Gặp tên xã hội đen đang ở gần trong gang tấc, Nông Tuyền đang ngồi phía trước đã bắt đầu xoa xoa tay, nhếch miệng nói với Triệu Hùng: “Cậu chủ, tên này suýt chút nữa đã hại chúng ta đi Tây Thiên, lát nữa tôi sẽ chăm sóc con chó con này thật chu đáo.”
“Ừ, giao cho cậu! Nông Tuyền, tên này có rất nhiều thủ đoạn. Nếu tôi đoán không nhầm, hắn hẳn là sát thủ chuyên nghiệp. Cậu cẩn thận một chút!”
“Yên tâm đi, cậu chủ!” Nông Tuyền vỗ vỗ ngực nói với giọng điệu chắc nịch.
Triệu Hùng dặn dò mọi người ngồi vững sau đó đạp chân ga tăng tốc.
Mọi người sợ tới mức tay nắm chặt tay cầm của xe, Triệu Hùng tìm chọn góc độ sau đó trực tiếp đâm vào đuôi xe màu trắng.
Chiếc xe màu trắng kia bị Triệu Hùng đâm vào thì mất kiểm soát rồi đâm vào lan can, một tiếng “RẦM!” vang lên, đầu xe đã bị biến dạng, động cơ cũng đã tắt ngay sau đó, chắc chắn là đã hư hỏng nghiêm trọng.
Nông Tuyền nhanh chóng mở cửa xuống xe, lao về phía chiếc xe màu trắng.
Có một tên mặc áo đen trong xe, anh ta vội vàng mở cửa chạy ra ngoài, nhưng chưa chạy được bao xa đã bị Nông Tuyền đuổi kịp.
Tên áo đen rút con dao găm ra, tay cầm dao vung ngược đầu dao về phía Nông Tuyền.
Nông Tuyền né sang một bên tránh được hướng dao của đối phương, anh nhanh chóng đưa chân vòng ra sau lưng tên áo đen rồi đạp hắn ngã sấp xuống đất.
Nông Tuyền chuẩn bị nhào tới, tên áo đen vội đá một cước vào mặt anh.
Nông Tuyền bắt lấy cổ chân đối phương, dùng sức hất hắn bay ra xa.
Một chiếc ô tô gầm rú vút qua, lao lại gần tên áo đen.
Tên áo đen kia may mắn giữ được cái mạng, vội vàng đứng dậy bỏ chạy về phía trước. Nông Tuyền chạy nhanh mấy bước liền bắt được hắn, anh nắm lấy cổ áo sau của tên áo đen, hắn lại lấy con dao găm vung về phía Nông Tuyền lần nữa. Cánh tay Nông Tuyền hất ra bên ngoài, trực tiếp đánh bật bàn tay đang cầm dao của đối phương. Sau đó, tóm lấy đối phương giật mạnh về phía sau, đem tên kia ngã nhào trên mặt đất.
Nông Tuyền bước tới, một phát đá bay con dao trong tay tên kia, sau đó đè lên người đối phương, anh nắm chặt tay thành nắm đấm đánh xuống hai quyền, sau đó chỉ nghe thấy tiếng “Rắc” truyền đến từ trên người tên áo đen kia. Xương bả vai của hắn trực tiếp bị Nông Tuyền đánh gãy.
Cánh tay của hắn buông thõng xuống, hắn định dùng chân để đánh lại Nông Tuyền.
Nông Tuyền đã quỳ gối áp xuống, lần nữa đem xương đùi của hắn bẻ gãy.
Nông Tuyền tát liên tiếp mấy phát lên mặt hắn, sau đó cười lớn: “Mẹ kiếp, xém một chút nữa thôi là nổ chết tao, nếu không phải cậu chủ nhà tao tha cho mày một mạng quèn, tao đã sớm đem xương của mày cho chó gặm rồi.”
Lúc này, Triệu Hùng cùng Lê Mai, Hồ Dân cùng những người khác đi đến.
Thấy Nông Tuyền đang khống chế tên áo đen, Triệu Hùng tiến lên mấy bước khom người xuống, lạnh giọng hỏi: “Nói, mày là do ai cử đến.”
Hắn ta hướng về phía Triệu Hùng rồi nhổ nước bọt, Triệu Hùng quay đầu tránh đi.
Triệu Hùng vươn tay bóp cổ tên áo đen, đanh giọng nói: “Chớ đùa giỡn với tao, mặc dù mày có là sát thủ đi chăng nữa thì anh em của tao vẫn có rất nhiều cách để mày phải mở miệng ra.” Sau đó, Triệu Hùng quay sang nói với Nông Tuyền: “Cậu cho hắn biết thế nào là lễ độ đi.”
“Tôi biết rồi” Nông Tuyền cười một tiếng.
Sắc mặt tên áo đen hiện rõ vẻ kinh hãi nhìn Nông Tuyền đang nắm lấy mắt cá chân của hắn. Tay Nông Tuyền dùng một lực thật mạnh, gã áo đen đột nhiên hét lên một tiếng “A!....” thê thảm.
