Hà Quý Nam không phải không biết bơi, mà là có tật ở chân. Hơi dính nước lạnh, chân hắn ta sẽ bị rút gân!
Hán Vân Hiển và Hà Quý Nam thối giống nhau, trước đây hai người cũng từng quen nhau. Cho nên gã ta tất nhiên biết tật xấu này của Hà Quý Nam.
Trước kia Hà Quý Nam chỉ xứng làm người hầu của Hán Vân Hiển. Nhưng nhà họ Hán đã sa sút, Hà Quý Nam để gã ta làm người hầu, thân phận hai người đã tráo đổi, quả thực hắn ta như thể cưỡi ở trên cổ Hán Vân Hiển.
Ở trong lòng Hán Vân Hiển, gã ta đã gieo mầm hận từ lâu.
Người đầu tiên gã ta hận là Triệu Hùng, người thứ hai hận chính là Hà Quý Nam.
Bây giờ, biết được kết cục của nhà họ Hà giống nhà họ Hán bọn họ. Vậy đây chính là cơ hội tốt để gã ta trả thù Hà Quý Nam. Cho nên, hết thảy đều là kế hoạch của Hán Vân Hiển.
Hà Quý Nam choáng váng ở trong nước, hắn ta bị sặc mấy ngụm nước, nên hô cầu cứu Hán Vân Hiển: “Cậu Hiển, cứu tôi! Cứu tôi với!...”
Trong mắt Hán Vân Hiển lộ ra vẻ ác độc, gã ta nói với Hà Quý Nam: “Hà Quý Nam, muốn trách thì trách mày không phải bạn thân tao! Mày đã bất nhân, cũng đừng trách Vân Hiển tao bất nghĩa.”
“Cậu Hiển, tôi... Tôi không...”
Hà Quý Nam vùng vẫy trong nước thêm vài lần nữa, dần dần cả người hắn ta chìm nghỉm ở trong nước, không thấy bóng dáng, như thể chưa từng có chuyện gì xảy ra vậy.
Cái “Công viên đất ngập nước” này còn chưa chưa được phát triển, là một giải đất hoang vu, nên bình thường có rất ít người tới chỗ này.
Hán Vân Hiển lấy một điếu thuốc từ trong túi áo ra, rồi châm lửa hút.
Gã ta hít thở vài hơi, tự lẩm bẩm: “Hán Vân Hiển tôi đã mất đi tất cả, sớm muộn gì cũng có một ngày tôi sẽ lấy lại được tất cả!” Nói xong, gã ta sải bước rời khỏi công viên đất ngập nước.
Bệnh viện trong thành phố Hải Phòng!
Sau khi Triệu Hùng và Nông Tuyền đưa Trần Văn Sơn đến bệnh viện, bệnh viện đã tiêm cho Trần Văn Sơn thuốc giải của huyết thanh rắn độc. Sau khi tiêm, Trần Văn Sơn vẫn không có phản ứng, vẫn ở trạng thái hôn mê bất tỉnh.
Điều này làm Triệu Hùng trở nên vô cùng lo lắng!
Nếu mất đi trợ thủ đắc lực Trần Văn Sơn này, như vậy đối với Triệu Hùng mà nói, không thể nghi ngờ là một đả kích nặng nề.
Không có cách nào, Triệu Hùng cuối cùng vẫn phải để Trần Văn Sơn ở tại bệnh viện, bảo Trần Thiên Trung phái người đến giúp đỡ chăm coi.
Trần Thiên Trung vừa nghe Trần Văn Sơn bị tiêm huyết thanh rắn độc vô hiệu, vẫn ở trạng thái hôn mê bất tỉnh ở bệnh viện, thì đích thân đến bệnh viện!
Trần Văn Sơn là con nuôi của Trần Thiên Trung, lại là người Triệu Khải Thời gắng sức bồi dưỡng, và muốn dốc hết sức lực để trợ giúp Triệu Hùng, không nghĩ tới Trần Văn Sơn lại trúng độc rắn mà hôn mê bất tỉnh!
Triệu Hùng thở dài nói với Trần Thiên Trung: “May mắn cháu đã phong ấn huyệt vị xung quanh tâm mạch của Văn Sơn đúng lúc. Tuy nhiên, duy trì tối đa 24 giờ thôi.”
May là Trần Thiên Trung túc trí đa mưu, nhất thời cũng không chủ ý.
Trong chớp nhoáng này, Triệu Hùng cảm thấy Trần Thiên Trung như già đi mười tuổi.
Nếu tính mạng của Trần Văn Sơn đáng lo ngại, đó là một đả kích nặng nề với Triệu Hùng, một đòn thảm khốc đối với Trần Thiên Trung.
Trần Thiên Trung nói với Triệu Hùng: “Cậu chủ, cậu còn bận việc của cậu đúng không? Tôi muốn ở đây với Văn Sơn nhiều hơn. Tôi sẽ không tham dự yến tiệc thương mại vào buổi tối, cậu cứ nói thân thể tôi khó chịu.”
