Triệu Hùng thấy vợ mình là Lý Thanh Tịnh mỗi ngày đều làm việc muộn như vậy, không chỉ dậy sớm nấu bữa sáng cho mình mà còn quan tâm chăm sóc tỉ mỉ phun thuốc cho mình thì trong lòng anh vô cùng cảm động.
Nghĩ lại chuyện ở “Trung tâm mua sắm Tần Uyển” ngày hôm qua thì trong lòng anh cảm thấy rất áy náy.
“Thanh Tịnh, hôm qua chuyện ở trung tâm mua sắm…”
Triệu Hùng vừa nói được một nửa thì bị Lý Thanh Tịnh ngắt lời.
“Triệu Hùng, trước đây anh đã làm gì hay là anh giấu em chuyện gì thì em cũng không muốn biết. Em chỉ hi vọng sau này anh đừng giấu em bất cứ chuyện gì. Chúng ta là vợ chồng, nếu như anh và em không thành thật vậy thì những ngày tháng chúng ta bên nhau còn có ý nghĩa gì?”
Nghe thấy lời của vợ Lý Thanh Tịnh của mình, Triệu Hùng lộ ra vẻ hơi ngạc nhiên.
Triệu Hùng nắm chặt lấy bàn tay mềm mại của Lý Thanh Tịnh, nhìn Lý Thanh Tịnh với ánh mắt trìu mến thâm tình nói: “Thanh Tịnh, bây giờ em có thể không hiểu nhưng cho dù anh lừa em thì cũng là lời nói dối với ý tốt. Xuất phát điểm của anh đều là tốt cho em.”
“Nói dối mà còn chia thành thiện ý và ác ý sao? Nói dối chính là nói dối. Triệu Hùng, cả đời này Lý Thanh Tịnh em không cầu giàu có, em chỉ cần một người chồng chăm lo tốt cho đối ngoại. Lúc đầu khi anh không muốn ra ngoài kiếm tiên thì em đã không mở công ty để hỗ trợ anh.”
Triệu Hùng cảm thấy có chút xấu hổ khi nghe thấy những lời của vợ mình là Lý Thanh Tịnh nói.
Mấy năm nay kết hôn với Lý Thanh Tịnh, mặc dù Lý Thanh Tịnh lạnh lùng giống như một núi băng, người khác đều ghét bỏ Triệu Hùng anh là một đồ bỏ đi, nhưng chỉ có Lý Thanh Tịnh là không ghét bỏ anh.
Dùng cách nói của Lý Thanh Tịnh thì gọi là “Lấy gà theo gà, lấy chó theo chó”. Nếu như có một ngày, cô và Triệu Hùng chia tay vậy thì chính là đã thấy quá vọng với anh.
“Được rồi. Anh phun thuốc xong thì ăn chút cơm rồi nghỉ ngơi đi. Em đã bảo Gia Hân đưa con và Diệu Linh đi học. Luyện võ thì luyện võ nhưng anh nhất định phải bảo vệ tốt cơ thể của bản thân.” Lý Thanh Tịnh nói xong liền bỏ bột thuốc trắng Vân Nam trong tay ra, gọi con gái Dao Châu ở trong phòng và em gái Lý Diệu Linh của cô.
Ăn xong bữa sáng, sau khi ba người Lý Thanh Tịnh, Lý Diệu Linh và con gái Dao Châu đều rời đi.
Triệu Hùng nằm ngửa trên ghế sô pha rất lâu nhưng không thể ngủ được. Anh lờ mờ cảm nhận được rằng vợ của mình là Lý Thanh Tịnh dường như đã tra ra được thân thế của anh.
“Thanh Tịnh, anh không nói với em thực sự là để tốt cho em. Anh tin rằng sau này em sẽ hiểu được.” Dần dần, mi mắt càng ngày càng nặng và Triệu Hùng đã nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.
Liên tiếp hai ngày không có chuyện gì xảy ra, ngày hôm nay đã đến thời gian tiệc tùng của Thẩm Nhã Lan.
Sau khi Triệu Hùng đến nhà trẻ đón con gái thì không ngờ cô em vợ Lý Diệu Linh lại gọi điện thoại cho anh.
“Anh rể! Anh tới đón em đi, tối nay em định qua nhà anh ngủ.”
Triệu Hùng vừa nghe thấy cô em vợ Lý Diệu Linh nói muốn đến liền hỏi ngược lại cô ấy: “Cô gái à, không phải có phòng ngủ chung của trường em sao? Sao không ở phòng ngủ mà ngày nào cũng chạy ra ngoài làm gì?”
“Ôi trời! Ngày nào cũng ở trong phòng ngủ em chán muốn chết rồi. Chị gái em lại không cho em đi hộp đêm, đến nhà anh chị thì có thể ăn chực uống chực.”
Triệu Hùng tin rằng cô em vợ này không có một chút nào là quan tâm đến việc học. Năm sau sẽ phải tham gia kỳ thi tuyển sinh đại học, nếu như Lý Diệu Linh không cố gắng học tập thì đến lúc đó ngay cả đại học nhóm thứ hai cũng không thể thi qua.
“Diệu Linh, tối nay anh phải tham gia dự tiệc. Có lẽ không ở nhà.”
“Tham gia dự tiệc sao? Anh rể, anh có thể dẫn em đi cùng được không?” Lý Diệu Linh vào nghe xong liền vui mừng hỏi.
