Ông chủ họ Trịnh tên là Trịnh Quân Liên, ông ta là người ngoài miền đến thành phố đầu tư. Chỉ quen biết mấy ông chủ lớn của giới thương nghiệp như Trần Thiên Trung, Vân Đức Trung, Thẩm Tường Thiên, căn bản không biết Triệu Hùng là ai, có thân phận thế nào.
Gia sản của Trịnh Quân Liên bên ngoài tỉnh lên đến mấy chục tỷ. Dưới tay có một chuỗi trung tâm mua sắm trải rộng khắp các tỉnh thành lớn trong nước.
Ông ta từng đi qua nam, xông qua bắc, bất kể đi đến chỗ nào, người khác đều cung kính, khách sáo với ông ta. Chưa từng có người nào dám vô lễ như vậy với ông.
Lý Thanh Tịnh vội vàng đưa một chiếc khăn tay cho Trịnh Quân Liên, nói xin lỗi: "Ông chủ Trịnh, thật sự xin lỗi!"
Nữ thư kí của Trịnh Quân Liên mang sắc mặt rất chanh chua đanh đá, hừ lạnh nói: "Hừ! Nghĩ xin lỗi là được rồi hay sao. Để chồng của cô tự đến mà giải thích, nếu không chúng tôi sẽ đi theo trình tự tư pháp."
Triệu Hùng nhún vai, mang dáng vẽ không sao cả, nói: "Các người thích đi trình tự tư pháp thì cứ tự nhiên đi. Xem thử thẩm phán có thụ lí vụ án một ly rượu hay không!" Nói xong, anh nhìn vợ mình là Lý Thanh Tịnh, nói: "Thanh Tịnh, chúng ta quang minh chánh đại làm ăn buôn bán, không cần thiết ăn nói khép nép với người khác. Nếu cứ ép em uống rượu, mới có thể hợp tác với nhau, vậy thì chuyện làm ăn này không làm cũng không sao! Nhớ kỹ, chuyện kiếm tiền rất quan trọng, nhưng thân thể quan trọng hơn, em biết chưa!"
Lý Thanh Tịnh nghe xong lời Triệu Hùng nói, trong lòng cực kỳ cảm động. Thế mới biết, sở dĩ Triệu Hùng tát rượu vào ông chủ Trịnh là vì nghĩ cho sức khỏe của mình.
Triệu Hùng lấy ra một tấm thẻ hội viên thương hội có khắc tên Trương Bảo Quân từ phía sau, giới thiệu với Lý Thanh Tịnh: "Thanh Tịnh, đây là ông chủ Trương anh mới quen biết. Ông chủ Trương là thương nhân trong lĩnh vực điều chế dược, đúng lúc đang muốn thuê dịch vụ in ấn hộp thuốc ở bên ngoài. Giai đoạn đầu ông chủ Trương có ý muốn ký hợp đồng năm trăm vạn, em và ông chủ Trương tâm sự đi! Về phần chuyện hợp tác này với ông chủ Trịnh, anh thấy không làm cũng thế!"
Lý Thanh Tịnh trà trộn nhiều năm ở giới thương trường, đương nhiên từng nghe nói đến tên tuổi của Trương Bảo Quân. Nhưng mà, bao bì đóng gói của hiệu thuốc Trương Bảo Quân vẫn luôn giao cho một công ty đối thủ của cô cung cấp. Không nghĩ tới, Triệu Hùng lại giúp mình nhận được một hợp đồng lớn như vậy. Mà nghiệp vụ in ấn cho trung tâm thương mại của ông chủ Trịnh chẳng qua là hợp đồng một hai trăm vạn. So ra thì biết cái nào quan trọng hơn. Nếu quả thật ký được hợp đồng thì ít nhất có thể kiếm lời ít nhất hai trăm vạn.
Hiện tại Triệu Hùng đã đắc tội Ông chủ Trịnh, khả năng thành công của hợp đồng này quá nhỏ. Còn nữa, lối ăn nhậu của ông chủ Trịnh này có vấn đề, một khi có tiền lệ thì các loại phiền toái sau đó sẽ kéo theo đến lũ lượt.
Lý Thanh Tịnh tin tưởng Triệu Hùng sẽ xử lý tốt chuyện này, cô lập tức nói với ông chủ Trịnh: “Ông chủ Trịnh! Ông đã muốn cân nhắc về chuyện hợp đồng lần nữa thì vẫn nên mời cao minh khác đi! Công ty thiết kế bao bì đóng gói Dao Châu chúng tôi dự tính hủy bỏ lần hợp tác này."
"Lý Thanh Tịnh, cô. . . . . ."
Triệu Hùng cắt ngang lời nói của Trịnh Quân Liên, lạnh giọng mà nói: "Ông chủ Trịnh, tên của vợ tôi, không phải ông có thể tùy tiện gọi bậy. Ông tuân theo quy tắc làm ăn ở Hải Phòng thì không ai sẽ kiếm chuyện với ông. Nếu để tôi phát hiện ông không tuân thủ quy tắc, hoặc là có ý đồ gây rối công ty củ vợ tôi, đừng trách tôi không khách sáo với ông!"
"Triệu Hùng, cho dù lần này chúng ta không thể ký hợp đồng thành công với ông chủ Trịnh, nhưng sau này có lẽ còn có cơ hội hợp tác. Tâm sự đàng hoàng với ông chủ Trịnh, ngôn ngữ đừng quá kích!"
"Yên tâm đi, bà xã! Anh tư biết có chừng mực."
"Tốt lắm, em đi nói chuyện hợp tác với ông chủ Trương đây. Ông chủ Trương, mời đi bên này!" Lý Thanh Tịnh khách sáo mà làm ra một động tác mới Trương Bảo Quân.
