Hoàng Thiên nghe thấy những lời này thật sự là vô cùng tức giận. Đã là thời đại nào rồi mà vẫn còn những chuyện tồi tệ như vậy xảy ra cơ chứ. Thật sự là chỗ hẻo lánh hoàng đế ở cao*, cái tên Cao Chí Viễn cũng thật là quá ngang ngược rồi.
2
* Ám chỉ địa phương xa xôi hẻo lánh, hoàng đế cũng không có thời gian để ý tới.
"Bà Lữ, thuật phù thủy của bà lợi hại đến như vậy, tại sao tên Cao Chí Viễn đó còn dám ức hiếp bà?" Hoàng Thiên suy nghĩ một chút rồi nói ra những nghi hoặc trong lòng mình.
Suy cho cùng thì thuật phù thủy của người phụ nữ họ Lữ này lợi hại đến như vậy, nói chung với người như thế thì không ai dám đắc tội mới đúng chứ.
Nhưng cái tên Cao Chí Viễn này lại có gan to đến thế. Lẽ nào hắn ta không sợ người phụ nữ họ Lữ sẽ yểm bùa hay sao?
Bà Lữ nghe vậy, lắc đầu cười khổ nói: "Chàng trai trẻ, cậu có điều không biết, đạo hạnh của Cao Chí Viễn còn cao hơn cả tôi..."
Điều này....
Hoàng Thiên thật sự không ngờ rằng tên Cao Chí Viễn này, ấy vậy mà cũng là một bậc thầy phù thủy, hơn thế nữa còn có đạo hạnh cao hơn cả bà Lữ.
Điều này chẳng trách vì sao mà bà Lữ lại không phải là sự uy hiếp đối với Cao Chí Viễn, cho nên cái tên Cao Chí Viễn này mới không kiêng nể gì mà ngang nhiên ức hiếp bà Lữ như vậy.
"Thì ra là như vậy. Bà đừng lo lắng, tôi sẽ giúp bà giải quyết chuyện này." Hoàng Thiên gật đầu, nói với bà Lữ.
Bà Lữ sửng sốt, không ngờ Hoàng Thiên lại nói như vậy.
"Chàng trai, tên Cao Chí Viễn này không chỉ có tiền có quyền mà thuật phù thủy của hắn ta cũng thuộc vào loại vô cùng thâm độc. Cậu, cậu có thể đối phó với hắn sao?" người phụ nữ họ Lữ có chút không tin tưởng, nhìn Hoàng Thiên hỏi.
"Đúng vậy đó anh, Cao Chí Viễn là người vô cùng lợi hại, anh nhất định đừng tự chuốc lấy phiền phức cho mình, mau chóng dẫn theo chị gái xinh đẹp này đi đi"
Điềm Ni lúc này vẫn rất tốt bụng, hết lời khuyên nhủ Hoàng Thiên nói.
Nghe được những lời này, trong lòng Hoàng Thiên cảm thấy vô cùng xúc động.
Cô bé này tên là Điềm Ni. Bản thân đã bị ức hiếp đến bộ dạng như thế này, ấy vậy mà vẫn còn nghĩ cho người khác, thật sự là một cô gái ngây thơ và lương thiện.
"Không sao đâu, em đừng lo lắng" Hoàng Thiên cười với Điềm Ni.
Điềm Ni mắt trợn tròn ngạc nhiên, phát hiện Hoàng Thiên thật sự là không sợ trời không sợ đất mà, hơn thế nữa chỉ có một mình anh thì thử hỏi làm sao có thể đấu với Cao Chí Viễn được cơ chứ?
"Mẹ kiếp, đánh chết tao rồi..."
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!