Sau khi buổi biểu diễn bắt đầu, Lý Thanh Tịnh và Cố Minh Tuyết cũng dừng nói chuyện, ánh nhìn của mọi người bị Triệu Hiền trên sân khấu hấp dẫn.
Cố Minh Tuyết có quan hệ rất tốt với Triệu Hiền nên nhìn Triệu Hiền rạng rỡ dưới ánh đèn sân khấu, cô đặc biệt vui mừng thay cho Triệu Hiền.
Lý Thanh Tịnh cũng đang thưởng thức buổi biểu diễn.
Triệu Hiền cực kỳ hiểu rõ cách điều tiết bầu không khí trong buổi biểu diễn, mỗi khi kết thúc một bài hát, cô sẽ tương tác cùng khán giả trong chốc lát mới chuyển sang bài hát tiếp theo.
Triệu Hiền đang cầm microphone trong tay và nói: “Tôi muốn chọn một vị khán giả ở bên dưới lên hát cùng tôi một ca khúc. Món quà tôi gửi tặng bạn là một album mới nhất do chính tôi tự tay ký tên.”
Dưới khán đài mọi người sôi nổi la hét, ai cũng hy vọng mình là người may mắn.
“Xin cho mời giám đốc bộ phận điều chỉnh âm thanh ánh sáng, anh giúp tôi di chuyển ánh đèn chiếu ngẫu nhiên lên khán đài, đèn chiếu lên ai, người đó sẽ là người may mắn lên hát cùng tôi hôm nay. Bắt đầu!!”
Tim của mọi người ngừng đập, ánh mắt cùng nhau nhìn theo hướng ánh đèn di chuyển, cuối cùng đèn sáng ngừng tại vị trí của Lý Thanh Tịnh.
Lý Thanh Tịnh có chút ngạc nhiên, cô không nghĩ mình có thể tốt số như vậy.
Thấy người may mắn là Lý Thanh Tịnh, Lý Diệu Linh cảm thấy khó chịu.
Lý Diệu Linh mếu máo nói với Lý Thanh Tịnh: “Chị! Em rất muốn có được album do Triệu Hiền tự tay ký tên. Chị được nhận, chị nhớ về đưa cho em nha.”
Lý Thanh Tịnh khẽ hừ một tiếng, nói: “Hừ! Con bé này, chỉ biết lấy thứ tốt.”
“Hì hì! Ai bảo chị là chị của em. Thời tới cản không nổi hì hì.”
Lý Diệu Linh khoe khoang với những người hâm mộ xung quanh mình, cô ta sẽ có album do chính tay Triệu Hiền kí tặng.
Đám người Đỗ Mĩ Ngân chỉ có thể ghen tị, rất muốn người may mắn được chọn lên sân khấu là chính mìn
Chỉ có Triệu Hùng và Cố Minh Tuyết biết rõ, nhất định là Triệu Hiền đã ra ám hiệu với người chuyển ánh đèn, cố ý chọn người may mắn là Lý Thanh Tịnh.
Triệu Hùng không biết em gái mình đang dở trò quỷ gì, chỉ cần cô không gây khó dễ cho vợ mình là tốt rồi.
Lý Thanh Tịnh đi lên sân khấu, nhân viên đưa cho cô một cái microphone.
Triệu Hiền cố ý ngạc nhiên nói: “Oa! Thì ra là một cô gái xinh đẹp nha.”
Trên màn hình lớn, đồng thời xuất hiện hình ảnh của Lý Thanh Tịnh và đại minh tinh Triệu Hiền.
Tuy rằng Lý Thanh Tịnh trang điểm đơn giản nhưng lại xinh đẹp hơn so với đại minh tinh Triệu Hiền.
Người ở dưới sân khấu hầu như chưa ai nghe nói đến Lý Thanh Tịnh, họ không nghĩ đến ở nơi này còn có người xinh đẹp như vậy.
