Hoàng Thiên không muốn nói lung tung với con hàng này nữa nên vung gậy sắt lên đập xuống.
Tất cả đều trở nên yên tĩnh, Cao Chí Viễn và hai tay sai đã hoàn toàn đến báo cáo có mặt với Diêm Vương cũng không còn có thể gây hại cho xã hội nữa.
Nhìn thấy Hoàng Thiên quả quyết như vậy ngay cả Hạ Khôn có kiến thức rộng rãi cũng hết sức kinh hãi.
“Cậu chủ, ba cái xác này phải xử lý như thế nào?”
Hạ Khôn hỏi Hoàng Thiên.
“Kéo vào trong khe núi chôn”
Hoàng Thiên nói với Hạ Khôn.
Hạ Khôn gật đầu trả lời rồi phải cấp dưới tới đưa ba cái xác của ba người Cao Chí Viễn đi chôn.
Trái lại Fini không sợ hãi, lúc cô ấy còn ở Châu Phi đã nhìn thấy loại cảnh tượng này rất nhiều lần.
“Cậu chủ, trước mắt cơ thể của cậu thế nào rồi?”
Hạ Khôn hỏi Hoàng Thiên.
Hoàng Thiên cảm giác đã tốt hơn nhiều, Cao Chí Viễn hẳn là không dám mưu mô.
Chỉ có điều cơ thể của anh vẫn còn hơi suy yếu, mặc dù mắt đã không còn khó
chịu nữa.
“Cơ thể hơi một chút.”
Hoàng Thiên cũng không giấu diếm nói với Hạ Khôn.
“Vậy cậu đi theo tôi đến công ty chi nhánh đi, tôi sẽ sắp xếp chỗ nghỉ ngơi thật tốt cho cậu”
Hạ Khôn nói với Hoàng Thiên.
Hoàng Thiên suy nghĩ rồi vẫn đồng ý với đề nghị này của Hạ Khôn, bây giờ cơ thể còn rất mệt mỏi nên quan trọng nhất vẫn là nghỉ ngơi cho thật tốt sau đó lại trở về thành phố Bắc Ninh.
Hơn nữa Hoàng Thiên cũng đã gặp được người của công ty chi nhánh nên cũng muốn đi thăm công ty chi nhánh một chút, đây đều là sản nghiệp của anh.
Về phần cả nước có bao nhiêu công ty chi nhánh thì Hoàng Thiên cũng không rõ ràng cho lắm, bởi vì từ khi anh trở thành gia chủ của nhà họ Hoàng anh vẫn chưa hoàn toàn biết hết sản nghiệp của nhà họ Hoàng.
“Được.”
Hoàng Thiên đồng ý rồi đi theo Hạ Khôn lên xe thương vụ.
Fini ngồi ở bên cạnh Hoàng Thiên trên xe thương vụ đi theo Hạ Khôn quay trở về trong thành phố.
Đội xe chạy trở về trong thành phố, công ty chi nhánh của nhà họ Hoàng năm
trong thành phố cấp hai, xem như là không đáng được chú ý trong tất cả sản nghiệp của Hoàng Thị.
Nhưng chính là một công ty chi nhánh không đáng chú ý mà cũng có thực lực như thế, đây là điều làm cho Hoàng Thiên rất vui mừng.
“Hạ Khôn, ông đảm nhiệm chức vụ gì trong công ty chi nhánh ở Phương Tây?”
Hoàng Thiên hỏi Hạ Khôn.
“Thưa cậu chủ, tôi đảm nhiệm chức vị phó giám đốc”
Hạ Khôn quy củ trả lời.
"Vì sao giám đốc của các ông không đến?"
Hoàng Thiên hỏi, trong lòng của anh hơi không vui: "Giám đốc công ty chi nhánh ở Phương Tây cũng quá không có mắt nhìn, tôi đã đến đây rồi mà còn không chịu lộ diện?"
Hạ Khôn sửng sốt vội vàng nói: "Cậu chủ là như thế này, Giám đốc Khánh bề bộn nhiều việc cho nên quản gia Trần không liên hệ với ông ấy mà gọi điện thoại cho tôi, ông ấy bảo tôi đến trong làng giúp đỡ cậu."
Hoàng Thiên nghe vậy thì không nói gì, nếu như là do quản gia Trần sắp xếp thì Hoàng Thiên sẽ không để ở trong lòng nữa.
"Cậu chủ đến nhà của tôi trước nhé, đến nhà tôi cơm nước xong xuôi rồi chúng ta lại đi đến công ty"
Hạ Khôn hỏi dò, vẻ mặt ông ta chờ mong nhìn về phía Hoàng Thiên, ông ta lo lắng Hoàng Thiên sẽ từ chối.
Đối với Hạ Khôn mà nói có thể mời Hoàng Thiên về nhà ăn một bữa cơm vậy cũng đã đủ vinh quang cả đời rồi.
Hoàng Thiên hiển nhiên là nhìn ra suy nghĩ ở trong lòng Hạ Khôn, anh cũng không muốn làm Hạ Khôn mất mặt nên gật đầu đồng ý.
Hạ Khôn mừng rỡ trong lòng vô cùng kích động để tất cả cấp dưới ai đi đường nấy, sau đó ông ta lái xe đưa Hoàng Thiên và Fini trở về nhà.
Thân là phó tổng phó giám đốc Khốn Khôn vẫn còn có tài lực, nơi ở của ông ta khoảng hai ba trăm mét vuông, trang trí cũng rất xa hoa.
Hoàng Thiên và Fini đi theo Hạ Khôn và nhà, vợ Hạ Khôn cũng đang ở nhà nhìn thấy khách tới thì vội vàng đi tới đón.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!