Ngay khi chiếc đũa trong tay Tàn Kiếm Hồ A sắp đâm vào ngực của Triệu Hùng, Triệu Hùng dùng chiếc đũa trong tay mình hất một cái, nhanh chóng xoay người để tránh đòn tấn công của Tàn Kiếm Hồ A.
Trong ánh mắt của Nông Tuyền cùng Tàn Kiếm Hồ A đều lộ ra vẻ khiếp sợ.
Triệu Hùng không thể sử dụng nội lực, cho nên hiện giờ anh không có gì khác với người bình thường.
Mặc dù Tàn Kiếm Hồ A chỉ dùng hai thành nội lực, thế nhưng vậy cũng đã đủ để hạ gục một người bình thường trong một chiêu.
Điều hạnh phúc nhất của người tập võ là được tận mắt chứng kiến một võ công tuyệt vời hơn của mình.
Chiêu thứ nhất của Tàn Kiếm Hồ A chỉ là một đòn đánh mang tính chất thăm dò năng lực của Triệu Hùng. Nhìn thấy Triệu Hùng có thể tránh đi chiêu kiếm của mình dễ dàng như vậy, cậu ta không khỏi cảm thấy kinh ngạc!
Cậu ta thu về thái độ coi khinh, xoay người liên tiếp tung ra mấy chiêu, nhanh chóng tấn công về hướng Triệu Hùng.
Tàn Kiếm Hồ A chỉ dùng hai thành nội lực, nhưng cậu ta như vậy cũng hoàn toàn có thể tự nhiên thu vào tỏa ra nội lực. Tuy nhiên, Triệu Hùng lại không giống với Tàn Kiếm Hồ A, không thể sử dụng nội lực là một khuyết điểm chết người của người luyện võ trên phương diện sức lực, vì vậy anh không thể cứng đối cứng với Tàn Kiếm Hồ A. Cũng may kiếm pháp anh vừa luyện được rất tuyệt diệu, giúp anh chặn được một loạt các cuộc tấn công liên tiếp đầy bất ngờ của Tàn Kiếm Hồ A.
Chỉ với một chiêu thử, Tàn Kiếm Hồ A đã có thể phát hiện ra rằng Triệu Hùng hoàn toàn không sử dụng nội lực, thế mà anh lại có thể tránh thoát thành công mười chiêu tấn công của mình.
Cậu ta là nhân vật nổi danh xếp hạng thứ tám trên Địa Bảng đó! Nếu như trong hai mươi chiêu mà ngay cả một người không thể sử dụng nội lực chẳng khác gì người bình thường như Triệu Hùng cũng không thể hạ gục được, có thể tưởng tượng đó sẽ là một cú đánh vào tinh thần lớn như thế nào.
Thân hình của Tàn Kiếm Hồ A lóe lên, nhanh chóng áp sát từ phía bên cạnh. Khi cậu ta dùng chiếc đũa trong tay đâm vào người Triệu Hùng, cơ thể của Triệu Hùng ở trước mắt câu ta đột nhiên nhòe đi, Triệu Hùng đã đi vòng ra sau lưng cậu ta.
Ơ?
Sau khi nhìn thấy một màn này, Nông Tuyền cảm thấy vô cùng kinh ngạc.
Khi anh ta thi đấu với Tàn Kiếm Hồ A, Tàn Kiếm Hồ A đã nhiều lần dùng hết chiêu này đến chiêu khác để tạo thành áp lực uy hiếp anh ta. Đường kiếm của cậu ta thực sự vừa nhanh vừa sắc bén, vậy mà Triệu Hùng lại có thể tránh thoát.
Bộ võ công này xuất sắc thật đấy! Trong lòng Nông Tuyền thầm khen.
Anh ta là một người cực kỳ yêu thích các loại võ công, không kiềm chế được tay chân mình, chạy xung quanh Tàn Kiếm Hồ A và Triệu Hùng nhưng vẫn giữ một khoảng cách nhất định. Anh ta nhìn chăm chú các bước đi của Triệu Hùng để mô phỏng theo, sau đó lại phát hiện mình không cách nào xoay người nhẹ nhàng tự nhiên giống như Triệu Hùng.
Làm sao Nông Tuyền có thể biết được bộ võ công này của Triệu Hùng là học từ bên trong thư pháp. Nông Tuyền không hiểu thư pháp, càng đừng đề cập tới lối viết thảo khó khăn kia.
Nông Tuyền luyện tập một lúc lâu mới dừng lại, sau đó lại tràn đầy phấn khởi tiếp tục quan sát Triệu Hùng đánh nhau với Tàn Kiếm Hồ A.