Hà Quý Nam nhếch môi cười xấu xa, cố ý trêu chọc Hán Vân Hiển: “Anh Hiển! Anh vì Lý Thanh Tịnh suýt chút táng gia bại sản. Một cô gái xinh đẹp như vậy, ngủ một đêm cũng đáng! Thật tiếc, anh còn chưa làm ăn được gì đã gặp cả đống chuyện phiền phức.”
“Anh Nam, thôi thôi. Chuyện đã qua rồi còn nhắc lại để làm gì?”
Hà Quý Nam khẽ hừ một tiếng, nói: “Tôi không tin anh có thể cho qua dễ dàng như vậy! Tên Triệu Hùng này là đối thủ của chúng ta, chúng ta nên nghĩ cách đối phó với anh ta mới đúng.”
Hán Vân Hiển nắm chặt tay, lạnh giọng nói: “Tôi sẽ làm cho anh ta phải hối hận.”
Trên sân khấu!
Triệu Hiền cười khanh khách cố ý nói với Lý Thanh Tịnh: “Cô gái xinh đẹp, cô tự giới thiệu đi!”
Lý Thanh Tịnh không có chút luống cuống nào, tự nhiên hào phóng trả lời: “Chào mọi người, tôi là Lý Thanh Tịnh, là người phụ trách của công ty thiết kế bao bì Diệp Tử.”
Triệu Hiền thầm khen Lý Thanh Tịnh thật thông minh, vừa có thể ở trên sân khấu tự giới thiệu bản thân lại còn PR cho công ty của mình.
Không thể không nói, những người hôm nay có mặt xem Triệu Hiền biểu diễn, lượng khán giả trẻ tuổi chiếm đa số, nhìn từ góc độ kinh doanh, đây chính là khách hàng tiềm năng!
Dưới khán đài, mọi người vừa nghe tên “Lý Thanh Tịnh” thì sôi nổi châu đầu ghé tai bàn luận. Bởi vì rất nhiều người từng nghe nói, Lý Thanh Tịnh là cô gái xinh đẹp nhất thành phố nhưng cho tới bây giờ chưa ai từng gặp qua, hiện giờ vừa thấy, thật là danh bất hư truyền, cô đứng cùng đại minh tinh Triệu Hiền so ra không kém cỏi chút nào, thậm chí khí chất còn hơn một phần. Đồng thời, cũng nhớ kỹ cái tên: “Công ty thiết kế bao bì Diệp Tử” này.
Cố Minh Tuyết nhìn Triệu Hùng cười nói: “Anh Hùng! Chị dâu thật là thông minh, lên sân khấu cũng không quên đánh bóng cho công ty của mình.”
Triệu Hùng bên ngoài cười nhưng bên trong đắc ý.
Lý Thanh Tịnh là người có thiên phú kinh doanh, từ lúc khai trương công ty, doanh thu không ngừng phát triển theo cấp số nhân. Chẳng qua là sau này cô bị Vũ Minh liên thủ cùng “công ty Minh Quân” chơi một vố.
Một lần vấp ngã đó, cô trưởng thành hơn nhiều, khôn khéo hơn trong làm ăn kinh doanh!
Lần Lý Thanh Tịnh gặp khó khăn đó, cô không những không bị văng khỏi giới kinh doanh, ngược lại được Triệu Hùng âm thầm trợ giúp, đông Sơn tái khởi, nước lên thuyền lên, kinh doanh càng ngày càng tốt!
“Cô Tịnh, cô là fan của tôi sao?” Triệu Hiền hỏi Lý Thanh Tịnh.
Tuy Lý Thanh Tịnh không phải là fan của Triệu Hiền nhưng cô vẫn gật đầu, cô nói Triệu Hiền là idol mà mình thích nhất!
Triệu Hiền nghe xong cực kỳ vui mừng, dò hỏi Lý Thanh Tịnh: “Vậy cô muốn chọn bài nào, chúng ta cùng nhau hát.”
Nói thật, Lý Thanh Tịnh rất ít nghe nhạc, đôi khi ngẫu nhiên nghe một chút. Cũng may, bình thường Triệu Hùng ở nhà, anh thường xuyên mở nhạc của Triệu Hiền.
