CHƯƠNG 856
Anh Đao kính cẩn gật đầu rồi hét lên với thuộc hạ: “Dừng tay!”
Lục Thiên Hào bị đánh như chó, anh ta xấu hổ nằm lăn ra đất, mắt nhìn lên trần nhà.
Trình Kiêu bình tĩnh sải bước rời đi.
Tôn Mạc vội vàng đuổi kịp, khi cô đến bên ngoài cổng khách sạn, Trình Kiêu liền dừng lại, quay đầu nhìn Tôn Mạc.
“Trình Kiêu, anh luôn kiêu ngạo như vậy. Hôm nay, anh đã làm nhục Lục Thiên Hào trước mặt rất nhiều người. Ngày mai, nhà họ Lục sẽ khiến anh sống dở chết dở!”
Trình Kiêu lạnh lùng: “Chuyện này không liên quan đến côi.”
Lồng ngực Tôn Mạc phập phồng dữ dội, cô tức giận nói: “Trình Kiêu, tuy rằng tôi rất ghét anh nhưng tôi không hề muốn anh chết. Thực lực của nhà họ Lục không phải là thứ mà anh có thể đắc tội được đâu!”
“Bây giờ tôi sẽ chỉ cho anh một con đường. Nếu anh muốn sống thì hãy đi cầu xin Y Linh đi. Chỉ có nhà họ Y ở Giang Nam mới có thể cứu anh!”
Nói xong, Tôn Mạc liền bỏ đi.
Trình Kiêu bình thản, đôi mắt thâm thúy như hàng vạn vì sao: “Tôn Mạc, cô vẫn là tự cao tự đại, kiếp trước tôi kính cô như thần, nhưng cô lại vứt bỏ tôi như giày rách. Nhưng cô không hề biết rằng, tôi của kiếp này đã không còn là tôi thưở đó nữa rồi.”
“Năng lực của tôi đã vượt xa tưởng tượng của cô rồi!”
Sau khi Trình Kiêu đi khỏi, những học sinh khác cũng rời theo.
Rất nhanh, hội trường chỉ còn lại sáu người của Đại học Y Thủ Đô.
Sở Minh Thành nhìn Lục Thiên Hào đang nằm bất động trên mặt đất, anh ta trầm giọng nói: “Cậu Lục, anh không sao chứ? Có cần đi bệnh viện không?”
Lục Thiên Hào không trả lời, đôi mắt vô hồn…
Thượng Quan Thanh Thiền hừ lạnh một tiếng: “Lục Thiên Hào, nếu còn là đàn ông thì đứng lên đi! Đừng khiến tôi phải xem thường anh!”
Ánh mắt Lục Thiên Hào dần khôi phục vài phần khí lực.
Sau đó, Lục Thiên Hào điên cuồng rống lên: “Trình Kiêu, tôi và anh không chết không thôi!”
. . .
Trình Kiêu ở đại học Y Hà Tây giảng dạy ba ngày.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!