“Nói dối không chớp mắt, không thấy mệt à?
Hoàng Thiên cười lạnh lùng, hỏi Alex John.
“Anh Thiện, sao anh lại nói vậy? Những điều tôi nói đều là sự thật"
Alex John vội vàng giải thích.
“Thôi, không cần giải thích, đi theo tôi, tìm được ba thuộc hạ của anh đi rồi tính tiếp”
Hoàng Thiên ngắt lời Alex John, rồi bước nhanh về phía khe núi.
Alex John không dám nói gì nữa, đi theo Hoàng Thiên, mấy lần định đánh lén sau lưng
Hoàng Thiên, nhưng hắn ta đều kìm lại.
Hắn ta không dám, nếu không thể ra đòn một phát ăn ngay, thì nhất định Hoàng Thiên sẽ
giết chết hắn ta.
Trong lòng Hoàng Thiên rõ mồn một, Alex John có thể sẽ có suy nghĩ như vậy, nhưng Hoàng
Thiên chắc chắn, cho dù Alex John có đánh lén từ phía sau. Anh ấy cũng có thể ngay lập tức
chế ngự được Alex John.
Chính vì vậy, Hoàng Thiên đi phía trước cũng không thèm quan tâm đến Alex John phía sau.
Khe núi phía trước ở ngay dưới chân núi, không cần phải leo lên núi, Hoàng Thiên dẫn Alex
John đến khe núi, bất ngờ trông thấy hàng chục ngôi nhà gỗ nhỏ nhắn, ngay ngắn.
Kiểu nhà gỗ này rất hiếm thấy, chính vì ở khu vực biên giới, người ta mới dựng những ngôi
nhà đơn sơ như vậy để ở.
Nhìn thấy cảnh này, Hoàng Thiên có chút sững sờ, không ngờ lại có người sống ở đây.
Có vẻ như ba tên thuộc hạ của Alex John không sống lộ thiên mà tìm được một bản làng
nhỏ trên núi để ẩn náu.
Chỉ có điều, bản làng này ở quá khuất, không dễ gì tìm ra được.
“Anh Thiên, hình như có rất nhiều người sinh sống ở đây”
Alex John kinh ngạc nhìn bản làng nhỏ trước mặt, nói với Hoàng Thiên.
“Đừng nhiều lời, đi theo tôi”
Hoàng Thiên vẫy tay ra hiệu cho Alex John đi theo.
Alex John theo sát Hoàng Thiên, hai người cùng tiến vào bản.
Có chừng hai mươi, ba mươi ngôi nhà gỗ nhỏ. Chúng không ở cạnh nhau, mà chia thành ba
hàng ngay ngắn.
Nhìn thấy nhiều nhà như vậy, Hoàng Thiên cũng không khỏi đau đầu.
Không biết ba tên thuộc hạ của Alex John đang ở ngôi nhà nào nữa.
Đã quá nửa đêm và mọi nhà đều đã yên giấc, không thể đi gõ cửa từng nhà được?
Nếu gây ra tiếng động ở một nhà nào, thì ở bản làng yên ắng này, cũng sẽ rất dễ đánh động
đến những nhà khác.
Vậy khác nào đánh rắn động cỏ, ba tên thuộc hạ của Alex John sẽ tháo chạy mất.
Hoàng Thiên nghĩ đến đây, lại tiếp tục đau đầu.
“Anh Thiên, tiếp theo chúng ta nên làm gì?
Alex John nhìn Hoàng Thiên, hỏi.
“Đi theo tôi, không được gây ra tiếng động, rõ chưa?”
Hoàng Thiên nhìn chằm chằm Alex John, nhắc nhở.
Alex John gật đầu lia lịa. Hắn ta răm rắp nghe theo lời Hoàng Thiên.
Hoàng Thiên nhìn một lúc, phát hiện ngôi nhà gỗ ở giữa rất cao và rộng rãi, sơn màu xanh
lam, Hoàng Thiên đoán chừng nhà này có lẽ có quyền uy nhất trong bản.
Có thể đây là nhà của trưởng bản, Hoàng Thiên quyết định tiến đến, gõ cửa nhà này để dò
hỏi tình hình.
Dẫn theo Alex John, Hoàng Thiên lặng lẽ tiến đến trước cửa nhà.
Nhòm qua cửa sổ, Hoàng Thiên thấp thoáng thấy bóng một người đàn ông thân hình cao lớn
đang ngủ.
Anh đưa tay kéo cửa, nhưng cửa đã khóa trái, không mở được.
Hoàng Thiên nhẹ nhàng gõ cửa, sợ gây ra tiếng động quá lớn.
Người đàn ông cao lớn kia ngủ không say, vẫn nghe được tiếng gõ cửa.
Người đàn ông ngồi dậy, dụi dụi đôi mắt ngái ngủ, quát lên khó chịu: “Ai đấy? Nửa đêm nửa
hôm gõ cái gì mà gõ?”
“Xin hãy mở cửa, tôi có việc gấp cần gặp anh”
Hoàng Thiên nói với vào bên trong.
“Đụ, mày là ai? Muốn vượt biển thì mai đến, nửa đêm rồi không ai tiếp được!”
Người đàn ông lớn tiếng chửi bới, bị quấy rầy giấc ngủ, chắc chắn là không vui rồi.
“Tôi sẽ trả giá gấp đôi.”
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!