“Được rồi!” Triệu Hùng thở dài, nói với Trần Thiên Trung: “Bác Trung, nếu có một tia hy vọng, chúng ta đều phải cứu Văn Sơn.”
“Ừ! Cậu nói đúng, tôi gọi điện thoại ngay bây giờ.” Tay Trần Thiên Trung run run rẩy rẩy, móc điện thoại di động từ trong túi áo ra.
Sau khi gọi vài cuộc, Trần Thiên Trung lắc đầu. Ông bất đắc dĩ nói với Triệu Hùng: “Tôi đã tham khảo ý kiến của một số trường giáo dục và bệnh viện nổi tiếng trong nước, cũng như các chuyên gia về sinh tồn hoang dã và chuyên gia về độc rắn. Bọn họ đều nói rắn vương miện vàng là một một loài rắn độc quý hiếm. Chỉ cần bị cắn trúng, thì với trình độ y học hiện nay, trên cơ bản là không có thuốc chữa được. Đây có thể là số phận của Văn Sơn rồi!”
“Cậu chủ, cậu đi làm đi! Tôi muốn ở lại cùng Văn Sơn.” Trần Thiên Trung nói với Triệu Hùng.
Triệu Hùng ở lại bệnh viện cũng không giúp được cái gì, nên anh gật đầu, mang theo Nông Tuyền rời đi!
Sau khi ra bệnh viện, Nông Tuyền hỏi Triệu Hùng: “Cậu chủ, đi đâu vậy?”
Triệu Hùng nói với Nông Tuyền: “Nông Tuyền, cậu đi về trước đi! Lê Mai vẫn chưa bị bắt, tôi sợ cô ta sẽ gây bất lợi cho Thanh Tịnh và Dao Châu. Cậu thay tôi đi bảo vệ bọn họ trong âm thầm!”
“Yên tâm đi, cậu chủ! Tôi đi ngay.”
Nông Tuyền biết rằng chuyện này không trì hoãn được, ra cửa viện cậu ấy chặn ngay một chiếc xe taxi, rồi vội vã rời khỏi!
Triệu Hùng vốn muốn đi tìm vợ mình Lý Thanh Tịnh, nhưng anh muốn chuẩn bị cho vợ một kinh hỉ nên anh quay trở lại khách sạn anh đang ở.
Lúc này, Lý Thanh Tịnh đang bận đau đầu nhức óc ở công ty! Gần đây, mặc dù nghiệp vụ mới bên ngoài của POP không có tiến triển quá lớn, nhưng công việc thiết kế bao bì ngày càng ăn nên làm ra kể từ sau concert của Triệu Hiền.
Mỗi ngày đều có khách hàng mới, đến công ty “Thiết kế bao bì Dao Châu” để mời một cuộc nói chuyện nhỏ!
Lý Thanh Tịnh vừa phải chăm con một mình, vừa bận việc của công ty, cô thực sự cảm thấy hơi kiệt quệ cả về thể chất lẫn tinh thần. Vừa nghĩ tới việc có thể sớm trả món nợ của công ty trước đó, toàn thân cô lại tràn đầy nhiệt tình.
Tối hôm nay, Lý Thanh Tịnh có một bữa tiệc rất quan trọng. Nếu từ chối bữa tiệc này, mấy trăm ngàn lợi nhuận rất có thể sẽ không có, chuyện này đối với người đông sơn tái khởi như Lý Thanh Tịnh mà nói, cô thấy lần kỳ ngộ này tương đối quan trọng.
Triệu Hùng không ở nhà, nên không ai giúp cô chăm con! Bữa tiệc buổi tối lại không thể bỏ qua.
Lý Thanh Tịnh làm xong việc, cô suy nghĩ một chút, cuối cùng cô vẫn quyết định để em gái Lý Diệu Linh giúp mình chăm sóc con.
Lúc Lý Diệu Linh tan học, Lý Thanh Tịnh gọi điện thoại cho em gái Lý Diệu Linh, bảo cô ấy giúp mình đi đón con, nói mình đã bảo trước với thầy cô ở nhà trẻ của Dao Châu rồi!
Lý Diệu Linh đang không muốn trở về nhà, mẹ Đào Ái Hoa luôn ở nhà họ Đào, bố Lý Quốc Lâm thì cả ngày vội vàng chuyện “Khách sạn Xuân Nghĩa”.
Ngoại trừ ở trường học tập, thì cô lại đi hộp đêm sang chảnh. Thời gian gần đây, chuyện cô ấy thích làm nhất là ở lăn lộn trong nhà chị gái Lý Thanh Tịnh.
Lý Diệu Linh vui vẻ đồng ý, nói rằng sau khi tan học sẽ đến nhà trẻ đón Dao Châu!
Đúng lúc Lý Diệu Linh đến nhà trẻ đón Dao Châu.
Ở cửa vườn trẻ, hình bóng Lê Mai xuất hiện.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!