Triệu Hùng ăn thiệt thòi ở chỗ anh không thể sử dụng nội lực, chỉ có thể dựa vào bộ pháp quỷ dị để đối phó với Tàn Kiếm Hồ A. Tuy nhiên, càng chiến đấu, anh càng cảm thấy khó khăn hơn vì bị mất sức.
Những chiêu kiếm pháp của Tàn Kiếm Hồ A cứ như thể sẽ không bao giờ dừng lại vậy, giống như sóng lớn gào thét mãnh liệt trên biển cả, hết đợt sóng này đến đợt sóng khác bủa vây lấy anh.
Cuối cùng ở chiêu thứ năm mươi tám, Tàn Kiếm Hồ A cản lại đường bước chân của Triệu Hùng, chiếc đũa trong tay Tàn Kiếm Hồ A cũng chỉ vào vị trí cổ họng của Triệu Hùng.
"Tôi thua rồi!" Triệu Hùng cười, hào phóng thừa nhận mình thua.
Tàn Kiếm Hồ A thu đũa về, nói với Triệu Hùng: "Không, nếu như anh có thể sử dụng nội lực, tỷ lệ thắng bại của chúng ta có thể sẽ là năm - năm. Tuy nhiên, anh luyện bộ võ công này chưa được thuần thục lắm, nếu như thuần thục rồi, chưa chắc tôi có thể trở thành đối thủ của anh. Hơn nữa, đúng là vừa rồi tôi phải dùng đến ba thành nội lực."
Tàn Kiếm Hồ A thấy hai thành nội lực không thể hạ được Triệu Hùng, cho nên mới tăng nội lực của mình lên cao đến ba thành. Nếu không, sợ là bọn họ phải so đấu tới hơn trăm chiêu mới có thể phân ra thắng bại, vậy thì mặt mũi của cậu ta thực sự không còn nữa rồi.
"Anh Triệu, bộ võ công này củ anh có tên là gì? Không chỉ có kiếm pháp lợi hại, ngay cả các động tác chân cũng rất tinh xảo." Tàn Kiếm Hồ A tò mò hỏi Triệu Hùng.
Triệu Hùng cũng không giấu diếm, nói: "Tôi học được từ một bức thư pháp."
"Học được từ một bức thư pháp sao?" Tàn Kiếm Hồ A nghe vậy, không khỏi nhíu mày.
Từ xưa chỉ nghe thấy những người thông minh có thiên phú mới có thể lĩnh hội võ công từ trong quyển sách cổ nào đó, Tàn Kiếm Hồ A chưa từng nghe thấy có người lĩnh hội võ công từ một bức thư pháp.
Nông Tuyền đi tới chỗ bọn họ, hỏi Triệu Hùng: "Cậu chủ, bức thư pháp nào mà lại có võ công lợi hại như vậy?"
"À! Chính là bức thư pháp "Lạc Ca Hành!" của Trương Húc mà tôi đã giành được tại phòng đấu giá ở tỉnh Thanh Hóa lần trước đó. Đúng rồi, hai người đừng nói chuyện này ra ngoài!" Triệu Hùng căn dặn hai người.
Nông Tuyền cùng Tàn Kiếm Hồ A khẽ gật đầu.
Nông Tuyền xắn tay áo, nhếch miệng hưng phấn nói: "Cậu chủ, tôi cũng tới thử một chút!"
Triệu Hùng khẽ gật đầu, cầm đũa nói: "Tới đi!"
Sau khi cả hai người đứng vững, Tàn Kiếm Hồ A nói một tiếng: "Bắt đầu!"
Nông Tuyền vung nắm đấm tấn công về hướng Triệu Hùng.
Tốc độ của anh ta cực kỳ nhanh, gần như chỉ trong nháy mắt đã xuất hiện ở trước mặt Triệu Hùng.
Triệu Hùng vung lên chiếc đũa trong tay, nhanh chóng đâm vào vị trí cổ họng của Nông Tuyền.
Nông Tuyền giật mình sửng sốt, đường đũa tấn công của Triệu Hùng quá kỳ dị. Rõ ràng anh ta đã phong tỏa đường tấn công của Triệu Hùng, vậy mà những bước di chuyển của Triệu Hùng lại có thể xuyên thủng hàng phòng ngự của anh ta, tấn công mà không gây ra bất cứ tiếng động nào.
Nông Tuyền ngả người ra sau, dùng chân đá vào người Triệu Hùng.
Dùng gót chân làm trục, Triệu Hùng nhanh chóng xoay người sang một bên khác.
Anh biết sức lực của Nông Tuyền rất lớn, nếu như thật bị anh ta đá một cước, cơ thể của anh không rơi thành từng mảnh mới là lạ. Tuy nhiên, Nông Tuyền sẽ không thực sự đá anh, chỉ là chạm đến rồi dừng mà thôi.
