“Cậu Thiên, thật ra theo như tôi quan sát, anh không phải bị bệnh thật, hắn là trúng vu độc”
Lục Đại Lâm cẩn thận nói.
Trong lòng Hoàng Thiên hơi động, không khỏi quan sát kỹ cái người tên Lục Đại Lâm này.
Thật không ngờ một ông chủ khách sạn lại có ánh mắt sắc sảo như vậy?
Thế mà có thể nhìn ra anh bị trúng vị độc?
“Ông chủ Đại Lâm, Làm sao anh biết được là tội trúng vị độc?”
Hoàng Thiên hỏi.
“Không giấu gì cậu Thiên, tôi có một người bạn, là vu y..” Lục Đại Lâm nói đến đây thì rất là cảm khái.
Dù sao cái loại nghề như là vụ y này vẫn rất tương đối là thần bí, người có thể làm vu y hầu như toàn là cao nhân.
“Vậy sao?”
“Bây giờ người bạn kia của anh ở đâu?”
Hoàng Thiên cũng hứng thú hỏi Lục Đại Lâm.
“Ở ngay tại thành phố Bắc Ninh, tôi và anh ta có quan hệ khá tốt, lần này anh ta đến thành phố Bắc Ninh chính là để thăm tôi”
“Cậu Thiên, người bạn vu y này của tôi cũng từng nói với tôi rất nhiều chuyện về Vụ Cổ, cho nên tôi vẫn hiểu biết một chút về phương diện này”
Lục Đại Lâm đáp.
Hoàng Thiên suy nghĩ, dù sao bây giờ vẫn còn thời gian, nếu Lục Đại Lâm đã có một người bạn là vụ y như vậy, chi bằng để anh ta xem qua cho anh trước.
Cho dù không thể trị hết, nhưng thử một chút cũng không sao.
“Có thể nhờ người bạn này của anh xem hộ tôi xem, rốt cuộc tôi bị sao không?”
Hoàng Thiên hỏi Lục Đại Lâm.
Lục Đại Lâm thụ sủng nhược kinh, vốn dĩ anh ta nói như vậy chính là vì muốn giúp đỡ Hoàng Thiên.
Nếu như có thể kết giao vớ Hoàng Thiên, như vậy coi như quá may mắn rồi.
“Được, được, cho dù anh không nói thì tôi cũng định gọi người bạn này đến xem một chút, có thể giúp đỡ cậu Thiên, đây chính là vinh hạnh của tôi”
Lục Đại Lâm rất biết cách nói chuyện, luôn miệng nói.
Hoàng Thiên có ấn tượng khá tốt với Lục Đại Lâm, thấy người ta nhiệt tình giúp đỡ như vầy, Hoàng Thiên tất nhiên là rất cảm kích.
“Cảm ơn ông chủ Đại Lâm”
“Cậu Thiên đừng nói như vậy, tôi không chịu nổi! Như vậy, tôi sẽ gọi điện thoại cho anh ta, bảo anh ta tới đây”
Lục Đại Lâm khiêm tốn nói, sau đó lấy điện thoại ra gọi điện thoại cho người bạn vu y kia.
Mười mấy phút sau, có một người đàn ông hơn ba mươi tuổi đi vào phòng.
Lục Đại Lâm lập tức đứng dậy nói với Hoàng Thiên: “Cậu Thiên, người này chính là bạn của tôi, Ngưu Thiên Tứ”.
Sau đó, Lục Đại Lâm lại quay sang nói với Ngưu Thiên Tử: “Thiên Tứ, vị này là cậu Thiên, là người tôi tôn trọng nhất, xin anh nhất định phải giúp cậu Thiên một chuyện”
“Xin chào cậu Thiên”
Ngưu Thiên Tứ thấy Lục Đại Lâm đối xử với Hoàng Thiên tôn trọng như vậy, anh ta không dám xem thường, rất quy củ gật đầu với Hoàng Thiên.
Hoàng Thiên cũng đứng lên, người ta đã khách khí như vậy rồi, Hoàng Thiên tự nhiên không thể khinh thường được.
“Ngài Thiên Tử, mời ngồi.”
“Cảm ơn”.
Ngưu Thiên Tứ rất lễ phép nói, sau đó ngồi xuống bên cạnh Lục Đại Lâm.
Ngay từ lúc bước vào, Ngưu Thiên Tứ vẫn luôn quan sát khuôn mặt của Hoàng Thiên và Fini, thỉnh thoảng còn cau mày.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!