Trong lòng Hoàng Thiên âm thầm bội phục Phan Thanh Linh, y thuật của cô bé này thực sự rất lợi hại.
Những gì cô bé nói đều đúng cả, Lâm Hán đã nói rằng muốn giải độc thì phải tìm thuật sĩ vũ cổ Phương Tây, trừ cách đó ra thì không có cách nào khác.
“Đúng vậy, anh trúng một loại độc rất tà môn, hiện tại máu trong cơ thể anh toàn
là màu xanh lục”
Hoàng Thiên nói thật với Phan Thanh Linh.
"Á!"
Hoàng Thiên nghe xong thì vô cùng kinh ngạc, nói với Hoàng Thiên: “Anh Thiên,
vậy, em sợ rằng không thể giúp được gì cả”.
KO
Nói đến đây, Phan Thanh Linh cảm thấy rất áy náy, cô ấy vẫn luôn rất scos lòng tin với ý thuật của mình, không ngờ rằng tại thời khắc Hoàng Thiên cần cô cứu mạng
nhất, cô lại bất lực không thể làm gì.
Đối với kết quả này, Hoàng Thiên đã dự đoán được từ trước, anh cũng không trông cậy Phan Thanh Linh sẽ chữa được cho anh, chỉ cần có thể kéo dài tính mạng
của anh, đừng để anh chết sau hai ngày nữa là được.
“Nghe nói sau khi trúng loại độc này xong, người ta sẽ không thể sống được quá ba ngày. Hiện tại anh đã chậm trễ nửa ngày, chỉ còn lại hai ngày rưỡi nữa”
Hoàng Thiên trầm giọng nói.
“Anh Thiên, em đi pha chế một loại thuốc giải mạnh cho anh, mặc dù không thể chữa khỏi cho anh, nhưng để cho anh sống thêm mấy ngày thì không thành vấn đề”
Phan Thanh Linh đứng đi về phía phòng thuốc.
Hoàng Thiên nghe thấy cô nói như thế thì trong lòng yên tâm hơn rất nhiều, anh vẫn rất tin tưởng Phan Thanh Linh.
Không bao lâu sau, Phan Thanh Linh mang thuốc đã chế biến xong đi đến chỗ
Hoàng Thiên.
“Anh Thiên, loại thuốc này vẫn có phần làm tổn hại cơ thể, nhưng bây giờ không
có biện pháp khác, chỉ có thể dùng thuốc mạnh như vậy.”
Phan Thanh Linh nói với Hoàng Thiên.
“Mỗi ngày đều phải uống à?”
Hoàng Thiên hỏi Phan Thanh Linh.
“Không, loại thuốc này quá nặng, anh chỉ cần uống một lần là được rồi, mỗi ngày đều uống thì cơ thể sẽ không thể chịu nổi”
Phan Thanh Linh đáp.
Hoàng Thiên khẽ gật đầu, anh quay đầu sang nhìn Fini, nói với cô ta: “Fini, cô qua đây uống thuốc trước đi”
Fini cảm động nhìn Hoàng Thiên, cô ta không ngờ Hoàng Thiên sẽ nghĩ đến cô ta trước, đàn ông Việt Nam phong độ như thể ư?
“Cậu Thiên, anh uống trước đi, còn lại tôi uống sau là được rồi.”
Fini từ chối.
Hoàng Thiên nghe xong thì cười một tiếng, bưng chén thuốc đưa cho cô ta:
“Uống nhanh đi, không cần khách khí với tôi”
Fini không làm màu nữa, uống gần hết một nửa.
“Cô ấy uống như vậy có đủ lượng thuốc không?”
Hoàng Thiên hỏi Phan Thanh Linh.
“Đủ, anh Thiên, cô ấy cũng trúng độc như anh sao?”
Phan Thanh Linh hỏi Hoàng Thiên.
“Đúng vậy, nói ra thì dài dòng lắm, nên tạm thời anh sẽ không nói cho em biết.
Thanh Linh, em cảm thấy anh và cô ta có thể sống mấy ngày?”
Hoàng Thiên hỏi.
Phan Thanh Linh suy nghĩ một chút, nói: “Nếu như không có gì bất ngờ xảy ra thì có thể trụ được một tuần, nhưng nếu qua một tuần, anh Thiên sẽ...”
Nói đến đây nước mắt của Phan Thanh Linh không nhịn được mà chảy ra, cô ấy
xoay người bắt đầu khóc rất đau lòng.
Thấy Phan Thanh Linh khóc thương tâm như vậy, trong lòng Hoàng Thiên cũng rất là cảm động, xem ra em gái Thanh Linh thật sự đau lòng cho anh.
Hoàng Thiên đỡ lấy hai vai của Phan Thanh Linh. Nói: “Được rồi, em gái Thanh Linh, không cần đau lòng cho anh, sống chết nghèo khó là do ý trời, không sao cả”
“Anh Thiên...”
Phan Thanh Linh xoay người đau lòng nhìn Hoàng Thiên, cô không nhịn được
hào vào lòng Hoàng Thiên, ôm chặt lấy Hoàng Thiên.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!