Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Chàng Rể Trường Sinh - Đinh Dũng

Nói tới đây, Đinh Dũng lại nhếch miệng lên, vẫy tay: “Đi thôi, tôi đưa cô ra khỏi đây”.  

             “Không được để hắn chạy”, ngục trưởng tối sầm mặt, vừa nghe Đinh Dũng nói dẫn tiến sĩ Trần đi mà ông ta như nghe tin sét đánh. Ông ta mà để bọn họ rời khỏi đây thì bao tội vạ ông ta phải gánh cả.  

             Nghĩ vậy, ông ta vội phất tay ra hiệu cho những tên còn lại: “Truyền lệnh của tôi, đem thành quả nghiên cứu mới nhất ra”.  

             “Ngục trưởng, thành quả nghiên cứu mới nhất còn chưa thử nghiệm thuốc, không thể tuỳ tiện dùng như vậy được”, nghe ngục trưởng nói vậy, hai chuyên gia khác thay đổi sắc mặt: “Vả lại, thứ thuốc đó chúng ta còn phải giao lên trên, tới lúc đó cấp trên truy xuống…”  

             Nói tới đây, mấy người kia liền im bặt nhưng ý tứ lại rất rõ ràng. Nếu như bên trên truy xuống thì ông có dám gánh tội không, hay là chúng tôi gánh thay?  

             “Hừ. Giờ là lúc quan trọng, quan tâm nhiều thế làm gì?”, ngục trưởng hắng giọng, nhìn chằm chằm mấy chuyên gia này.  

             Những chuyên gia này ngày thường cao cao tại thượng. Nếu không phải kiêng dè chức ngục trưởng của ông ta thì có lẽ ông ta đã không coi bọn họ ra gì rồi. Những người này đến giờ phút này còn muốn thoát tội danh.  

             “Ngục trưởng, giờ tôi đi lấy”, thấy vẻ kiên định của ngục trưởng, người kia không dám do dự nữa.  

             “Thành quả nghiên cứu mới nhất?”, Đinh Dũng sững người, tỏ vẻ hứng thú. Mặc dù anh không biết đó là gì nhưng chắc chắn sẽ là thứ rất thú vị, đặc biệt, khi thấy vẻ mặt bọn họ thay đổi như vậy thì chắc chắn loại thuốc kia sẽ rất đáng kinh ngạc.  

             “Chúng ta mau đi thôi”, tiến sĩ Trần giục, “thành quả nghiên cứu mới nhất là loại Dược Vật đặc biệt, được lấy ra khỏi cơ thể dị nhân. Theo dự liệu của chúng tôi, một khi uống vào thì có thể giống như dị nhân, nhanh chóng tăng tiến thực lực”.  

             “Nếu ngục trưởng ăn thứ thuốc đó thì thực lực của ông ta sẽ tăng gấp bội, tới lúc đó…”, tiến sĩ Trần tỏ vẻ lo lắng. Thứ thuốc này do một tay cô ta chế ra, cô ta rõ hơn ai hết.  

             “Không sao, tôi muốn xem xem nghiên cứu mới này lợi hại thế nào”, Đinh Dũng lắc đầu nói.  

             Nếu có thể có loại vũ khí chuyên đối phó với dị nhân, đối phó với bất cứ một thế lực nào thì đó lại là sự hỗ trợ rất lớn, và cũng có thể coi là quân bài cuối cùng.  

             Nói không chừng, người thân của Đinh Dũng mà gặp phải nguy hiểm thì đã có cách giải quyết. Không phải lúc nào anh cũng bên bọn họ được, còn Phản Linh Đạn cho anh một cảm giác, nếu có thể chế ra một lô mang theo người thì sau này biết đâu có tác dụng lớn.  

             “Hừ, không ngờ mày còn chưa chạy”, thấy Đinh Dũng vẫn đứng đó, ngục trưởng thở phào nhưng vẻ mặt lại tỏ ra coi thường thấy rõ.  

             Nếu Đinh Dũng chạy thì ông ta cũng sẽ không ngăn nhưng hiện giờ Đinh Dũng không chạy, chỉ cần ông ta lấy thành quả mới nhất ra, có muốn đối phó với Đinh Dũng cũng chỉ là chuyện cỏn con.  

             Đinh Dũng chỉ liếc ông ta một cái, không hề lên tiếng. Còn tiến sĩ Trần thấy vậy thì thở dài. Cô ta đột nhiên thấy hối hận vì đã đi theo Đinh Dũng. Giờ Đinh Dũng làm vậy rất có khả năng kéo theo cả hai người đều không thể ra khỏi đây.  

             Nghĩ vậy, tiến sĩ Trần lại nhìn Đinh Dũng bất lực. Còn Đinh Dũng không phải coi thường loại thuốc này, mà thực sự thì anh đang hiếu kỳ xem nó rốt cục thế nào. Nếu lợi hại thì nói không chừng anh sẽ xin tiến sĩ Trần giúp anh chế một ít, tới lúc đó cũng tiện tăng tiến thực lực cho người dưới mình.  

             Tới bây giờ, thực lực của Trương Bồi Sơn vẫn còn rất kém, cũng chỉ có Kim Vô Đạo và Thổ Bồi là tạm được, vì vậy mà nuôi một đám trợ thủ đắc lực quả là một việc đáng làm.  

             “Ngục trưởng, thuốc đây rồi”, đúng lúc này, một tên chạy lại thở hổn hển, tay cầm dung dịch thuốc màu xanh lam.  

             Dung dịch thuốc này trông rất đẹp, chỉ là một lọ nhỏ bằng ngón tay, ánh lên ánh sáng huỳnh quang.   

             Thấy cái lọ này, mặt ngục trưởng như ngây dại nhưng ông ta đã nhanh chóng khôi phục lại trạng thái, gằn lên với Đinh Dũng: “Tiểu tử, mày dám ở lại, tao khâm phục dũng khí của mày đấy”.  

             “Yên tâm, lát nữa tao sẽ cho mày được thoải mái”, ngục trưởng bật cười gian giảo, sau đó nhìn sang tiến sĩ Trần: “Còn cô, dám làm phản, tôi nghe nói cô có một đứa con gái…”  

             “Ngục trưởng, ông đừng đụng đến con gái tôi, ông nói gì tôi đều nghe theo hết, xin ông tha cho con bé”, điểm yếu của tiến sĩ Trần chính là con gái mình. Nghe ông ta nói vậy, cô ta sợ hãi cầu xin.  

             Thế nhưng ngục trưởng nào nghe theo. Ông ta cầm lấy lọ thuốc, mặt mày không chút tình người: “Tiến sĩ Trần, cô đùa với tôi đấy à? Cô muốn làm phản, bị tôi bắt được mà còn xin tôi đừng ra tay sao?”  

             “Còn con gái cô, tôi sẽ cho người tới nhà cô cho cô biết thế nào gọi là sống không bằng chết. Cho con cô biết tất cả mọi thứ đều do người mẹ của nó gây ra. Ha ha ha”, ngục trưởng bật cười.  

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận