Lôi nữ vương lập tức nhìn về phía Vương Đỗ Lan rồi chắp tay nói: “Ra là chủ tịch Vương tiếng tăm lẫy lừng mà tôi ngưỡng mộ đã lâu, nay được gặp mặt, đúng là danh bất hư truyền!"
Sắc mặt Vương Đỗ Lan đầy hoảng sợ nên vội vàng chào lại: "Ngài Lôi quá khen, là tôi ngưỡng mộ ngài mới đúng chứ, mời ngài ngồi!"
Vương Đỗ Lan đã nghe đến tên tuổi của Lôi nữ vương Lĩnh Nam, bà ta cũng biết khi nói chuyện với người bên ngoài Lôi nữ vương đều tự xưng là ngài Lôi.
Bà ta đã muốn làm quen với Lôi nữ vương từ lâu rồi, nhưng Lôi nữ vương là người có thân phận cao quý, tuy bà ta muốn giao thiệp với người ta nhưng khổ nỗi là không tìm ra cách.
Không ngờ giờ Lôi nữ vương lại chủ động giao thiệp với bà ta!
Vương Đỗ Lan kích động đến mức đỏ mặt.
Nhưng bà ta cũng biết rõ, những chuyện này đều là nhờ công chàng trai Trình Kiêu kì cục đó!
Thế là thoáng chốc, trong lòng Vương Đỗ Lan, Trình Kiêu đã trở thành thần!
Đương nhiên, nếu để Vương Đỗ Lan biết Trình Kiêu là con ruột của bà thì ngay cả Trình Kiêu cũng không đoán được khi đó người phụ nữ mạnh mẽ này sẽ làm gì.
Đám cậu chủ nhà giàu cậu Lý thật sự sững sờ!
"Lôi nữ vương... Lĩnh Nam!
"Chủ động xin lỗi cậu ta!"
"Ông trời ơi, ông mau thả một tia sét xuống và giật chết tôi đi thôi!"
Cậu Lý kêu gào trong đau thương và bất lực!
Sắc mặt Nghiêm Thụy Văn cũng đầy mờ mịt, ánh mắt lại tràn đầy sợ hãi.
"Chẳng trách khi tham gia hội nghị thượng đỉnh thái độ của cậu ta cực kì kiêu căng, coi trời bằng vung, chẳng thèm coi tứ đại kim thoa ra gì."
"Thì ra cậu ta có khả năng như này!"
Ánh mắt của ba của Nghiêm Đạo Minh là Nghiêm Thụy Văn và đám người Đổng sự Hồ đã phản bội tập đoàn Đông Vương khi nhìn Trình Kiêu đều đầy hoảng sợ!
Đổng sự Hồ cười khổ: “Chẳng trách cậu ta dám đắc tội Vũ Lạc kim thoa, rồi Thị trưởng Lỗ lại đích thân đến thăm hỏi. Ngay cả Lôi nữ vương cũng phải xin lỗi cậu ta thì việc gì cậu ta lại để ý một Vũ Lạc kim thoa thôi chứ?"
"Buồn cười là lúc đấy chúng ta sỉ nhục cậu ta đến thế chỉ vì cậu ta đắc tội Vũ Lạc kim thoa! Lại còn ép cậu ta phải cho chúng ta một câu trả lời hài lòng!"
"Câu trả lời này đúng là khiến người ta hài lòng quá đi thôi!"
Đám người Đổng sự Hồ đột nhiên cảm thấy mình như là một tên hề nhảy nhót qua lại trước mặt Trình Kiêu.
Có lẽ ban nãy Trình Kiêu nhìn dáng vẻ của bọn họ thì trong lòng vui vẻ lắm!
Vương Đỗ Lan nhìn Tống Hoa An rồi lạnh lùng quát: “Tống Hoa An, để xem lần này ông còn có bản lĩnh gì nữa!"
Sắc mặt Tống Hoa An đầy cảm thán, thậm chí còn có chút tiếc nuối: “Ngoạn mục quá!"
"Chủ tịch Vương à, nếu lần này chỉ là nhà họ Tống tôi đối phó với bà thì có lẽ hết cách rồi thật."
"Tiếc là người lần này đối phó với bà không phải là nhà họ Tống!"
Tống Hoa An đột nhiên cúi người chào người bên cạnh rồi cất cao giọng nói: “Anh Vương, em Tống vô năng nên chỉ đành nhờ anh đích thân ra mặt!"
Mọi người ai nấy cũng bất ngờ!
Đến tận giờ phút này rồi mà nhà họ Tống vẫn còn lá bài chưa lật!
Sắc mặt Vương Đỗ Lan và Lâm Ngọc cũng đầy tò mò, nhà họ Tống còn có là bài chưa lật nào nữa?
Hay chỉ đang phô trương thanh thế thôi?
Trình Kiêu cũng tò mò nhìn sang phía mà Tống Hoa An nhìn.
Tình hình lúc này hoàn toàn khác kiếp trước. Kiếp trước hội nghị thượng đỉnh Trung Châu đã kết thúc ngay sau khi Chủ tịch Lý của tập đoàn Trường Hà xuất hiện.
Nhưng giờ hội nghị thượng đỉnh Trung Châu đã hoàn toàn trật khỏi quỹ đạo của kiếp trước.
Một người đàn ông trung niên sắc mặt nhợt nhạt nhưng lại trông rất âm trầm chậm rãi đi ra và đứng trên sân khấu.
Người đàn ông đó lạnh lùng liếc Tống Hoa An rồi lạnh lùng nói: “Không trách cậu được, ngay cả tôi đây cũng không ngờ nửa đường lại xuất hiện một chàng trai lạ lùng thế này! Đã thế bản lĩnh của cậu ta còn mạnh đến bất ngờ!"
Tuy người đàn ông trung niên đó nói không trách Tống Hoa An, nhưng ai cũng nghe được sự trách móc trong giọng nói của ông ta.
Điều khiến mọi người bất ngờ hơn đó là, Tống Hoa An đường đường là chúa tể Trung Châu, một tay che trời ở Trung Châu lại không hề tức giận, đã thế còn cung kính cúi người với người đàn ông trung niên đó: “Cảm ơn sự rộng lượng của anh Vương!"
Lúc này, ai nấy trong sảnh cũng đều kinh hãi.
Thầm suy đoán lai lịch của người đàn ông trung niên này.
"Rốt cuộc ông ta là ai mà ngay cả Tống Hoa An cũng phải dè dặt trước mặt ông ta luôn vậy?"
"Tống Hoa An gọi ông ta là anh Vương và cung kinh với ông ta như thế? Xem ra chắc chắn người này không phải là người Trung Châu!"
Mọi người bắt đầu suy đoán thân phận của người đàn ông trung niên.
Khắp cả Á tộc, chắc chỉ có tứ đại thế gia siêu cấp mới có thể khiến chúa tể Trung Châu là Tống Hoa An khom lưng uốn gối như thế thôi.
Hiện tại, gia tộc đứng đầu hàng ngũ tứ đại thế gia siêu cấp ở Thủ Đô chính là nhà họ Vương.
Rõ ràng người đàn ông họ Vương này đến từ nhà họ Vương - thế gia đứng đầu tứ đại thế gia siêu cấp ở Thủ Đô là điều không phải bàn cãi gì nữa.
Nếu là người nhà họ Vương ở Thủ Đô thật, đừng nói là Thị trưởng Lỗ hay Lôi nữ vương, mà dù là những người tai to mặt lớn trong tầng lớp nắm giữ quyết sách tối cao của Á tộc đích thân tới đây cũng không có ích gì cả.
Tứ đại thế gia siêu cấp có thể quyết định quốc sách của cả Á tộc.
Cả Á tộc, không ai có thể chống lại tứ đại thế gia siêu cấp.
Nếu nhà họ Vương muốn đối phó tập đoàn Đông Vương thật, vậy dù Trình Kiêu tìm thêm nhiều người giúp đỡ hơn nữa thì cũng không thể nào là đối thủ của nhà họ Vương được.
Trừ phi ba thế gia còn lại sẵn lòng bảo vệ tập đoàn Đông Vương.
Thấy người đứng trên sân khấu, sắc mặt Vương Đỗ Lan lập tức thoáng cái trở nên trắng bệnh, sắc mặt không chỉ đầy tuyệt vọng mà còn đầy căm thù.
"Ba ơi là ba, ba đúng là nhẫn tâm thật đấy, ra tay nhanh quá!"
Vương Đỗ Lan chính là người nhà họ Vương - một trong tứ đại thế gia siêu cấp ở Thủ Đô hiện nay, bà là người con gái thứ ba của Vương Kinh Long - gia chủ nhà họ Vương hiện tại.
Năm đó khi Vương Đỗ Lan đang học đại học thì bà và ba của Trình Kiêu là Trình Đông Hoa yêu nhau, hai người ý hợp tâm đầu và hẹn thề bên nhau suốt kiếp.
Có điều, tuy nhà họ Trình cũng là một thế gia ở tỉnh Ô Tô, nhưng dạo gần đây đang xuống dốc. Nhà họ Vương thì lại là gia tộc đứng đầu trong tứ đại thế gia siêu cấp ở Thủ Đô thì sao coi trọng nhà họ Trình ở Ô Tô được?
Nếu nhà họ Vương muốn tiêu diệt nhà họ Trình, dù khi đó nhà họ Trình đang trong giai đoạn hưng thịnh nhất thì chuyện cũng chỉ như một cái búng tay thôi.
Huống chi là nhà họ Trình đang xuống dốc?
Thế nên Vương Kinh Long không đồng ý việc cưới xin của Vương Đỗ Lan, thậm chí còn giam lỏng Vương Đỗ Lan nữa. Đã thế ông ta còn uy hiếp nhà họ Trình , khiến Trình Đông Hoa chủ động buông tay.
Nhưng Vương Đỗ Lan là người có tính cách cứng rắn mãnh liệt, bà lấy cái chết ra đe dọa, sau đó chạy trốn.
Nhà họ Trình lại không chịu nổi sức ép của nhà họ Vương, trừ gia chủ Lâm Thế Thành cũng chính là ông nội của Trình Kiêu ra thì ai nấy cũng gây áp lực cho Lâm Đông Hoa.
Cả ngày Trình Đông Hoa đều phải sống trong châm chọc khiêu khích, nói ông là cóc ghẻ mà muốn ăn thịt thiên nga.
Sau cùng, để không liên lụy đến nhà họ Trình, Trình Đông Hoa chủ động rời khỏi nhà họ Trình và vạch rõ giới hạn với nhà họ Trình.
Trải qua vô số trắc trở, sau cùng hai người quyết định ở bên nhau.
Nhưng để ép Vương Đỗ Lan đổi ý, Vương Kinh Long đã cắt mọi nguồn thu nhập của Vương Đỗ Lan, mọi của cải trong nhà bà đều không được nhận nữa. Hơn nữa, nếu hai người dám kết hôn thì sẽ đuổi Vương Đỗ Lan ra khỏi nhà.
Vì danh tiếng của nhà họ Vương, Vương Kinh Long sẵn sàng từ bỏ cô con gái này.
Để không khiến Vương Đỗ Lan khó xử nên Trình Đông Hoa và bà không tổ chức lễ cưới.
Sau đó Vương Đỗ Lan mang thai, bà nghĩ mong là Vương Kinh Long nể mặt cháu ngoại mà tác thành cho họ.
Nhưng khi biết tin Vương Đỗ Lan có thai trước khi cưới, để giữ gìn mặt mũi cả nhà họ Vương, Vương Đỗ Lan đã bắt Vương Đỗ Lan phải lén lút đi phá thai!
Việc này đã khiến Vương Đỗ Lan phải làm ầm lên, sau đó trốn chạy khỏi nhà họ Vương dưới sự giúp đỡ của em bốn là Vương Đức Dung.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!