Hoàng Thiên nhìn con hàng này một chút, hừ lạnh một tiếng.
“Ông nói xem có phải là ông thích ngược không? Nói nhẹ thì không muốn, cứ phải để tôi tẩn cho một trận mới chịu”.
Hoàng Thiên lạnh lùng nói. “Vâng vâng vâng”.
Phó Đoan hoàn toàn không có liêm sỉ gì nữa, chỉ mong Hoàng Thiên có thể tha cho hắn.
Hoàng Thiên không đánh hắn nữa, lúc này anh nói: “Cây giống ở đâu? Ở bên trong KTV của ông sao?”
“Không phải” Phó Đoan phun ra một ngụm máu, buồn bực nói. Nghe vậy, Hoàng Thiên thực sự như bị lửa đốt. Cái tên đầu trọc chất này có phải là chưa ăn đánh đủ à? “Vậy ở đâu?” Hoàng Thiên quát lên một tiếng.
Phó Đoan bị dọa đái ra quần, sợ Hoàng Thiên lại đánh hắn nên vội vàng nói: “Gia chủ Thiên đừng tức giận, tôi đã giao cây giống cho ngài Alex John, bây giờ cây giống ở trong tay hắn ta”
“Đồ khốn nạn! Tại sao mày không nói sớm hơn một chút? Định mệnh, lãng phí bao nhiêu thời gian của ông đây, nếu cây giống bị chở đi thì mày cứ chuẩn bị đền mạng đi.”
Hoàng Thiên tức giận quát. Nhìn thấy Hoàng Thiên thực sự tức giận, cả người Phó Đoan run lên.
“Gia chủ Thiên bớt giận, tôi cam đoan Alex John sẽ không rời khỏi thành phố Bắc Ninh, cây giống vẫn ở trong tay hắn ta, chưa bị mang đi” Phó Đoan vội vàng nói.
“Chỉ hy vọng là thế, nếu cây giống mà bị mất thì cái mạng của ông chấm hết được rồi.”
Hoàng Thiên lạnh lùng nói, sau đó túm Phó Đoan kéo ra ngoài.
Chân và bả vai của Phó Đoan vừa mới bị Hoàng Thiên thưởng cho một nháy dao, hiện tại đi lại vô cùng khó khăn, bị Hoàng Thiên lôi lôi kéo kéo mới miễn cưỡng rời khỏi KTV.
Những thuộc hạ của hắn không ai dám tới gần, tất cả đều bị Hoàng Thiên làm cho sợ hãi.
Sau khi đi ra ngoài xong, Hoàng Thiên ném Phó Đoan lên xe.
11
Cái tên Phi Ba kia không dám rời Hoàng Thiên nửa bước, anh ta sợ nếu không theo kịp sẽ bị thuộc hạ ở KTV của Phó Đoan ngăn lại.
“Gia chủ Thiên, tôi, tôi có thể trở về nhà không?” Phi Ba khẩn trương hỏi Hoàng Thiên.
“Chút đi, ngày mai tới làm như bình thường, nếu cậu mà dám trốn thì đừng trách tôi không khách khí”
Hoàng Thiên cảnh cáo Phi Ba.
Phi Ba cảm thấy áp lực như núi, nhưng đây là do anh ta gieo gió gặp bão, anh ta không thể nói cái gì được.
“Cảm ơn gia chủ Thiên!” Phi Ba cúi chào Hoàng Thiên xong thì chạy như bị ma đuổi. Hoàng Thiên ném Phó Đoàn vào ghế cạnh ghế lái, sau đó khởi động xe. Phó Đoan chảy rất nhiều máu, khiến xe của Hoàng Thiên dính đầy máu.
Phó Đoạn vẫn còn muốn sống, lúc này hắn run rẩy nói với Hoàng Thiên: “Gia chủ Thiên, xin hãy đưa tôi đến bệnh viện băng bó một chút, tôi không muốn chết vì mất máu đâu.
Hoàng Thiên nghe xong thì thật sự tức không có chỗ phát tiết. Còn muốn đi bệnh viện băng bó? Cái tên hỏi đấu này dã tâm thật.
“Nếu không muốn chết vì mất máu thì nhanh chóng dẫn tạo đi tìm cái tên Alex John kia, tìm thấy càng sớm thì ông càng có thể bảo vệ cái mạng già của ông.”
Hoàng Thiên lạnh lùng nói
Phó Đoan có cảm giác muốn treo cổ tự tử luôn, vẻ mặt cầu xin gật đầu, chỉ lộ tuyến cho Hoàng Thiên.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!