Ngày thứ hai, Triệu Hùng để Trần Văn Sơn đưa các anh em về Hải Phòng trước, chỉ để Nông Tuyền đơn độc ở lại.
Hải Phòng là đại bản doanh của Triệu Hùng, không dễ gì xảy ra sơ suất.
Lần này, vì để truy sát Lục Tiểu Xuyên đã xông vào địa giới “Hoàng Long” của tỉnh Thanh Hóa. Triệu Hùng lo lắng Hoàng Long sẽ gây bất lợi cho người của chính mình, liền để Trần Văn Sơn mang theo Trang Đồng Phú Sói Đen, Trọng Ảnh và bốn anh em nhà họ Mã sớm rời đi.
Trong phòng làm việc của Kim Trung, anh ta bỏ hết tất cả những thương nghiệp xã giao buổi sáng chính là vì muốn cùng Triệu Hùng tâm sự.
Theo như Kim Trung thấy, tổn thất một chút tổn thất về buôn bán so với tình bạn cùng Triệu Hùng căn bản không đáng là gì.
Thật ra, để đến được địa vị này của Kim Trung trong giới thương nghiệp, quả thực là như vậy.
Anh ta cần phải tiếp nhận xí nghiệp của gia tộc ba nnă, ba năm sau sẽ phải cùng với cô chủ Trân Thảo Nhi của “Tập đoàn Cát Mỹ” kết hôn.
Kim Trung và cô gái Trân Thảo Nhi này không có bất kì tình cảm căn bản nào. Nhưng vì lợi ích của xí nghiệp gia tộc, anh ta vẫn lựa chọn quan hệ thông gia theo sự sắp xếp của gia tộc.
Thời gian một năm đã trôi quan rồi, chỉ còn lại thời gian hai năm chính là đến ngày cưới của Kim Trung và Trân Thảo Nhi.
Triệu Hùng và Kim Trung nói chuyện chính là về việc này.
Mặc dù Kim Trung không muốn nói chuyện về đề tài này với Triệu Hùng, nhưng anh ta sắp sửa phải đối mặt với sự thật này.
“Kim Trung, đã lâu như vậy rồi, sẽ không phải là không có người mình thích đấy chứ?” Triệu Hùng hỏi Kim Trung.
“Đương nhiên là có! Nhưng anh cũng biết đấy, loại con em thế gia như chúng tôi, vì lợi ích của gia tộc, chẳng còn cách nào khác.”
Triệu Hùng gật gật đầu, anh cũng là con em thế gia, tự nhiên cũng hiểu được nỗi khổ tâm trong lòng Kim Trung.
“Có điều, tôi nghe nói cô chủ Trân Thảo Nhi là một mỹ nữ xinh đẹp tóc vàng mắt xanh, rất nhiều vương công quý tộc đều đang theo đuổi cô ấy.”
“Điều này cũng không có gì kì lạ! Trân Thảo Nhi xuất thân tốt, vóc dáng cũng xinh đẹp, đương nhiên là có người theo đuổi cô ấy rồi.”
“Thế rốt cuộc người con gái mà anh thích là người thế nào vậy?” Triệu Hùng rất bát quái nhìn chằm chằm Kim Trung hỏi.
Kim Trung từ trong ngăn kéo lấy ra một tấm ảnh chụp, đưa cho Triệu Hùng nói: “Tôi và cô gái này mới chỉ gặp nhau đúng một lần, chính là quen biết nhau ở sân bay, cô ấy là một tiếp viên hàng không. Sau đó, tôi đến công ty để tìm cô ấy, cô ấy đã từ chức rồi. Tôi lại đến nhà cũ để tìm cô ấy, nhà cô ấy không biết đã chuyển đi nơi nào, giống như biến mất hoàn toàn trên thế giới này! Thủ đoạn của tên tiểu tử anh lợi hại hơn tôi, xem như là giúp tôi một việc, giúp tôi điều tra một chút đi!”
Triệu Hùng nhận lấy tấm ảnh chụp nhìn một cái, trên ảnh là một cô gái vô cùng xinh đẹp.
Tóc của cô ấy buộc cao, búi thành một búi tóc, có một khuôn mặt tiêu chuẩn hình trứng vịt, một đôi mắt bồ câu xinh đẹp, mũi cao thanh thoát, thật sự là một đại mỹ nhân tuyệt trần.
“Đến anh còn không điều tra ra được người, xem ra có chút khó khăn. Có điều, tôi đây là người thích những việc có độ khó! Anh đã giúp tôi nhiều như vậy, khó khăn lắm mới cho tôi giúp anh một lần, chuyện này tôi tiếp nhận rồi!” Triệu Hùng cười cười, cẩn thận từng li từng tí đem tấm ảnh cất vào trong túi áo.
“Đúng rồi, nếu như tìm được người con gái này, anh phải làm sao đây?” Triệu Hùng hỏi Kim Trung.
Kim Trung nói: “Ở nước ngoài, tam thê tứ thiếp là chuyện rất bình thường. Nếu như cô ấy đồng ý đi theo tôi, tôi sẽ nghĩ cách để cô ấy làm vợ lẽ.
