Những camera ẩn như vậy thường được giấu ở những nơi cực kỳ kín đáo.
Một số thiết bị đơn giản yêu cầu pin. Khi hết pin, thiết bị giám sát sẽ mất hiệu quả. Một số thiết bị nghe lén khác thì được kết nối mạch điện.
Những thiết bị nghe lén bình thường, nếu không đặc biệt tinh vi, thì khi gọi điện thoại, âm thanh sẽ bị gây nhiễu.
Triệu Hùng lấy điện thoại di động ra, thử gọi cho Lý Thanh Tịnh.
Nhìn thấy Triệu Hùng gọi, Lý Thanh Tịnh có hơi kinh ngạc. Tuy là cô rất thông minh, nhưng cũng không thể đoán được hành động của Triệu Hùng có ý nghĩa gì.
“Có chuyện gì sao?” Lý Thanh Tịnh hỏi Triệu Hùng.
Triệu Hùng nghe thấy điện thoại có chút tạp âm, đã xác định được trong phòng có thiết bị nghe lén, liền nói với vợ: “Thanh Tịnh, anh đang nói chuyện với ông ngoại Sáu, có thể sẽ mất một lúc, em chờ anh nhé!”
Triệu Hùng nhấn mạnh ba chữ “em chờ anh”, ám chỉ Lý Thanh Tịnh không được được đi lại lung tung.
Theo Triệu Hùng thấy, thiết bị nghe lén được lắp đặt trong phòng của Tần Lục Gia, hẳn là do nội gián thực hiện. Anh lo vợ mình sẽ gặp nguy hiểm nên mới bảo cô không được ra ngoài.
Mặc dù Lý Thanh Tịnh tự hỏi tại sao Triệu Hùng lại gọi điện thay vì đến nói chuyện trực tiếp với mình. Nhưng cô vẫn nghe ra, anh đang bảo cô không được đi lại lung tung.
Sau khi cúp điện thoại, Triệu Hùng trong túi lấy ra một thiết bị mini.
Vật nhỏ này là do Trần Văn Sơn đưa cho Triệu Hùng.
Kể từ khi nhà họ Triệu bị Tây Giao khống chế, Triệu Hùng đã cảnh giác và xin Trần Văn Sơn thiết bị làm nhiễu sóng mini này.
Trần Văn Sơn là thám tử tư số một trong nước, anh ta có những phương thức đặc biệt để lấy được những thứ này.
Triệu Hùng ra hiệu cho Tần Lục Gia im lặng, cẩn thận dùng thiết bị kiểm tra lại trong phòng.
Sau khi lục soát, có tới mười bốn thiết bị nghe lén được tìm thấy ở phòng của Tần Lục Gia.
Nếu không phải Triệu Hùng tinh mắt, khó có thể phát hiện trong phòng này giấu một chiếc camera mini. Từ đó phát hiện ra rất nhiều thiết bị nghe lén khác.
Sau khi xác nhận trong phòng không còn thiết bị nghe lén nào nữa, Triệu Hùng ném thiết bị nghe lén đã thu thập được lên bàn, anh nói với Tần Lục Gia: “Ông ngoại Sáu, xem ra ông ở đây không còn an toàn nữa!”
Tần Lục Gia cau mày, vẻ mặt nghiêm trọng, nói: “Sao lại có chuyện này được?”
“Ông ngoại Sáu, nhà họ Tần có gián điệp, ông không phát hiện ra điều gì bất thường sao?”
“Không có!”
Tần Lục Gia mờ mịt lắc đầu, nói với Triệu Hùng: “Sau khi ông giao tài sản cho cậu Viễn của cháu quản lý, thì cửa lớn không ra, cửa nhỏ không động, cũng ít tiếp xúc với người khác.”
“Vậy cháu mới nói do nội gián làm.” Triệu Hùng đáp.
Tần Lục Gia nhíu mày.
Ông suy nghĩ một lúc, nhưng không nghĩ ra người nào trong gia đình có thể là nội gián.
“Hùng, những người trong gia đình đều là thân thích của ông, từ trước đến nay chưa từng có hành vi gây rối gì. Làm sao có thể là nội gián được?”
Triệu Hùng chỉ vào đống thiết bị nghe lén trên bàn, nói với Tần Lục Gia: “Vậy những thứ này phải giải thích như thế nào?”
“Cái này…”
Tần Lục Gia nhất thời cứng họng.
Triệu Hùng hỏi Tần Lục Gia: “Ông ngoại Sáu, ông đừng trách cháu đa nghi. Vào lúc này, mọi người trong nhà đều bị nghi ngờ.”
Tần Lục Gia gật đầu, thở dài nói: “Chuyện này ông biết, cháu có gì muốn nói thì cứ nói đi.”
Triệu Hùng hỏi Tần Lục Gia: “Làm sao ông gặp được người con nuôi tên Kế Lập Quân kia?”
“Ồ, cháu nói Lập Quân à!” Tần Lục Gia giải thích: “Chắc cháu cũng biết mối quan hệ giữa cậu Ưng và cậu ấy, đúng không?
“Cháu biết! Cháu nghe nói rằng họ là bạn tốt, đều là thành viên của Hội Minh Quân.” Triệu Hùng nói.
Tần Lục Gia nói tiếp: “Hồi trước, cậu Ưng của cháu bị người giang hồ đuổi giết, chính Kế Lập Quân là người đã cứu mạng nó. Kể từ đó, hai người đã có một tình bạn gắn kết. Kế Lập Quân là một người rất quyết đoán, muốn hợp tác cùng phát triển với cậu Ưng của cháu. Từ một hộp đêm đang bên bờ vực phá sản dần dần mở rộng thế lực. Về sau mới lập nên được Hội Minh Quân.”
“Kế Lập Quân đã giúp đỡ nhà họ Tần rất nhiều, vì vậy ông mới nhận cậu ấy làm con nuôi, hy vọng cậu ấy sẽ chung sống hòa thuận với cậu Ưng của cháu. Sao vậy, cháu đang nghi ngờ là cậu ấy làm sao?” Tần Lục Gia hỏi Triệu Hùng.
Triệu Hùng nói: “Vào lúc này, cháu có lý do để nghi ngờ bất cứ ai, ngoại trừ ông, ông ngoại Sáu.”
Tần Lục Gia lâm vào trầm tư.
Ông biết rằng Triệu Hùng nói đúng.
Nếu có người nào trong nhà họ Tần ít có khả năng là nội gián nhất, thì đó chắc chắn là bản thân Tần Lục Gia. Ngoài ra, bao gồm cả con cái của ông đều bị nghi ngờ.
Tần Lục Gia có chút đau lòng nhức óc về chuyện nội gián này.
Trước giờ, ông ấy vẫn luôn ở Thanh Hóa, ẩn mình dưới mí mắt của Hoàng Long. Tần Lục Gia vẫn luôn tự hào về chuyện này.
Bây giờ nghĩ lại, ông thấy mình như một kẻ ngốc, thì ra đã bị người khác theo dõi từ lâu.
Mặc dù không thể xác định được danh tính của người theo dõi. Nhưng người này lại dám bố trí nhiều thiết bị nghe lén trong phòng ông như vậy, chắc hẳn không phải người dễ đối phó.
Triệu Hùng đặt tất cả các thiết bị nghe lén trên bàn xuống đất.
Rồi lấy chân giẫm lên, trong phòng vang lên mấy tiếng “Cộp cộp”, tất cả đều bị giẫm nát.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!