Hoàng Thiên nghe xong liền cười lên, nói: “Điều này thì đương nhiên rồi, anh Thiên của em lại ngu ngốc đến vậy sao?”
Phan Thanh Linh cũng cười lên, đi cùng với Hoàng Thiên ra khỏi phòng thí nghiệm.
Lưu Nguyệt Hoa cũng đi theo, ba người đi đến trước cây non Huyết Linh.
Mấy chục cây non Huyết Linh. Đây đều là bảo vật vô giá đấy.
Đợi đến khi những cây con này lớn lên, vậy thì quả thật là có vô số tòa núi vàng đấy, Hoàng Thiên cũng chắc chắn sẽ tiền vào như nước.
Lưu Nguyệt Hoa cũng giúp đỡ ngắt lá, rất nhanh, ba người đã hái đủ số lá cây, đem về phòng thí nghiệm của Phan Thanh Linh.
Phan Thanh Linh vẫn rất có tinh thần nghiên cứu, hơn nữa, trình độ y học của cô ấy có thể nói là vô cùng tuyệt diệu, có được nguồn nguyên liệu lớn đến như vậy, muốn nghiên cứu và bào chế ra sản phẩm làm đẹp gây chấn động cho cả thế giới. Là điều không khó.
Cho dù không có phương thức bào chế kèm theo, chỉ có mỗi lá cây của cây non Huyết Linh này, đã có công dụng làm đẹp tương đối lớn rồi, hơn nữa có thể thấy được hiệu quả ngay lập tức.
“Nguyệt Hoa, chúng ta đừng làm phiền Thanh Linh nữa. Để cho cô ấy tập trung nghiên cứu đi”
Lúc này Hoàng Thiên nói với Lưu Nguyệt Hoa.
“Ừm được, vậy chúng ta ra ngoài đi”
Lưu Nguyệt Hoa nói.
“Anh Thiên, khi nào có kết quả em sẽ thông báo cho anh ngay” Phan Thanh Linh mỉm cười mà nói với Hoàng Thiên
“Em làm việc thì anh yên tâm, đợi tin tốt của anh đấy.”
Hoàng Thiên ôm lấy cô, xem như là một cách cổ vũ.
Tuy rằng đó là một động tác rất ngẫu nhiên, hơn nữa Hoàng Thiên cũng không hề có ý nghĩ gì khác, thế nhưng đối với Phan Thanh Linh mà nói, đó lại là một điều rất có sức cổ vũ và khích lệ.
Bởi vì cô ấy thích Hoàng Thiên, cô ấy đã thích anh từ lâu rồi, trong khoảng thời gian lâu đến như vậy. Cô cũng rất đau khổ mà yêu thầm lấy anh.
Gương mặt của Phan Thanh Linh đỏ lên, tim đập rất nhanh, Hoàng Thiên cũng lập tức cảm nhận được, anh không khỏi cảm thấy hơi hối hận rồi, không nên làm như vậy.
“Được rồi Thanh Linh. Em nghiên cứu cho tốt đi, anh và Nguyệt Hoa ra ngoài trước đây”
Lúc này Hoàng Thiên buông Phan Thanh Linh ra, nói với cô ấy.
“Được thôi anh Thiên”
Phan Thanh Linh gật gật đầu.
Hoàng Thiên và Lưu Nguyệt Hoa ra ngoài, Lưu Nguyệt Hoa vừa đi, lại vừa nói: “Cậu chủ, cậu nói Thanh Linh cô ấy thật sự có thể nghiên cứu thành công sao?”
Hoàng Thiên nghe xong liền cười lên, nói: “Đó là điều chắc chắn rồi, thuật chữa bệnh của Thanh Linh rất siêu việt, nghiên cứu được loại sản phẩm làm đẹp này, là một việc rất nhẹ nhàng đối với cô ấy”.
“Vậy thì quá tốt rồi, đợi sau khi nghiên cứu thành công, có thể cho tôi dùng một chút không? Tôi cũng muốn trở nên xinh đẹp”
Lưu Nguyệt Hoa cười lên mà nói với Hoàng Thiên.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!