũng là người được Diệp Thiên sủng hạnh nhiều nhất khi anh còn ở tiên thổ.
***
Quay lại chuyện chính.
Làm gì có nữ tử nào không thích nghe người khác khen mình đẹp?
Tô Lạc Thiền cũng không ngoại lệ.
Lời Trương Diên Niên nói làm cô ta cảm thấy thoải mái trong lòng, nhưng bên ngoài, cô ta vẫn tỏ vẻ lạnh lùng, nói: "Nếu lời này được phát ra từ miệng Diệp Bắc Minh, có lẽ bổn cung sẽ cao hứng hơn một chút, sau này, anh không cần phải nói với tôi những lời như vậy nữa."
Ngay lập tức, Trương Diên Niên, Chu Thiên Hạc, Đóa Đóa, Giang Ánh Tuyết, bốn người bốn đôi mắt đều tập trung nhìn về phía Diệp Thiên.
Diệp Thiên âm thầm mừng rỡ.
Nhưng không ngờ, Tô Lạc Thiền lại lạnh lùng nói tiếp: "Bổn cung cũng điên rồi, tự dưng lại nhắc đến tên phụ bạc bổn cung làm gì? Nếu để bổn cung nhìn thấy anh ta, hừ… bổn cung sẽ ... bổn cung sẽ biến anh ta thành thái giám! Trên đời này làm gì có nam nhân nào như vậy, chơi bổn cung đã rồi ném bổn cung sang một bên, tức chết bổn cung mà!"
Cô ta cũng không sợ mất mặt, dù sao chuyện này toàn dân tiên thổ ai không biết, còn sợ chê cười làm gì?
Nhưng Đóa Đóa không biết chuyện này.
Sau khi nghe Tô Lạc Thiền nói xong, cô phát hiện, ba thật là hư quá đi!!
Diệp Thiên kẹp chặt hai chân lại.
Anh nhịn không được đổ mồ hôi lạnh.
Trương Diên Niên vô tâm vô phổi cười.
"Cười cái gì mà cười! "
Tô Lạc Thiền khẽ quát, cố nhân gặp mặt không nhịn được lắm miệng vài câu, lúc này mới quay về chủ đề chính, cô ta lạnh giọng hỏi: "Sao anh lại phản bội chính đạo? Cấu kết cùng Ma giáo? Còn tên nam nhân này là ai? Sao lại ôm một ma nữ? Các người muốn cải tạo ma nữ này thành chính đạo sao?"
Nếu không phải niệm tình bạn cũ với Trương Diên Niên, cô ta đã động thủ, không thèm quan tâm hỏi han những chuyện như thế này.
"Cung chủ, tôi... "
Trương Diên Niên có cảm giác, anh ta có nhảy vào sông Hoàng Hà cũng rửa không sạch vết nhơ này, anh ta lập tức lôi kéo cánh tay Diệp Thiên, kêu anh tự mình giải thích. Chỉ có anh mới có thể giải thích rõ ràng.
Diệp Thiên lắc tay, đẩy trách nhiệm ngược lại cho Trương Diên Niên.
Câu nói vừa rồi của Tô Lạc Thiền "Nếu để bổn cung nhìn thấy anh ta, bổn cung sẽ... bổn cung sẽ biến anh ta thành thái giám" đã dọa Diệp Thiên sợ rồi. Anh không dám hó hé thêm câu nào nữa.
Anh còn bốn vị phu nhân ở nhà đang đợi anh trở về lâm hạnh, giờ biến thành thái giám rồi…?
Hơn nữa tu vi của Tô Lạc Thiền không hề đơn giản, năm đó anh dốc lòng dạy dỗ Tô Lạc Thiền, khi đó Tô Lạc Thiền mới nhập môn hợp đạo cảnh trung kỳ, lúc anh rời khỏi tiên thổ, Tô Lạc Thiền đã ở giai đoạn đầu hợp đạo thành tựu, năm vạn năm không gặp, hẳn là cô ta cũng đã đến giai đoạn hợp đạo hậu kỳ viên mãn, chỉ cần đột phá bình cảnh là có thể đi vào hợp đạo đỉnh.
Có thể nói, thực lực của Tô Lạc Thiền nằm trong top mười người mạnh nhất tiên thổ.
Quả thật rất khủng bố!
Ít nhất, nếu cô ta muốn biến anh thành thái giám, hiện tại anh cũng không thể phản kháng.
Lúc này, đám người Vương Hiếu Hiền đi tới, ông ta cười lạnh hỏi: "Trương Diên Niên, cậu muốn trả lời như thế nào, hả?"
"Không có mặt mũi nào để trả lời đúng không? Vậy được, tôi thay cậu trả lời."
Nói đến đây, ông tôi cười lớn nhìn Tô Lạc Thiền nói: "Trương Diên Niên đã bí mật gia nhập Ma giáo, người này tên là Diệp Thiên, là thầy của Trương Diên Niên, đồng thời, cậu ta cũng là người Ma giáo, còn ma nữ yêu hỏa này là nữ nhân của Diệp Thiên, vừa rồi chúng tôi liên thủ tấn công yêu hỏa, đem yêu hỏa bắt lấy, cô nhìn yêu hỏa xem, đều là chúng tôi bắt trói lại cả đấy."
"Không biết bọn họ từ đâu xuất hiện ra tay cứu yêu hỏa. Còn giết hai vị hợp đạo cảnh chân tiên của chúng tôi, thật là quá đáng!"
"Vốn dĩ chúng tôi định liên thủ giết bọn họ, không ngờ cung chủ tới, cũng may tu vi của cung chủ cao thâm nên tôi muốn nhờ cô đứng ra giải quyết bọn họ. Tên phản đồ Diệp Thiên, Trương Diên Niên và yêu hỏa, mong cô có thể giao cho tôi xử lý, vì con trai tôi chết trên tay Diệp Thiên, tôi muốn nợ máu phải trả bằng máu!"
"Hy vọng cung chủ thành toàn, nhanh chóng động thủ, tránh cho bọn họ thoát được, đám người Ma giáo đều rất giảo hoạt!"
Trương Diên Niên vừa nghe, lập tức nổi giận: "Vương Hiếu Hiền, con mẹ nó, ông đừng có ngậm máu phun người, thật là, chó không nói được tiếng người à?”
Vương Hiếu Hiền hờn dỗi nói: "Trương Diên Niên, cậu đừng tưởng rằng cậu có thể dựa vào mối quan hệ thân thiết giữa cậu và cung chủ thì cậu có thể làm gì thì làm, phản bội chính đạo có thể cung chủ sẽ không quan tâm, nhưng cậu sai, cung chủ tuyệt đối sẽ không vì mối quan hệ cá nhân mà bao che cho cậu, cho nên cậu đừng nghĩ cung chủ có thể tha thứ cho cậu!"
"Ông con mẹ nó... "
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!