Triệu Hùng vốn mà muốn khéo léo từ chối cô gái Lý Diệu Linh này, ý là tối nay mình có việc bận để cô ấy đến hôm khác. Nhưng không ngờ cô gái này sinh ra đã ham vui, vừa nghe thấy Triệu Hùng phải tham gia dự tiệc thì hai mắt đã sáng lên.
Triệu Hùng suy nghĩ một chút, thân phận của anh sớm muộn gì thì cũng bại lộ. Đến lúc đó thì sự khác biệt về thân phận sẽ khiến cho cô em vợ và mình trở nên không hợp nhau, đưa con gái Dao Châu và cô em vợ Lý Diệu Linh đi trải nghiệm cũng là chuyện tốt.
Nghĩ đến đây, Triệu Hùng vui vẻ đồng ý với yêu cầu của cô em vợ, căn dặn nói với cô ấy: “Anh có thể dẫn em đi cùng, nhưng tối nay là bữa tiệc do Thẩm Nhã Lan, cậu ấm nhà họ Thẩm tổ chức, em đi theo nhưng không được gây rắc rối cho anh.”
“Bữa tiệc của Thẩm Nhã Lan sao, chẳng phải là ở trong buổi gặp gỡ sẽ có rất nhiều cậu ấm cô chiêu giàu có sao?”
“Gần như vậy.”
“Anh rể, anh đừng lo lắng. Em đi theo tuyệt đối sẽ không gây bất cứ rắc rối gì cho anh.” Lý Diệu Linh hứa hẹn cam đoan với Triệu Hùng.
Tính cách của Lý Diệu Linh rất năng động, nơi nào có náo nhiệt thì thích đi đến nơi đó.
Con gái đều thích những người đàn ông cao ráo đẹp trai và giàu có, Lý Diệu Linh cũng không phải là ngoại lệ. Cô ấy từ trước đến nay chưa từng tham gia vào giới xã hội thượng lưu, được dịp nhân cơ hội này có thể làm quen với một số con trai nhà giàu đó. Ngộ nhỡ trong bữa tiệc lại có thể câu được một chàng rể quý thì có thể đỡ phải phấn đấu trong hơn nữa cuộc đời.
Sau khi cúp điện thoại, Lý Diệu Linh bắt đầu lấy hết mỹ phẩm ở trong phòng ngủ tập thể ra.
Bình thường khi ở trường học thì học sinh không được phép trang điểm. Mỗi lần, Lý Diệu Linh và Đỗ Mỹ Ngân đi chơi trong hộp đêm thì đều lén lút lấy ra những món đồ mỹ phẩm quý giá, ăn mặc một cách cẩn thận.
Lần này, Lý Diệu Linh trang điểm rất tỉ mỉ. Cô ấy chải tóc ngang trán ở phía trước và buộc một bím tóc đuôi ngực, dáng vẻ trông vô cùng thuần khiết và xinh đẹp.
Sau khi trang điểm kỹ càng đã làm Lý Diệu Linh rạng rỡ lên rất nhiều. Khi người con gái này vừa tròn mười sáu tuổi thì đã có tiềm chất trở thành người đẹp tiêu chuẩn.
Sau khi Đỗ Mỹ Ngân mở cửa vào phòng ngủ, nhìn thấy Lý Diệu Linh đang mặc quần áo và trang điểm cẩn thận thì vô cùng ngạc nhiên hỏi: “Diệu Linh, cậu không phải đã nói là mấy ngày nay chị gái cậu rất nghiêm khắc, không cho cậu đi hộp đêm sao? Vậy thì cậu trang điểm làm gì?”
Lý Diệu Linh vui vẻ nói: “Tớ không đi hộp đêm. Tối hôm nay, tớ sẽ cùng anh rể tới tham gia một buổi gặp gỡ dành cho con trai của nhà giàu có do Thẩm Nhã Lan nhà họ Thẩm tổ chức.
“Thật sao?” Đỗ Mỹ Ngân nghe vậy thì mắt sáng lên.
So với Đỗ Mỹ Ngân thì Lý Diệu Linh chỉ đơn giản là muốn đi kết bạn với mấy người con trai nhà giàu có. Cô ấy là người có nguyên tắc, không phải đối phương là con nhà giàu có thì cô ấy sẽ không có giới hạn mà kết hôn với người ta. Chuyện này còn phải tùy thuộc vào việc hai người có hợp nhau không và có duyên với nhau không? Nhưng Đỗ Mỹ Ngân thì không giống như vậy, mặc dù điều kiện gia đình cô ta khá giả nhưng lại là một người phụ nữ ham tiền từ đầu cho đến cuối. Cô ta thuộc loại đứng núi này trông núi nọ, nếu như có anh trai nào nhà giàu có phù hợp hơn thì có thể lập tức đá người đàn ông hiện tại, là kiểu phụ nữ mà hầu hết đàn ông ghét nhất.
Đỗ Mỹ Ngân lắc nhẹ bờ vai của Lý Diệu Linh nói: “Diệu Linh, cậu giúp tớ nói với anh rể cậu có được không? Tớ cũng muốn cùng hai người đi mở mang kiến thức? Làm ơn đi, có được không?”
“Chuyện này…”
“Một bữa ăn KFC thêm vào đó là một lần ca hát ở Kim cương KTV, có được không?” Trong ánh mắt của Đỗ Mỹ Ngân tràn đầy vẻ cầu xin.
“Một bữa KFC thì cũng quá ít rồi.” Lý Diệu Linh nhân cơ hội này lợi dụng điểm yếu nói với Đỗ Mỹ Ngân.
“Tớ sẽ bao cậu KFC một tuần là được rồi đúng không?”
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!