Fini dùng sức kéo Hoàng Thiên lên, muốn anh nhanh chóng lên đến nơi.
Nhưng lúc này, cô ta đột nhiên hô lớn một tiếng.
"A!"
“Fini, sao thế?”
Trong lòng Hoàng Thiên cảm thấy giật mình, anh cảm thấy bàn tay nhỏ của Fini run rẩy, không biết cô ta ở phía trên xảy ra chuyện gì.
“Tên khốn nạn này! Không cho phép làm chị Fini bị thương!”
Điềm Ni hét lên.
“Ha ha ha! Con mẹ nó, đừng có ai mơ sống mà lên được!”
Phía trên truyền đến tiếng cười dữ tợn của một người đàn ông trẻ tuổi, chính
là Lửa Nhỏ kia.
Hoàng Thiên đã hiểu, đó chính là tiếng cười đắc ý của đồ đệ Cao Thương
Mặc, tên Lửa Nhỏ kia.
Lúc này lửa giận trong lòng Hoàng Thiên cháy ngùn ngụt, trách không được không thấy tên này đâu, hóa ra là sớm leo lên.
Có người này ở phía trên, đúng là không dễ làm được, một người giữ ải mà vạn người không thể qua.
Đang chuẩn bị leo lên nhanh chóng nhưng cơ thể Fini lại bị đẩy xuống...
“A, anh Thiên!”
Fini hét to một tiếng, vô cùng hoảng sợ.
Một tay của Hoàng Thiên đã chạm lên được đến đỉnh lưng núi, cảm giác được Fini ngã xuống, một tay khác của Hoàng Thiên theo bản năng liền đưa ra ngoài bắt lấy.
Ngay lập tức đã bắt được cánh tay Fini, Hoàng Thiên cắn chặt răng, gắt gao giữ chặt, để cho Fini không ngã xuống.
Mặc dù giữ được, nhưng cả cơ thể Hoàng Thiên cũng run lên vô cùng mạnh mấy lần, suýt chút nữa ngã xuống cùng Fini.
“Hoàng Thiên, mày vẫn còn thương hoa tiếc ngọc, định cứu cô ta sao? Ha ha, mày cũng không sống được nữa, còn muốn cứu người sao?”
Lửa Nhỏ ở phía trên cười trầm một tiếng, sau đó ngồi xổm xuống, dùng dao đâm vào tay Hoàng Thiên.
Hoàng Thiên dùng bàn tay này để giữ cả cơ thể, vô cùng đau đớn nhưng dù đau cũng không buông tay ra, ương bướng chịu đựng con dao kia.
.
Vô cùng đau đớn nên Hoàng Thiên cũng không nhịn được mà hừ một tiếng.
"Á à, vẫn nhịn đau được à, còn chưa buông tay sao?”
Lửa Nhỏ rất hả hê nói, lại muốn dùng dao đâm vào tay Hoàng Thiên.
Âm!
Không đợi Hoàng Thiên leo lên, Lửa Nhỏ đã liên tiếp bị đá mấy phát.
Hừ hừ hai tiếng, Lửa Nhỏ ngã sấp mặt xuống, chính là Hạ Khôn vừa leo lên đạp lăn Lửa Nhỏ ra xa.
Rất nhanh mấy đàn em của Hạ Khôn đã đều kéo tay Hoàng Thiên lại, dùng sức kéo cả Hoàng Thiên và Fini lên.
Lên đến nơi, cuối cùng Hoàng Thiên cũng thở dài một hơi.
Phía trên cũng chỉ có độ rộng khoảng chưa đến hai mươi phân, vẫn phải cẩn thận chứ nếu không sẽ còn bị ngã nữa.
Nhưng lên đến nơi thì cũng đã tốt hơn nhiều, cửa hàng cũng chưa hoàn toàn bị phá hỏng, vẫn có ánh sáng xuyên qua, cho nên ở phía trên có thể thấy được tình hình cơ bản là như thế nào.
Hoàng Thiên nhìn thoáng qua, chỉ thấy Hạ Khôn và Lửa Nhỏ đã đánh nhau loạn lên.
Bà cụ Lam cũng giãy giụa đi lên, sau khi thấy được tên Lửa Nhỏ kia không khỏi vô cùng giận dữ.
“Bà cụ Lam, bà đừng đi qua, chăm sóc Điềm Ni thật tốt là được.”
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!