“Ừ, tôi cảm thấy Việt Nam rất tốt, anh Hoàng Thiên càng tốt hơn”
Giọng nói Fini rất nhỏ, thế nhưng ánh mắt lại nhìn Hoàng Thiên.
Hoàng Thiên nghe xong thì rung động trong lòng, thần nghĩ xong rồi, cô bé này sẽ không coi trọng mình chứ?
Thực sự sợ điều gì thì sẽ gặp điều đó, tình cảm của Hoàng Thiên đối với vợ khá sâu đậm, bên ngoài mê hoặc nhiều như vậy nhưng anh cũng chưa từng làm chuyện có lỗi với Nhược Tuyết.
“Được rồi, nếu cô đã quyết định thì tôi sẽ sắp xếp cho cô.”
O
Hoàng Thiên suy nghĩ một chút rồi nói.
"Anh Hoàng Thiên, anh chuẩn bị thu xếp cho tôi như thế nào đây?"
Fini hỏi Hoàng Thiên.
Hoàng Thiên thật sự không biết thu xếp cô ấy thế nào cho tốt, đây đều là sự chuẩn bị cho việc trở về thành phố Bắc Ninh,
Nhưng mà cần phải sắp xếp chỗ ở cho cô ấy, đây là chuyện chắc chắn phải làm, xem cô ấy có thể làm gì rồi lại sắp xếp công việc cho cô làm.
Thực ra Hoàng Thiên có ý nghĩ như vậy cũng là có lý do.
Sở dĩ anh đối xử với Fini tốt như vậy là vì có hai nhân tố. Một là dù sao Migfis anh trai Fini cũng chết ở trong tay của anh nên anh cảm thấy ra tay náy với Fini.
Hai là sau khi cùng Fini trải qua hoạn nạn, giao tình thuộc về đồng sinh cộng tử không đơn giản.
Fini cứu Hoàng Thiên hai ba lần, Hoàng Thiên cũng đã từng cứu cô ấy, loại kinh nghiệm này vẫn làm cho Hoàng Thiên rất quan tâm.
Sau khi suy nghĩ Hoàng Thiên nói với cô ấy: "Tạm thời tôi còn vẫn chưa nghĩ kỹ, chờ sau khi trở lại thành phố Bắc Ninh rồi lại nói, trụ sở chính điều chế dược của tôi sắp xây xong rồi sau đó sẽ di chuyển đến thành phố Bắc Ninh, đến lúc đó Thanh Linh sẽ đảm nhiệm chức vụ tổng thanh tra điều chế dược, để cô ấy sắp xếp việc làm cho cô.
Fini nghe xong thì lập tức trở nên vô cùng vui vẻ.
Cô ấy có ý nghĩ của mình đó chính là có thể ở gần Hoàng Thiên một chút mới tốt.
Phụ nữ thật sự đúng là sinh vật thần kỳ, một khi thích người đàn ông nào thì sẽ không ngừng đấu tranh để giành lấy, có đôi khi còn quyết tâm hơn cả đàn ông.
Đặc biệt là phụ nữ có tính cách giống như Fini, càng như vậy thì quan niệm của cô ấy lại càng khác với phụ nữ của Việt Nam rất mạnh dạn cũng rất tự do.
Sau khi trò chuyện với Fini Hoàng Thiên cũng chuẩn bị sáng hôm nay sẽ xuất phát về thành phố Bắc Ninh, nhưng đúng lúc này cửa phòng bị gõ dồn dập.
"Vào đi."
Hoàng Thiên nói.
Cửa mở ra Hạ Khôn với vẻ mặt lo lắng đi đến báo cáo với Hoàng Thiên: "Cậu chủ, đã xảy ra chuyện rồi"
"Xảy ra chuyện gì?"
Hoàng Thiên sửng sốt, anh đã giải quyết nguy cơ trước mắt vậy thì còn có thể xảy ra chuyện gì chứ? Chẳng lẽ Từ Đại Khánh lại muốn kiếm chuyện sao?
"Cậu chủ, cấp dưới của tôi báo cáo có người tới đưa thư để tôi nói với anh là Điềm Ni còn có Bà cụ Lam đều ở trong tay của ông ta."
Mặt Hạ Khôn đỏ lên căng thẳng nói với Hoàng Thiên.
Hoàng Thiên nghe xong thì đầu óc ong ong, anh đột nhiên đứng dậy.
Trước đó anh đã nói với Điềm Ni và Bà cụ Lam rằng nếu như họ không muốn ở trong thung lũng thì hãy liên hệ với cấp dưới của Hạ Khôn, hơn nữa anh cũng đã nói cách thức liên lạc cho họ biết.
Thế nhưng chỉ mới qua một đêm thì đã xảy ra chuyện, bây giờ Hoàng Thiên rất hối hận, tại sao lúc ấy lại chủ quan như vậy chứ?
Đáng lẽ hôm qua nên đưa Bà cụ Lam và Điềm Ni ra ngoài dẫn theo bên người thì sẽ không xảy ra chuyện.
"Là ai đến đưa thư?"
Hoàng Thiên hỏi Hạ Khôn.
Trong lòng Hạ Khôn rất thấp thỏm, ông ta biết Bà cụ Lam và Điềm Ni xảy ra chuyện thì ông ta cũng không thể trốn tránh trách nhiệm.
Bởi vì cấp dưới của ông ta phụ trách liên hệ với Bà cụ Lam và Điềm Ni thế mà không thể cam đoan an toàn của họ.
"Là một chàng trai trẻ, sau khi anh ta đưa thư xong thì rời đi, anh ta nói anh vào trong khe núi tìm anh ta."
Hạ Khốn nói với Hoàng Thiên.
Sắc mặt Hoàng Thiên rất là không tốt, trong lòng của anh vẫn rất lo lắng, Bà cụ Lam và Điềm Ni giúp anh giải vu độc nên có thể nói là bị anh liên lụy mới xảy ra chuyện.
Mặc dù Hoàng Thiên cũng giúp Điềm Ni để cô ấy khỏi bị Cao Chí Viễn hãm hại, nhưng mà trong lòng Hoàng Thiên vẫn cảm thấy băn khoăn như cũ.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!