Thấy tình cảnh này, Lâm Ngọc An bị dọa đến sắc mặt trắng bệch, theo bản năng, cô dùng thân thể mình che trước xe đẩy của hai đứa bé!
Đây là điều duy nhất cô có thể làm, dùng thân thể của mình cản xe máy, để tránh cho con trai bị tổn thương.
Đã quá muộn để đẩy chiếc xe đẩy đi, trong khoảnh khắc, xe máy đã chạy đến rất gần.
Âm!
Trong lúc quan trọng nhất, Hoàng Thiên phóng qua đá một cước, đá lên người đàn ông đang ngồi trên xe máy.
Xe máy chệch phương hướng, đâm vào bụi cỏ trên đường lát gạch ở bên cạnh.
Cả người Lâm Ngọc An đổ mồ hôi lạnh, vừa nãy quá nguy hiểm rồi. Nếu không phải ông xã Hoàng Thiên phản ứng nhanh nhạy, thì có lẽ cô và con trai sẽ bị đụng xe rất thảm.
Trái lại cô không bị sao cả, nhiều nhất cũng là bị đụng đến mức bị thương nặng, nhưng con trai còn nhỏ như thế, sao có thể chịu được va chạm?
Hơn nữa, nhìn điệu bộ này, thì người đàn ông lái xe lúc nãy cố ý đụng tới.
Chưa đợi Lâm Ngọc An suy nghĩ nhiều, chỉ thấy ba chiếc xe máy khác cũng đang phát điện lao đến!
"Ông xã cẩn thận, tới nữa kìa!"
Lâm Ngọc An vội vàng kêu lên, sau đó bế con trai lên, chuẩn bị trốn tránh.
Hoàng Thiên cũng mau chóng ôm con gái ra khỏi xe, sau đó tập trung chuẩn bị chiến đấu.
Lúc này, trong lòng anh đang bùng lên lửa giận. Anh cùng vợ đến công viên đi dạo cũng không thể bình yên được.
Bốn người đàn ông chạy xe máy này không biết có lại lịch thể nào, sao mà lại hung tàn đến
mức này.
Ba chiếc xe máy lần lượt chạy lên, mục đích của bọn họ đều giống nhau, chính là muốn
đụng Hoàng Thiên và Lâm Ngọc An, và hai đứa bé sinh đôi vừa đầy tháng của họ.
Rầm rầm!
Sau khi Hoàng Thiên nghiêng người né tránh hai chiếc xe máy, thì lập tức đạp ngã hai người đàn ông điều khiển xe máy.
Hai người đàn ông lập té khỏi xe máy, lập tức chạy thục mạng để chạy theo chiếc xe máy. Sau khi đỡ xe máy dậy thì leo lên lái tiếp.
Nhưng mà Hoàng Thiên lại không chú ý đến chiếc xe máy sau cùng.
Phịch một tiếng, Lâm Ngọc An kêu lên đau đớn. Cô ôm con trai té ngã trên đất, đùi phải bị đụng phải.
Người đàn ông chạy xe máy nhìn thấy mình làm được việc, nhanh chóng rút một ống sắt từ trên xe ra, chuẩn bị nện lên đầu Lâm Ngọc An.
Hoàng Thiên nhìn thấy thể thì trong lòng cảm thấy hoảng sợ, anh dùng tốc độ nhanh nhất đi đến trước mặt Lâm Ngọc An.
Ống sắt đập xuống, Hoàng Thiên dùng một tay bắt được.
"Mày buông tay ra mau!"
Hoàng Thiên hét lớn một tiếng, đột nhiên đoạt lấy ống sắt.
Trong lòng người đàn ông chạy xe máy cảm thấy sợ hãi, gã ta không ngờ Hoàng Thiên lại mạnh như thế. Sau khi bị đoạt ống sắt, tên khốn này lái xe chạy đi.
Mặt khác, ba người đàn ông chạy xe máy đều bỏ trốn mất dạng, đến nhanh đi lại càng
nhanh hơn.
Hoàng Thiên đi bộ, chắc chắn không thể đuổi kịp. Bốn chiếc xe máy chạy rất nhanh, kỹ thuật lái xe của bốn người đàn ông kia cũng rất tốt, trong chớp mắt đã lái xe ra khỏi công viên.
Hoàng Thiên vội vàng đỡ Lâm Ngọc An dậy, anh nhìn đùi phải của cô, quần cũng đã bị rách tạo thành một lỗ hổng lớn.
Nhìn xuyên qua chỗ rách của quần, chân Lâm Ngọc An bị đụng phải còn rách da.
"Ngọc An, em thử xem có thể đứng lên hay không."
Một tay Hoàng Thiên ôm con gái, một tay khác đỡ Lâm Ngọc An.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!