Lý Thanh Tịnh nói, hát bài “Tạm biệt anh, người em yêu nhất!”
Triệu Hiền chủ động kéo tay Lý Thanh Tịnh. Lòng bàn tay của Triệu Hiền đem lại cho Lý Thanh Tịnh cảm giác ấm áp như tình cảm của người thân dành cho nhau.
Hai người hát: “Anh ở nơi nào? Còn nhớ em không, anh còn nhớ về ký ức đôi ta, em đau như thế nào! Anh có khỏe không? Anh có nhớ em như em nhớ tới anh? Tạm biệt anh, người em yêu nhất!”
Lý Thanh Tịnh không nhớ rõ lời bài hát, nhưng có Triệu Hiền hát ở bên cạnh, không được mười thì cũng nhớ bảy tám phần.
Lúc này, toàn bộ không gian trở nên yên lặng!
Giống như đang lắng nghe thanh âm từ thiên nhiên.
Rất nhiều người nhắm mắt lại, ngâm nga theo giai điệu!
Triệu Hùng nhìn hai người, trong lòng rất cảm động. Em gái Triệu Hiền chủ động kéo gần khoảng cách với vợ Lý Thanh Tịnh!
Sau khi hát xong, mọi người mới mở mắt. Theo sau đó là tiếng vỗ tay vang dội.
Nghe những cô gái xinh đẹp hát cũng là một loại hưởng thụ, buổi biểu diễn hay như vậy, tốn mười triệu một vé vào cửa cũng đáng.
Triệu Hiền tặng Lý Thanh Tịnh một album và chiếc mũ lưỡi trai có chữ ký của cô. Lý Thanh Tịnh vui mừng ôm đồ rời khỏi sân khấu.
Lý Thanh Tịnh vừa trở về, Lý Diệu Linh cướp ngay đồ của thần tượng chiếm làm của riêng cho mình, cô sợ Lý Thanh Tịnh không cho cô.
Cố Minh Tuyết cười tủm tỉm nói với Lý Thanh Tịnh: “Chị dâu, chị hát thật hay, không có chút cảm giác lạ sân khấu. Chỉ sợ sau đêm nay, không những chị nổi tiếng mà công ty chị cũng sẽ vang danh.”
Lý Thanh Tịnh cười nói: “Chị không nghĩ chị hát hay như em nói đâu. Nhưng cô gái này cũng không tệ, không có dáng vẻ khinh người như những người nổi tiếng khác.”
Cố Minh Tuyết trong lòng nghĩ: Bởi vì đó là chị thôi, đổi thành người khác xem?
Buổi biểu diễn của Triệu Hiền thành công hơn mong đợi.
Sau khi kết thúc buổi biểu diễn, Triệu Hùng muốn đưa Lý Thanh Tịnh quay về. Một người nhân viên thở hổn hển chạy tới, nói với Lý Thanh Tịnh: “Cô Tịnh! Cô chờ một chút.”
Lý Thanh Tịnh nhíu mày dò hỏi: “Có chuyện gì sao?”
“À! Cô Triệu Hiền muốn cảm ơn cô đã phối hợp với cô ấy nên muốn mời cô cùng nhau dùng bữa. Hy vọng cô nể mặt.”
“Triệu Hiền muốn mời tôi ăn cơm?”
Lý Thanh Tịnh kinh ngạc, đây thật là chuyện tốt mà không phải ai muốn cũng được.
Không đợi Lý Thanh Tịnh trả lời, Lý Diệu Linh cướp lời: “Tôi là em gái của Lý Thanh Tịnh! Anh về nói với cô ấy, chúng tôi đợi.”
“Được! Vậy chúng ta sẽ gặp nhau ở cửa nam của trung tâm triển lãm. Cô Triệu Hiền xử lý một chút chuyện riêng sẽ ra ngay.” Anh nhân viên nói xong vội vàng chạy đi.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!