Triệu Hùng gật gật đầu.
Những người có tiền ở nước ngoài có tam thê tứ thiếp không phải là số ít, đây không phải là chuyện gì mới mẻ cả!
Kim Trung không muốn nói chuyện nhiều về tình cảm riêng tư của chính mình, anh ta đổi chủ đề, nói: “Đúng rồi, anh không phải là phải ra tay đối phó với tập đoàn Tĩnh Viễn rồi sao? có nắm chắc không?”
“Nước đã chảy thành sông rồi, kết quả vào tuần này sẽ rõ!” Triệu Hùng cười cười.
Anh bưng ly trà trước mặt lên, uống một ngụm trà, nói: “Có điều, vài người giúp đỡ nhà họ Lưu ở Nha Trang đều là điểm cứng. Đầu tư của đặc khu kinh tế mới ở tỉnh Thanh Hóa lại không thể chậm trễ. Mọi việc đều dồn vào một đống, áp lực đối với tôi mà nói vẫn là khá lớn!”
“Anh thật sự muốn ăn thua đủ với nhà họ Lưu ở Nha Trang?” Kim Trung hỏi.
Triệu Hùng lắc lắc đầu, nói: “Nhà họ Lưu ở Nha Trang thế lực cường đại, tôi chỉ là chặt nanh vuốt của họ trước, để cho họ ổn định một chút. Muốn một gậy đánh chết con hổ này, hiển nhiên là chuyện không thể nào. Tôi có một đối thủ phải cấp bách diệt trừ ngay. Cho nên tranh đấu với nhà họ Lưu ở Nha Trang là giả, tôi thật sự phải đối phó với người khác.”
“Ai?” Kim Trung truy hỏi.
“Tập đoàn Thiên Thanh!” Triệu Hùng nói.
Sau khi nghe thấy bốn chữ “Tập đoàn Thiên Thanh” này, Kim Trung hít vào một hơi lạnh.
Kim Trung biết “Tập đoàn Thiên Thanh” này, là xí nghiệp tiếng tăm lẫy lừng trên quốc tế. Như anh ta thấy, thực lực cũng coi như tương đương với nhà họ Lưu ở Nha Trang, cũng không thua kém là bao. Còn tưởng rằng Triệu Hùng sẽ đối phó với trái hồng mềm nào chứ, không ngờ rằng đối thủ lại là một nhân vật không yếu chút nào.
Kim Trung hỏi: “Tập đoàn Thiên Thanh cũng đối đầu với gia tộc của anh sao?”
Triệu Hùng gật gật đầu, nói: “Đúng là như vậy!”
Khóe miệng Triệu Hùng khẽ lộ ra một nụ cười khổ: “Tôi cũng không giấu gì anh! Nhà họ Triệu chúng tôi tổng cộng có bốn đối thủ, thực lực của tập đoàn Thiên Thanh là yếu nhất.”
Nếu như là người khác nói ra những lời này, Kim Trung nhất định sẽ nói anh ta “chém gió!”, thế nhưng những lời này là từ miệng Triệu Hùng nói ra. Vậy là đã rõ ràng sự thật đúng là như vậy.
Không khó để tưởng tượng ra bốn đối thủ này của nhà họ Triệu đều là nhân vật có cấp bậc đáng sợ như thế nào!
Triệu Hùng nói với Kim Trung: “Tôi hiện tại đã âm thầm bày bố để đối phó với tập đoàn Thiên Thanh. Đương nhiên, đây không phải là việc có thể làm qua loa vội vàng. Nếu như tôi và nhà họ Lưu ở Nha Trang ăn thua đủ, hươu chết về tay ai vẫn còn là một ẩn số. Tôi nhiều nhất có thể quấy cho nhà họ Lưu ở Nha Trang đánh đến tàn phế, căn bản đánh không chết được. Nhưng nếu như tôi đánh chết tập đoàn Thiên Thanh, tôi nắm chắc có thể xóa sổ được tập đoàn Thiên Thanh.
“Triệu Hùng! Chuyện này tôi không có cách nào để khuyên anh. Có điều, bất luận anh làm điều gì mà cần Kim Trung tôi giúp đỡ, chỉ cần mở miệng nói một tiếng.”
“Yên tâm đi! Lúc nào cần nhờ anh giúp, tôi sẽ không khách khí đâu.” Triệu Hùng nói: “Vốn dĩ, tôi định đêm nay lại cùng anh uống một chầu hẳn hoi. Có điều, sáng sớm hôm nay Thanh Tịnh gọi điện thoại tới, nói rằng nếu như tôi giải quyết xong việc của Lục Tiểu Xuyên rồi thì sớm trở về. Nói là có việc đang đợi tôi xử lý.”
“Vậy trưa nay chúng ta cùng nhau ăn cơm đi!” Kim Trung nói.
“Không phải anh có hẹn với công ty gì có của giám đốc Trịnh rồi sao?”
“Có thể lùi lại!” Kim Trung cười cười, nói: “Tôi có thể lùi lại việc của bọn họ, nhưng không thể từ bỏ khoảng thời gian ở cùng nhau của chúng ta.”
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!