"Xem ra là ông tự tìm lấy phiền phức. Vậy thì đừng trách tôi ra tay quá ác." Hoàng Thiên cay nghiệt nói, chuẩn bị ra tay.
"Cậu thanh niên, tôi khuyên cậu không nên dùng vũ lực với tôi, nếu không cậu sẽ phải hối hận"
Đồng Lão Tà nở một nụ cười ảm đạm. Trừng mắt nhìn Hoàng Thiên. "Nào ông già!".
Hoàng Thiên không còn tâm lằng nhằng với ông ta nữa, dùng sức đấm vào mặt ông ta.
Nhưng trước khi nắm đấm của anh vẫn chưa chạm tới mặt của Đồng Lão Tà, thì đã bị lão già này duỗi bàn tay ra bắt lấy lấy nắm đấm của anh.
Đây là điều mà Hoàng Thiên không ngờ tới, trước đây Hoàng Thiên vừa ra tay đã làm người ta bị thương, hầu như không có ai có thể tránh được đòn tấn công của anh.
Nhưng bây giờ, cuối cùng Hoàng Thiên cũng gặp được đối thủ đáng gờm, lại có thể đi sau mà đến trước, còn bắt lấy nắm đấm của anh.
"Tôi đã nói cậu không nên động thủ, cậu lại không tin!" Đồng Lão Tà quát to một tiếng, sau đó ngón tay như vuốt hổ, gắt gao móc lấy mu bàn tay của Hoàng Thiên.
Lập tức, Hoàng Thiên cảm giác được cơn đau đớn mãnh liệt, nắm đấm của mình kêu càng thêm răng rắc, giống như bất cứ lúc nào cũng có thể bị đối phương bóp chết.
Râm!
>
Hoàng Thiên dưới tình thế cấp bách. Phi một cước đá vào bụng Đồng Lão Tà.
"Ach!"
Đồng Lão Tà trở tay không kịp, bị một cước đá này đá thẳng vào bụng, lập tức cơ thể lui về phía sau mấy bước, ngồi trên mặt đất.
Một ngụm máu phun ra, lão già này đã bị nội thương.
Hoàng Thiên vẫn rất lợi hại. Sau bàn thua này, tình thể nhanh chóng được đảo ngược.
Đường Quốc Long ở một bên nhìn đến ngày người, ấn tượng trong lòng ông ta rằng sư phụ của ông là nhân vật đỉnh nhất thế giới, ra tay sẽ hại người, không ai có thể đánh bại sư phụ của ông ta.
Nhưng bây giờ tận mắt chứng kiến, sư phụ của ông quả thực không địch nổi Hoàng Thiên.
"Được rồi cậu nhóc, có hai lần, hừ hừ." Đồng Lão Tà lau vết máu trên khóe miệng rồi chậm rãi đứng dậy.
Nhìn chằm chằm Hoàng Thiên. Đồng Lão Tà chậm rãi đi tới, bước chân nhẹ như không chạm đất, không giống người bình thường.
Hoàng Thiên thấy vậy cùng rợn cả da gà, anh phát hiện bước chân của Đồng Lão Tà này rất nhẹ. Giống như một con ma sống.
"Cậu chủ, cẩn thận một chút, lão già này rất quỷ quái" Vũ Thanh thấy có gì không ổn liền đến bên cạnh Hoàng Thiên nhắc nhở.
Hoàng Thiên cũng nhìn ra được Đồng Lão Tà thay đổi rất nhiều so với lúc ban nãy, bước chân cũng khác, hơn nữa toàn thân đều toát ra khí lạnh, trực giác nói cho Hoàng Thiên biết rằng bây giờ đối phương thật sự rất nguy hiểm.
Lúc Đồng Lão Tà cách Hoàng Thiên còn có năm sáu bước chân. Ông ta dừng lại, sau đó hai con mắt lõm sâu phát ra tia sáng lạnh lẽo vô cùng.
Hoàng Thiên đối mặt với Đồng Lão Tà, đột nhiên cảm thấy có chút choáng váng, trong đầu cũng có một hồi khoảng trống ngắn ngủi.
Tình hình này là thế nào?
Sau khi Hoàng Thiên dịu đi một chút. Cuối cùng trong lòng cảm thấy hơi khẩn trương, anh cảm thấy ánh mắt của Đồng Lão Tà đầy quỷ dị, quả thật có thể khiến người ta hoa mắt.
Không chỉ Hoàng Thiên, tất cả mọi người đều choáng váng, giống như sắp không thể đứng vững.
"Không được nhìn vào mắt ông ta!" Hoàng Thiên lớn tiếng nhắc nhở mọi người.
Nhưng đã quá muộn, Lâm Nhất Sơn đã ngã xuống đầu tiên, bởi vì vừa rồi cậu ta cũng nhìn vào mắt của Đồng Lão Tà.
Sau đó đến bốn người đàn ông đầu trọc, tất cả đều ngất đi như Lâm Nhất Sơn, ngã nhào xuống đất.
Ngay cả Vũ Thanh cũng trúng chiêu, lúc này bước chân của Vu Tử lảo đảo vài cái, răng chống đỡ không để ngã xuống.
"Sư phụ, thầy quá lợi hại, haha, đánh chết bọn họ!"
Đúng lúc này, Đường Quốc Long như điên cuồng, vỗ tay tán thưởng sư phụ của ông ta.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!