Gã ta theo bản năng trừng mắt, trong con mắt của tên đầu trọc lóe lên tia sáng lạnh lẽo, hung dữ nhìn chằm chằm vào Ngọc.
Tuy nhiên, lần này Ngọc không có sợ gã ta, bởi vì quá đau xót, một chân của cha cô ta đã bị đánh nát, chắc chắn là sẽ tàn tật cả đời.
Hơn nữa còn bị giày vò đến người không ra người, quỷ không ra quỷ, thù này không đội trời chung.
Hơn nữa, có Hoàng Thiên ở bên cạnh, Ngọc như có thêm sức mạnh , bây giờ cô ấy không sợ tên đầu trọc này.
“Ngọc, cô đừng tưởng có chỗ dựa là có thể làm cản trước mặt tôi! Cậu Thiên và cô một không có quan hệ họ hàng, hai không phải người yêu, anh ta có thể bảo vệ cô cả đời sao?”
Tên đầu trọc uy hiếp Ngọc, gã ta vẫn rất giảo hoạt, muốn hù dọa Ngọc, chỉ cần Ngọc không tiếp tục truy cứu nữa thì có khả năng Hoàng Thiên cũng sẽ không truy cứu tiếp.
Dù sao cha của Ngọc với Hoàng Thiên cũng không quen biết gì nhau, Hoàng Thiên cũng sẽ không vì người đàn ông trung niên này mà liều mạng với gã ta.
Thế nhưng gã ta nghĩ sai rồi, Hoàng Thiên rất có tinh thần trường nghĩa.
Thấy cha của Ngọc bị giày vò nửa sống nửa chết, trong lòng Hoàng Thiên rất tức giận.
Quá vô pháp vô thiên, tên đầu trọc này quá kinh tởm.
“Anh Thiên, tôi có thể thả cha Ngọc đi, anh cũng có thể mang cha Ngọc đi, tục ngữ nói oan gia nên giải không nên kết, anh mang hai người bọn họ đi đi, về sau chúng ta nước sông không phạm nước giếng, thế nào?”
Tên đầu trọc căng thẳng nói với Hoàng Thiên, bây giờ gã ta chỉ muốn thuận lợi thoát thân.
Nhưng mà Hoàng Thiên không nghe nổi nữa, một phát đấm lên mặt tên đầu trọc.
“Bụp” một tiếng, tên đầu trọc ăn một đấm, suýt chút nữa là ngất xỉu.
“Anh Thiên, anh, anh.”
Tên đầu trọc che mũi, vô cùng đau đớn nhìn Hoàng Thiên.
“Tên đầu trọc kia, mày bị điên rồi à, thế mà dám tra trấn người ta thành bộ dạng này!”
Hoàng Thiên lạnh lùng nhìn chằm chằm vào tên đầu trọc.
“Chuyện đã xảy ra rồi, anh Thiên, anh với cha con bọn họ cũng không quen biết gì nhau, việc gì phải vì bọn họ mà kết thù với tôi? Tôi cũng không phải người dễ trêu đầu”
Tên đầu trọc khuyên Hoàng Thiên, gã ta hy vọng Hoàng Thiên có thể suy nghĩ đến lợi ích và hậu quả.
Thật ra có một vài chuyện không cần suy nghĩ nhiều như vậy, Hoàng Thiên chính là cảm thấy cô gái tên Ngọc này quá đáng thương, cho nên nhất định phải đòi lại công bằng cho cô ấy.
“Mày đánh đàn ông ức hiếp phụ nữ, còn khiến cho người ta thành bộ dạng này, quả thực vô pháp vô thiên”
Hoàng Thiên chỉ vào mũi tên đầu trọc, tức giận nói.
“Vậy thì sao? Họ Hoàng, mày đừng tưởng rằng tao sợ mày, chỉ cần mày dám động vào tạo một chút là ta không tiếc bất cứ giá nào để trả thù mày, đến lúc đó mày đừng mong sẽ được tốt!”
Tên đầu trọc uy hiếp Hoàng Thiên, gã ta vẫn còn nghĩ muốn dọa Hoàng Thiên.
“Ha ha, mày không có cơ hội đó đâu.”
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!