Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn -Trình Kiêu

CHƯƠNG 173

Qua giây lát, Tô Lương Tử đứng nghiêm, trên mặt lại lộ ra bộ dáng cao nhân đắc đạo, cho dù ai nhìn thấy cũng không nhịn được tán thưởng một câu, tiên phong đạo cốt.

Tô Lương Tử liền đứng chỗ ấy không cần nói gì, Tôn Đại Hải tuyệt đối sẽ tin tưởng không nghi ngờ.

Có điều diễn xuất của Tô Lương Tử có thể xưng đỉnh cấp, tuyệt đối là cái một thầy dạy đạt chuẩn, không hổ là xuất thân giang hồ, diễn hay hơn không biết gấp bao nhiêu lần so với mấy diễn viên trẻ thịt tươi kia.

Khi cảm giác được Tôn Đại Hải rời đi, Trình Kiêu mới lên tiếng: “Được rồi.”

Tô Lương Tử lập tức lại đổi về bộ dáng cung kính: “Sư phụ, ngài làm việc đúng là khiêm tốn! Quả nhiên, sự khiêm tốn mới là khoe khoang trâu bò nhất!”

Trình Kiêu nhìn ông ta một cái, nói: “Trở về cố gắng tu luyện, chỗ nào không hiểu gọi điện thoại hỏi tôi, nếu như tiến độ tu luyện của ông không để tôi thấy hài lòng, vậy tôi liền sẽ thu hồi hết thảy thứ tôi đã ban cho.”

“Sư phụ yên tâm, tôi chờ hơn nửa đời người mới đợi được ngài, chắc chắn sẽ cố gắng tu luyện!” Tô Lương Tử lời thề son sắt nói.

“Tôi dạy công pháp cho ông, không được truyền ra ngoài, nếu không tôi khiến ông thần hồn tan nát!” Trong ánh mắt Trình Kiêu hiện ra một mảnh núi thây biển máu, Tô Lương Tử bị hù ngu ngơ tại chỗ.

“Đi đi!”

Khi Tô Lương Tử thanh tỉnh từ trong rung động, Trình Kiêu đã đi xa hơn trăm mét.

“Cảnh tượng trong mắt Sư phụ, đến cùng là cái gì? Người, làm sao có thể cường đại đến loại trình độ kia?” Thái độ Tô Lương Tử đối với Trình Kiêu càng thêm kính sợ.

Về đến nhà, Tôn Mạc ngồi ở trên ghế sa lon xem tivi, Ninh Lan đang lau bàn thấy Trình Kiêu, mỉm cười nói: “Kiêu, ba con chờ con ở thư phòng, nói là có chút việc hỏi con đấy.”

Trình Kiêu đoán được Tôn Đại Hải chắc chắn sẽ tìm anh tra hỏi, gật đầu nói: “Vâng, con qua ngay.”

Ninh Lan có chút không yên lòng, chờ Trình Kiêu đi ngang qua bà, lôi kéo Trình Kiêu nhỏ giọng hỏi: “Kiêu, hai người có phải có chuyện gì giấu mẹ không? Trước kia cũng đâu thấy ba con tìm con nói chuyện!”

Trình Kiêu không muốn để Ninh Lan biết những việc này, cười ôn hòa nói: “Dì Lan đừng suy nghĩ nhiều, Không sao đâu, chỉ là một ít vấn đề thôi.”

“Được, mẹ tin con.” Ninh Lan ngoài miệng nói tin tưởng, nhưng ánh mắt rõ ràng còn đang hoài nghi.

thư phòng của Tôn Đại Hải, ánh đèn bàn có chút tối, Tôn Đại Hải hiếm thấy đốt một điếu thuốc cho mình.

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận