Mặc dù ông ta đã hơn một trăm tuổi nhưng ông ta vẫn sống chưa đủ, ông ta vẫn còn muốn hẳn hoi sống tiếp.
Vừa nhìn thấy đồ đệ bị một nhát dao giết chết, ông ta biết rằng ngày tàn của mình cũng sắp đến rồi, vì vậy bị dọa sợ đến nỗi không nói được lời nào.
"Để tôi đến giết chết tên ác quỷ Đồng Lão Tà đó!”. Lúc này một người phụ nữ hai mươi bảy tuổi hét lớn sau đó chạy tới. Vẻ mặt của người phụ nữ đó vừa đau khổ vừa phẫn nộ, cô ấy đến trước mặt của
Hoàng Thiên, nói: "Vị ân nhân này, em gái tôi khi còn là đứa trẻ mười tuổi đã bị Đồng Lão Tà bắt đi để cúng tế cho tổ tông của ông ta, mối thù nợ máu này tôi không thể không báo."
"Được, tôi cho cô cơ hội này, đi báo thù của cô đi." Hoàng Thiên nhìn người phụ nữ kia và nói. "Thật sự rất cảm ơn anh!"
Người phụ nữ kia cũng không biết nói mấy lời hoa mỹ, sau khi bày tỏ sự cảm kích với Hoàng Thiên xong, cô ấy nhặt một tảng đá lớn lên và đi tới.
"Đừng như vậy mà, đừng giết tôi, giết tôi rồi em gái cô cũng không thể sống lại được!" Đồng Lão Tà bị dọa sợ, xua tay hét lên với người phụ nữ kia.
"Em gái tôi không thể sống lại được nhưng nó có thể sống hạnh phúc ở trên thiên đường!"
Người phụ nữ trợn mắt lên, ra tay cũng rất tàn độc, dùng viên đá đập mạnh xuống đỉnh đầu của Đồng Lão Tà.
"Chap" một tiếng, Đồng Lão Tử bị đập chết tại chỗ. Hai kẻ mang đầy tội ác này đều đã chết, tất cả mọi người lại vỗ tay thêm lần nữa.
Người được gọi là "Vương Phi" cùng với đám nữ vệ sĩ ngày thường làm đủ mọi chuyện ác đều ngây ngốc tại chỗ.
Mấy người bọn họ, thực ra đều là tay sai của Đường Quốc Long, cũng gây ra không ít tội ác, hại không biết bao nhiêu người vô tội.
Hoàng Thiên không nói gì, đối phương là mấy người phụ nữ, hơn nữa còn khá trẻ trung xinh đẹp, Hoàng Thiên thực sự không muốn lấy mạng của bọn họ.
Nhưng hơn một trăm người phụ nữ kia lại không muốn tha cho mấy kẻ tay sai đó, thù mới nợ cũ tính luôn lại một thể. Bọn họ không cho phép những tên chó sai của Đường Quốc Long sống tiếp được nữa.
Gần như mang tính tự phát, hơn một trăm người tràn lên như thủy triều, đánh chết đám phụ nữ xấu xa ác độc kia.
Hoàng Thiên nhìn thấy cũng sững sờ, đây là lần đầu tiên anh nhìn thấy cảnh tượng chấn động như vậy.
Khi người phụ nữ trở nên độc ác thì chẳng thua kém gì đấng mày râu.
Nhưng Hoàng Thiên cũng có thể hiểu được cho bọn họ, dù sao bọn họ cũng đã bị hại quá thê thảm, mất đi người thân chính là sự tra tấn đau khổ nhất.
Cuối cùng hơn một trăm người phụ nữ cũng đã bình tĩnh lại, bọn họ cất tiếng cười lớn, có người ôm nhau khóc lóc thảm thiết, khung cảnh vô cùng hỗn loạn.
Cuối cùng bọn họ cũng yên tĩnh lại sau đó bày tỏ sự cảm ơn với Hoàng Thiên, cảm ơn anh đã giúp bọn họ trở mình.
Hoàng Thiên lại không thích làm lớn chuyện này, lần này anh chủ yếu là tới đây cứu Phan Thanh Linh, những người phụ nữ này cũng đều là nhờ Phan Thanh Linh mà thôi.
Sau khi ở đây một lúc Hoàng Thiên bảo những người phụ nữ này tự xử lý thi thể sau đó nói với Phan Thanh Linh: "Thanh Linh, chúng ta về nhà thôi."
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!