Trương Bảo Quân biết Lý Thanh Tịnh là vợ của Triệu Hùng, cũng muốn nhân cơ hội này kéo gần quan hệ với Triệu Hùng. Biểu hiện của anh ta cực kỳ nhiệt tình, cười nói với Lý Thanh Tịnh: "Giám đốc Lý, tôi nghe nói công ty của cô phát triển không tồi!"
"Cũng là nhờ có mọi người dốc lòng ủng hộ!"
"Làm gì có, làm gì có! Tôi sớm có nghe đến danh tiếng của công ty thiết kế bao bì đóng gói Dao Châu của mọi người rồi! Tôi muốn sản xuất thêm mấy loại dược liệu mới, nếu thiết kế của công ty các cô phù hợp với ý tưởng của tôi, tôi chuẩn bị đầu tư thêm vào tám trăm vạn."
Lý Thanh Tịnh vừa nghe thấy thế, ánh mắt lập tức sáng ngời, cảm giác cứ như "Tiền từ trên trời rơi xuống" vậy!
Lý Thanh Tịnh nói với Triệu Hùng: "Triệu Hùng, anh đưa thẻ khách quý Thanh Hùng cho em mượn một chút, em đi lên lầu đặt một phòng chung để bàn bạc kỹ với ông chủ Trương."
Triệu Hùng lấy thẻ khách quý "Thanh Hùng" từ trong bóp ra, giao cho vợ Lý Thanh Tịnh.
Lý Thanh Tịnh mang theo thư kí Đặng Gia Hân, vui mừng dẫn Trương Bảo Quân rời đi.
Chờ sau khi Lý Thanh Tịnh rời đi, Triệu Hùng nhìn chằm chằm Trịnh Quân Liên, cười nói: "Ông chủ Trịnh, nói chuyện hợp tác uống rượu là bình thường, nhưng liên tục ép rượu một người phụ nữ tửu lượng không tốt như ông, điểm này tôi cũng không dám gật bừa! Nhớ kỹ, việc buôn bán chú ý hòa khí sanh tài. Nếu ông suy nghĩ cẩn thận rồi thì hoan nghênh tiếp tục tới tìm vợ tôi hợp tác. Nếu không nghĩ ra, chuẩn bị trả thù tôi, Triệu Hùng tôi sẽ hầu tới cùng! Món ăn ở Thanh Hùng không tồi, ông cứ từ từ thưởng thức đi! Nhớ rõ ăn xong thì phải trả tiền. Tạm biệt!" Nói xong, anh cũng xoay người lên lầu.
Triệu Hùng vừa rời đi, chợt nghe phía sau truyền đến một tiếng "Rầm!" vang dội. Nghe ra là Trịnh Quân Liên tức giận đến vỗ bàn, Triệu Hùng mỉm cười, không dừng bước lại, tiếp tục đi về phía trước!
Nữ bí thư của Trịnh Quân Liên thấy Trịnh Quân Liên nổi nóng, nhẹ giọng hỏi ông ta: "Giám đốc Trịnh, chúng ta có cần tìm người trừng trị cái thằng nhãi tên Triệu Hùng này hay không."
"Đương nhiên phải trừng trị hắn! Trịnh Quân Liên tôi từ trước tới bây giờ chưa từng phải chịu uất ức đến như vậy. Nhưng mà, tôi phải gọi điện thoại trước hỏi xem thằng nhãi tên Triệu Hùng này có lai lịch thế nào, sau đó mới quyết định!" Trịnh Quân Liên đứng lên, nói với nữ bí thư: "Cô đi tính tiền đi, tôi quay về trong xe chờ cô!"
Ngồi trên xe, Trịnh Quân Liên gọi điện thoại cho Thẩm Tường Thiên của Hải Phòng.
Thẩm Tường Thiên cũng chính là bố của Thẩm Minh, nhà họ Thầm đứng trong top năm giàu có của thành phố Hải Phòng, là danh môn vọng tộc tiếng tăm lừng lẫy.
Quan hệ giữa Trịnh Quân Liên và Thẩm Tường Thiên cũng không tệ, mấy năm nay, quốc gia đang mạnh mẽ nâng đỡ chấn hưng các công nghiệp xí nghiệp cũ cả ba tỉnh miền Đông Bắc. Cho nên, Trịnh Quân Liên mới chạy đến Hải Phòng để xây trung tâm thương mại.
Ở thành phố Hải Phòng, trừ "Trung tâm thương mại Trần Uyển" có chút danh tiếng ra thì trong các khu thành phố mới vừa được khai phá, cùng với khi thành Bắc đang chờ khai thác, đều không có loại trung tâm thương mại lớn.
Trịnh Quân Liên muốn mở trung tâm thương mại ở khu thành phố mới.
Khu thành phố mới là khu vực có tiềm lực đã được công nhận. Nếu dựa theo kế hoạch mà xây dựng, có thể kéo GDP của toàn bộ thành phố Hải Dương lên trên diện rộng.
Lúc Trịnh Quân Liên gọi điện thoại cho Thẩm Tường Thiên, hỏi Thẩm Tường Thiên về Lý Thanh Tịnh của “Công ty thiết kế đóng gói bao bì Dao Châu", cùng với chồng của cô là Triệu Hùng.
Thẩm Tường Thiên vừa nghe đến tên của Triệu Hùng, không khỏi kinh ngạc giật mình.
"Cái gì? Anh muốn tìm người đối phó Triệu Hùng. Lão Trịnh à! Tôi khuyên anh mau bóng từ bỏ suy nghĩ này đi."
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!