Sau khi điều chỉnh thăng bằng của thân thể, Nông Tuyền nhanh chóng tung nắm đấm xé gió đến trước mặt Triệu Hùng.
Triệu Hùng cảm nhận được một cơn gió thổi thẳng trước mặt mình, Trong lúc sửng sốt, anh nhanh chóng vòng qua cơ thể của Nông Tuyền, di chuyển đến phía sau anh ts, dùng chiếc đũa trong tay đâm vào phần lưng của Nông Tuyền.
Nông Tuyền giống như mọc thêm con mắt ở phía sau, thân hình lóe lên lập tức tránh khỏi chỗ ban nãy.
Anh ta tấn công liên tiếp hơn mười chiêu, thế mà ngay cả góc áo của Triệu Hùng cũng không thể chạm đến. Lúc này Nông Tuyền mới thu về thái độ bất cần đời, nghiêm túc so chiêu với Triệu Hùng.
Nông Tuyền nhào tới một lần nữa, liên tiếp tung ra những cú đấm nhanh để chặn đường lui của Triệu Hùng, dồn anh đến góc tường.
Anh ta không tin Triệu Hùng có thể thoát khỏi một loạt cú đấm dày đặc như vũ bão của anh ta.
Triệu Hùng muốn tránh né nhưng không thể tránh khỏi, nếu như anh có nội lực, lúc này anh có thể đạp chân lên mặt tường, phi thân nhảy ra ngoài phạm vi một loạt cú đấm của Nông Tuyền.
Nắm đấm gió của Nông Tuyền lợi hại hơn nhiều so với Tàn Kiếm Hồ A, chỉ riêng cơn gió từ những cú đấm của anh ta thôi đã khiến gương mặt anh đau rát. Phải biết rằng lúc này Nông Tuyền chỉ sử dụng ba thành nội lực, nếu như anh ta dùng hết sức tấn công thì chỉ cần một cú đấm cũng đủ để khiến đối phương mất mạng.
Triệu Hùng cầm chiếc đũa trong tay, vung lên để tạo một khoảng trống nhỏ, sau đó nhanh chóng đâm tới phía Nông Tuyền.
Nông Tuyền không ngờ rằng Triệu Hùng dám chơi cứng đối cứng với mình, như này không khác gì đâm đầu vào đường chết. Nhưng anh ta đột nhiên phát hiện có một tia năng lượng đã phá vỡ màng chắn bao phủ khắp người được tạo ra từ nội lực của anh ta.
Nông Tuyền sửng sốt vì ngạc nhiên, không ngờ rằng lại đột nhiên xuất hiện một tia năng lượng từ đầu chiếc đũa của Triệu Hùng. Nếu như Triệu Hùng có thể sử dụng nội lực, không biết còn mạnh đến mức nào nữa.
Anh ta lách mình né tránh, nhanh chóng vươn người nhào về phía Triệu Hùng, nắm đấm bay thẳng đến trước mặt Triệu Hùng! Sau đó, anh ta cười ha hả nói: "Chúc mừng cậu chủ, bộ võ công này của cậu thật sự rất khó lường đấy! Ngay cả màng chắn của tôi cũng có thể phá vỡ."
Tàn Kiếm Hồ A chứng kiến toàn bộ trận chiến mà không hề chớp mắt lấy một cái. Lúc này cậu ta mới biết mới vừa rồi so chiêu cùng mình, Triệu Hùng có giữ lại một phần thực lực. Nếu như Triệu Hùng sớm dùng chiêu này, có lẽ hai người bọn họ sẽ phải đánh qua lại hơn một trăm chiêu.
Cậu ta là một cao thủ thạo về kiếm thuật, tất nhiên cậu ta có thể nhìn ra vừa rồi có một tia năng lượng xuất hiện ở bên trong chiếc đũa của Triệu Hùng, đó là dấu hiệu kiếm chiêu phát ra kiếm khí.
Triệu Hùng mỉm cười, nói với Nông Tuyền: "Tôi cũng không ngờ rằng mình có thể chống đỡ nhiều chiêu như vậy. Xem ra bộ võ công này thật sự không tệ!"
Mới vừa rồi khi anh đấu với Nông Tuyền đã sử dụng qua lại hơn ba mươi lăm chiêu, nguyên nhân anh không để lộ kiếm khí khi giao chiến với Tàn Kiếm Hồ A là để đối phó với Nông Tuyền. Nếu như để Nông Tuyền biết anh có thể sử dụng kiếm khí, chắc chắn anh ta sẽ đề phòng mình.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!