Nông Tuyền dùng lực lên tay không phải lực bình thường, một đòn này đã đem chân của gã kia gãy đến từng khúc từng đoạn.
Từ trước đến nay, khi Nông Tuyền đánh nhau không bao giờ nảy sinh lòng thương hại. Bởi anh hiểu được, nhân từ với kẻ thù là đang tàn nhẫn với chính mình.
Gã áo đen như suýt ngất đi, nếu không phải hắn đã từng được huấn luyện đặc thù, đòn đánh kia của Nông Tuyền rất có thể đã lấy của hắn nửa cái mạng.
Triệu Hùng híp mắt, nhìn gã áo đen hỏi: “Tao hỏi mày lại một lần nữa, là kẻ nào sai mày tới giết tao? Nếu mày vẫn tiếp tục không chịu khai ra, người anh em này của tao vẫn còn rất nhiều cách để mày nói ra.”
Tên áo đen thật sự là chống đỡ không nổi, vừa mở miệng nói được chữ “Hà” thì miệng liền sủi bọt mép rồi chết!
Triệu Hùng nhìn sắc mặt tên áo đen chuyển xanh, đôi mắt hiện lên tia máu, rõ ràng là do trúng độc. Cạy miệng của hắn ra xem xét, hóa ra là do uống thuốc độc tự sát.
Tên mặc áo đen đã chết, manh mối bị đứt đoạn. Triệu Hùng liền đứng lên đi tới chỗ Lê Mai và Hồ Dân. Lê Mai hỏi Triệu Hùng: “Anh Hùng, hắn ta bị làm sao vậy?”. Triệu Hùng nhàn nhạt nói: “Tự sát.” Sắc mặt Lê Mai hoảng hốt, ngay lập tức để đồng nghiệp của mình chụp lại hiện trường.
Một lúc sau, cảnh sát giao thông tuần tra mới đến hiện trường. Sau khi thẩm vấn Triệu Hùng và những người khác, họ hướng dẫn Triệu Hùng xuống cao tốc.
Sau khi đến phòng xét hỏi của đội cảnh sát giao thông, cảnh sát hình sự tỉnh cũng đã đến. Cảnh sát tỉnh lần nữa lại thẩm vấn mấy người Triệu Hùng, Lê Mai xuất trình giấy tờ tùy thân của mình rồi nói với cảnh sát mình là phóng viên báo Lâm Thành Daily. Cô cũng nói rằng cô có thể làm chứng cho Triệu Hùng, là tên sát thủ kia muốn giết Triệu Hùng.
Sau khi cảnh sát xem xét, họ nói Lê Mai yêu cầu đồng nghiệp của cô xóa ảnh của người đã chết và không đưa lên các phương tiện truyền thông cho công chúng biết cho đến khi mọi việc được giải quyết. Chỉ cho phép đăng những hình ảnh và bản tin về việc xe của Triệu Hùng bị đánh bom.
Lê Mai ngay lập tức gửi hình ảnh hiện trường vụ án cho tòa soạn.
Đây chính là tin tức độc nhất vô nhị! Tổng biên tập khen Lê Mai hết lời.
Sau đó, cảnh sát đã thả Triệu Hùng và Lê Mai.
Lê Mai quan tâm Triệu Hùng hỏi: "Anh Hùng, xe của anh bị nổ rồi, có cần chúng tôi cho mượn xe của tòa soạn không?"
"Không cần, tôi có một người bạn ở tỉnh này. Vừa nãy tôi đã gọi điện, chắc bây giờ bạn tôi đang trên đường tới đây."
Trong lúc đang nói chuyện, Kim Trung lái xe Rolls-Royce đến chỗ Triệu Hùng. Sau khi xuống xe Kim Trung vội vội vàng vàng đi đến chỗ Triệu Hùng, ngó trái ngó phải, thấy Triệu Hùng bình an vô sự, anh ta đấm vào ngực Triệu Hùng một cái rồi nói: “Tôi nghe nói tên nhóc nhà cậu xảy ra chuyện, thật sự làm tôi sợ muốn chết!”
Triệu Hùng cười cười nói: “Tôi không sao cả mà”
Lê Mai nhìn Kim Trung, cố ý hỏi Triệu Hùng: “Anh Hùng, người này là...?”. “À, để tôi giới thiệu với cô một chút, đây là bạn tốt của tôi, Kim Trung.”
“Kim Trung, người này là Lê Mai. Cô ấy là phóng viên”
Kim Trung nhìn vẻ mặt có nét quyến rũ của Lê Mai, ánh mặt đặc biệt câu dẫn người khác. Cô ấy lại không trang điểm chút nào, người phụ nữ này sinh ra đã có phong thái quyến rũ, thật sự khác biệt.
“Cô Mai, xin chào!”
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!