Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Chàng Rể Tỷ Phú - Triệu Hùng - Lý Thanh Tịnh (FULL)

Trong điện thoại di động của Triệu Hùng đang phát ra nội dung cuộc nói chuyện Triệu Hùng và Đỗ Học Văn vừa rồi. Đỗ Học Văn nghe xong bị dọa đến thân thể run lẩy bẩy!

Anh ta không nghĩ tới Triệu Hùng nói ra gọi điện thoại, trên thực tế là mở chức năng ghi âm điện thoại, đem đối thoại vừa rồi trộm ghi lại.

Cao Mãn Đường nghe xong ‘ba!’ một tiếng, một bàn tay hung ác đập vào trên mặt bàn, chỉ vào Đỗ Học Văn lạnh giọng nói: “Đỗ Học Văn, hai mươi phút sau đến phòng họp trường học, làm tốt chuẩn bị bị đình chỉ đi.”

Đỗ Học Văn nghe xong, đặt mông ngã ngồi trên ghế.

Triệu Hùng lặng lẽ nhìn Đỗ Học Văn, một chút cũng không có đồng tình với anh ta.

Nếu là anh ta chịu hỗ trợ, cho một chút ơn huệ nhỏ cảm tạ người ta cũng là nên làm. Nhưng lại đường đường chính chính đưa ra cái đề nghị lớn như vậy, thật sự khiến cho anh phát ốm!

“Chủ nhiệm Đỗ, nếu anh muốn theo họ của tôi, tôi cũng không để ý!’

Đỗ Học Văn trừng Triệu Hùng một chút.

Cao Mãn Đường đối Đỗ Học Văn lạnh giọng nói: “Đỗ Học Văn, anh còn dám trừng cậu Triệu? Chờ sau đó, tôi sẽ để cho người đi điều tra anh, nếu chuyện của anh nghiêm trọng, anh liền đợi ngồi tù đi!’

Đỗ Học Văn nghe xong, sắc mặt lập tức trở nên xám xịt bụi đất.

Cao Mãn Đường đối Triệu Hùng khách khí nói: ‘Cậu Triệu, mời dời bước đến phòng làm việc của tôi.”

“Được!”

Triệu Hùng nhẹ gật đầu, mang theo Nông Tuyền cùng Thẩm Hải, đi theo sau lưng của Cao Mãn Đường.

Cao Mãn Đường nói với Triệu Hùng: “Tập đoàn Hùng Quang là nhà tài trợ chủ yếu cho trường học của chúng tôi, cũng đã thành lập quỹ giáo dục ở một số trường đại học lớn trong thành phố.

Ông ta để Triệu Hùng yên tâm, sẽ cho sắp xếp cho Thẩm Hải một người thầy tốt.

Cao Mãn Đường ở ngay trước mặt Triệu Hùng mà gọi điện thoại, mấy phút sau, một cô giáo tuổi chừng bốn mươi tuổi đi vào văn phòng.

Cao Mãn Đường đối Triệu Hùng giới thiệu nói: “Vị này là cô giáo rất có kinh nghiệm của trường học, tên là Tân Vĩ.”

Tân Vĩ đang là chủ nhiệm của một lớp sáu trung học, Cao Mãn Đường an bài để Thẩm Hải đến lớp của Tân Vĩ.

Triệu Hùng nhìn Tân Vĩ thấy chính là một cô giáo rất có trách nhiệm, hài lòng nhẹ gật đầu, đối Thẩm Hải nói: “Tiểu Hải, chào cô giáo đi.”

“Em chào cô Tân!”

Tân Vĩ thấy Thẩm Hải dáng dấp rất đẹp trai, là bé trai xinh đẹp sạch sẽ, cho nên vừa thấy đã thích Thẩm Hải, nói: “Cô dẫn con đi nhận lớp, con ngày mai trực tiếp tới đưa tin là được!”

“Vâng.”

Sau khi Thẩm Hải và Tân Vĩ rời đi, Triệu Hùng cùng Cao Mãn Đường hàn huyên một hồi.

Cao Mãn Đường đối Triệu Hùngtỏ vẻ cảm ơn, nói tiếp vào mấy chuyện học sinh đối với Đỗ Học Văn đề đơn khiếu nại, khổ vì không có chứng cứ, lần này vừa vặn có thể mượn cơ hội diệt trừ con sâu làm rầu nồi canh.

“Cậu Triệu, tôi nghe nói cậu là hội trưởng thương hội Hải Phòng?” Cao Mãn Đường hỏi Triệu Hùng.

Triệu Hùng nhẹ gật đầu, cười nói: “Đều là các vị đồng nghiệp nâng đỡ, tôi mới lên làm hội trưởng của thương hội.”

“Ngài thật sự là khiêm tốn, tuổi còn trẻ liền lên làm hội trưởng thương hội Hải Phòng, tiền đồ sáng lạn a.”

Hai người lại hàn huyên một hồi, Thẩm Hải đã trở về.

Triệu Hùng thấy Thẩm Hải trở về, đứng dậy nói: “Hiệu trưởng Cao, cám ơn ông hỗ trợ! Về sau Tiểu Hải ở trường học gặp rắc rối, ông nhớ nói cho tôi biết là được.”

“Đứa nhỏ này nhìn qua rất tốt, sẽ không gặp rắc rối!”

Cao Mãn Đường sờ lên đầu Thẩm Hải, đối với đứa bé Thẩm Hải này vẫn là rất ưa thích.

Rời khỏi trường trung học số Bốn Hải Phòng, Triệu Hùng tìm một cái quán ăn, anh cùng Nông Tuyền, vừa ăn cơm vừa nói chuyện phiếm.

Anh thấy đứa nhỏ Thẩm Hải này không quá thích nói chuyện, lên tiếng đối với cậu hỏi: “Tiểu Hải, con tiến đến thành còn không quen sao?”

“Vẫn ổn!”

“Không nên quá câu nệ, đem nơi này xem như nhà là được.”

Vừa nhắc tới nhà! Cái chữ này, trên mặt Thẩm Hải liền lộ ra vẻ buồn rầu.

Triệu Hùng vốn muốn hỏi tình huống bên trong nhà của Thẩm Hải, lại thấy đứa nhỏ này tâm sự rất nặng, tính toán đợi cậu thích ứng sinh hoạt ở Hải Phòng, lại cẩn thận hỏi tình huống một chút.

Sau khi ăn cơm xong, Triệu Hùng mang theo Nông Tuyền cùng Thẩm Hải đi đến nhà của Khổng Côn Bằng

Thời gian thật dài không thấy ông cụ, cũng không biết tình hình vết thương của ông khôi phục như thế nào.

Sau khi vào nhà, Khổng Côn Bằng thấy sắc mặt Triệu Hùng vàng như nến, vừa nhìn liền biết nội thương không có tốt.

“Lão ca, thương thế khôi phục thế nào?” Triệu Hùng đối Khổng Côn Bằng dò hỏi.

Khổng Côn Bằng mỉm cười, nói: “Khôi phục được không tệ! Hỏa độc cũng khử đến bảy tám phần. Nhưng cậu cũng biết, bác sĩ Hứa nói thương thế của tôi muốn tốt, đến đợi đến 7749 ngày. Trước mắt khôi phục chí ít tám phần công lực trở lên.”

“Chúc mừng anh!”

Triệu Hùng vừa nghĩ tới bệnh tình của bản thân, muốn hoàn toàn khôi phục còn xa xa khó vời, trên mặt toát ra thần sắc thất vọng.

Khổng Côn Bằng an ủi Triệu Hùng nói: “Triệu Hùng a! Người cao thủ Thần bảng, chỉ có thể gặp mà không thể cầu. Ai! Tuổi của tôi càng lúc càng lớn, cũng không biết khi còn sống có thể hay không đột phá tu vi Thiên Bảng tiến vào Thần bảng hay không. Điều này, cậu cũng không cần đi cầu người khác.”

“Lão ca! Coi như anh đột phá đến Thần bảng, tôi cũng sẽ không để anh thay tôi trị liệu.”

“Vì sao?” Ông cụ Khổng cau mày không hiểu hỏi.

Triệu Hùng nói: “Bác sĩ Hứa nói, bệnh của tôi muốn trị tốt, cần phải đả thông hai mạch Nhâm Đốc trong cơ thể tôi mới được. Cái này cần hao phí một lượng lớn nội lực! Anh cũng tuổi cao, tôi không thể để cho anh vì tôi hao phí nội lực dược. Một khi hao phí nội lực của anh, sợ là nhanh thì nửa năm, chậm thì một năm mới có thể nuôi trở về. Vạn nhất anh lọt vào tay kẻ thù, sẽ có lo lắng đến tính mạng.”

“Tiểu tử cậu nói cái gì vậy, đến lúc đó cậu phụ trách bảo hộ tôi là được rồi. Ai! Cũng không biết đời tôi có hay không cơ duyên đột phá đến Thiên Bảng.”

Triệu Hùng thấy cảm xúc của ông cụ Khổng cũng có chút sa sút, vội vàng chuyển chủ đề, hỏi ông: “Ông! Con muốn hỏi thăm một người.”

“Ai?” Khổng Côn Bằng hỏi.

“Con ở tỉnh thành có gặp một lão ăn mày, ông ta đã cứu giúp tôi trong khi tôi đang gặp ám sát. Có thể người này là người của Thiên Bảng hoặc Thần Võ bảng, nhưng điều tra thế nào cũng không tìm được người!”

“Lão ăn mày thích uống rượu?”

Ông cụ Khổng nghe vậy nhíu mày, nghĩ nửa ngày, nói: “Tôi cũng chưa nghe nói qua trên bảng Võ Thần có lão ăn mày nào. Có thể là cao nhân đi, có ít người khinh thường không xem xếp vào mấy cái bảng này đâu!”

Triệu Hùng nhẹ gật đầu, từ trong ngực móc ra bức thư pháp Lạc Ca Hành, đối Khổng Côn Bằng hỏi: “Ông, con luôn cảm thấy bên trong bộ tấm thiệp này, giống như có người đang múa kiếm, anh có thể nhìn thấy sao?”

“Có người trong chữ múa kiếm?”

Ông cụ Khổng cầm tấm thiệp quan sát nửa ngày, cũng không nhìn ra đầu mối gì, lắc đầu, nói ông cái gì cũng nhìn không ra đến.

Nông Tuyền cùng Thẩm Hải cũng nhìn nhìn, cũng không có từ tấm thiệp bên trong nhìn ra cái gì.

Triệu Hùng thấy mọi người đều nhìn không ra đến, không khỏi thất vọng.

Làm sao anh có thể nhìn thấy giống như có người ở trong đây múa kiếm, người khác nhìn không thấy đâu?

Sau khi rời khỏi chỗ của Khổng Côn Bằng cũng đến thời gian Dao Châu tan học.

Triệu Hùng lái xe đến nhà trẻ, thời gian vừa vặn.

Anh ôm lấy con gái Dao Châu vào trong xe.

Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận