Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Chào Mừng Đến Với Phòng Livestream Ác Mộng

Phòng livestream [Thành Tín tối thượng]:

"Chết tiệt, tôi hiểu ra rồi. Tên kia chỉ đang thuần túy chơi trò chiến thuật tâm lý thôi..."

"Đây đâu phải thiên phú quái gì, nhìn nó còn chẳng bằng ảo giác nữa. Mọi người không thấy mấy con quỷ anh đứng bên mép hành lang kia hả? Đầu và ngũ quan đều xiêu xiêu vẹo vẹo, cũng chỉ có vài con gần người nhất là tinh xảo hơn chút ít."

"Má ơi đúng thế thật, tôi sắp bị dọa chết khiếp."

"Ha ha ha ha ha đỉnh lắm, không hổ danh là chó lừa đảo!! [Thưởng tích phân 50]"

"Sự thật thì tôi hiểu, nhưng... Chó lừa đảo thực sự quá quyến rũ a a a a a a! [Thưởng tích phân 50]"

"Hu hu hu hu đáng ghét! Nhân vật ác ma nhỏ xấu xa xinh đẹp đã thật sự bắt được lòng tôi, khiến cho tôi phải đứng phắt dậy! [Thưởng tích phân 100]"

"A a a a a a đúng vậy! Mau lên, hãy nhận lấy phần thưởng của tôi đi! [Thưởng tích phân 100]"

***

Ôn Giản Ngôn cụp mắt đếm số phiếu thưởng Công viên giải trí Mộng Ảo.

Không tồi, tổng cộng 120.

Không nhiều không ít một tờ nào cả.

Anh Sẹo nằm liệt dưới đất, trên người bị bao phủ bởi đám quỷ anh xanh tím.

Khuôn mặt gã trắng bệch mướt mát mồ hôi, nhìn chằm chằm chiếc bụng nhô cao của mình. Chiếc bụng căng phồng đến độ gần như trong suốt, dường như có thể nhìn thấy đường nét đứa trẻ đang cựa quậy bên trong, thần kinh của gã đã căng thẳng đến cực hạn, tưởng chừng một giây sau sẽ bị đứt.

"Tôi, tôi đã đưa theo số lượng cậu nói rồi, xin cậu..."

Giọng của anh Sẹo vẫn bắt đầu run lẩy bẩy.

"Hửm?"



Thiếu niên ngước mắt làm bộ thở dài:

"Nghe anh nói vậy... cứ như tôi đang cướp của anh ấy."

Hắn cúi người xuống quan sát streamer nằm trước mặt mình, mỉm cười khẽ hỏi:

"Tôi đang cướp của anh sao?"

"?!"

Đồng tử của anh Sẹo co rụt, gã nhìn chăm chú chiếc bụng đang cựa quậy với biên độ mạnh hơn của bản thân, con ngươi co rút, thét lên bằng chất giọng biến điệu:

"Không phải! Không phải! Hoàn toàn không phải!"

"Vậy..."

Ác ma nhỏ lại nhích tới gần hơn một chút, con ngươi trong veo híp lại, nụ cười bên khóe môi nhìn kiểu gì cũng thấy ác:

"Anh cảm thấy hành động đó là gì?"

"Là... là..."

Anh Sẹo khóc không ra nước mắt.

Gã vắt óc, lắp ba lắp bắp đáp: "Là, đó là giao dịch, là giao dịch tự nguyện tự phát, là giao dịch bình đẳng!"

"Cái này đúng rồi."

Ôn Giản Ngôn chậm rãi đứng thẳng người. Hắn cụp mắt xuống, chăm chú nhìn đám streamer căng thẳng đến tột cùng, cười tủm tỉm nói:

"Vậy thì, vô cùng hân hạnh được hợp tác với các anh."

Hắn đút phiếu thưởng vào túi.

Một giây sau, hành lang tối tăm lạnh lẽo tĩnh mịch cùng vô số quỷ anh bên người từ từ biến mất, đám người nhanh chóng trở về công viên giải trí xanh um thơm ngát.

Anh Sẹo cảm thấy bụng mình như quả bóng xì hơi dần dần xẹp xuống, chậm rãi trở nên bằng phẳng.

Gã hơi khó tin sờ bụng mình. Sau khi nhận ra bản thân đã bình thường trở lại, gã đàn ông trưởng thành cao to cảm động rơi nước mắt.

Chúa ơi!

Mất rồi, nó thật sự đã biến mất rồi!

Bình luận trong phòng livestream anh Sẹo cũng bùng nổ từ ban nãy.

"Mẹ ơi, cấp bậc thiên phú của streamer đối diện là gì vậy! Nom vô đối vãi."

"Lần này có thể coi như streamer đã đụng phải tấm sắt... trình độ của streamer đối diện ít nhất cũng cấp A."

"Lầu trên đánh giá cấp A có phải thấp quá không? Thiên phú bậc này chính là cấp BUG, lĩnh vực chế tạo còn có thể khống chế quỷ quái. Mẹ nó, đây không phải cấp S tôi chổng ngược ỉa chảy."

"Mặc dù phó bản xếp hạng cấp A, nhưng chắc chắn độ khó của nó không chỉ dừng ở cấp đó. Chuyện streamer cấp S được phân phối vào phó bản cũng là điều bình thường."

"Chờ chút, có đúng không vậy? Không phải streamer từ cấp S trở lên chỉ có mấy người kia sao? Còn ai giống như thế hả?"

"Đúng đúng, nếu tôi nhìn thấy khuôn mặt này trên bảng xếp hạng thì không thể nào quên được."

"Nói ra thì, tên streamer đối diện thật sự quá tuyệt, thủ đoạn và khuôn mặt đều đỉnh như nhau."

"Điều này đã dạy cho chúng ta biết, tuyệt đối không nên nhìn mặt mà phân loại streamer! Lỡ như gặp trúng mỹ nhân rắn rết là tiêu đời."

"Đúng thật. Ban đầu tôi cũng tưởng rằng hắn là một streamer hệ nhan sắc. Mọi người cứ nhìn khuôn mặt kia đi, chính là loại hình được yêu thích nhất trong bảng xếp hạng nhan sắc dạo này! Kết quả vừa mới ra tay đã làm tôi sợ phát khiếp... mẹ kiếp, thật sự quá ác độc."

"Thậm chí còn có chút cảm giác hấp dẫn nữa! Cầu người chỉ đường cho tôi biết phòng livestream bên cạnh tên gì? Tôi muốn theo dõi streamer này."

Cách đó không xa, mấy đồng đội khác vẫn chưa hoàn hồn, có chút hốt hoảng nhìn chằm chằm sang bên kia.

Mặc dù lúc trước bọn họ đã từ miệng Ôn Giản Ngôn biết các thao tác chung trong kế hoạch có liên quan đến mình, nhưng bởi vì thời gian cấp bách nên họ không biết chính xác đối phương muốn làm gì.

Dù rằng rất tin tưởng vào sức mạnh của đối phương, nhưng trong lòng họ vẫn có nghi ngờ.

Dẫu sao, đối diện với họ chính là sáu streamer kỳ cựu.

Trong phó bản cấp bậc kiểu này, chênh lệch nhân số là yếu tố cực kỳ khó bù đắp. Trước đây khi gặp tình huống số lượng phe địch vượt xa phe ta, các cô đều sẽ lý trí lựa chọn cách tránh mũi nhọn.

Vậy mà, trong hoàn cảnh chiếm thế bất lợi tuyệt đối, hắn lại giết ngược thành công...

Điều mà gần như không thể!

Nhìn anh Sẹo đang giàn dụa nước mắt nước mũi cách đó không xa, mấy người đều không dám tin vào mắt mình.

Không phải chứ?

Thật sự làm được hả?

So với Vân Bích Lam, tâm trạng Văn Nhã phức tạp hơn đôi phần.

Dù sao trước kia cô và tên chó lừa đảo đã từng đứng ở trận doanh đối lập, cho nên cô hiểu rất rõ phong cách làm việc của đối phương. Mặc dù không biết chính xác hắn làm thế nào, nhưng dựa theo một chút kinh nghiệm trong quá khứ, cô vẫn có thể đoán lờ mờ được đôi phần.

Văn Nhã nhìn bóng lưng thiếu niên đứng gần đó, ánh mắt lóe lên một tia phức tạp.

Vì sao cùng chó lừa đảo đi lừa người khác, cô lại bỗng thấy hơi sảng khoái... một cách khó hiểu?!

Chắc là ảo giác!

Sau khi cất phiếu thưởng vào túi, Ôn Giản Ngôn hít sâu một hơi rồi lẳng lặng chờ.

Mười giây trôi qua.

Hai mươi giây trôi qua.

Ba mươi giây trôi qua.

Ôn Giản Ngôn: "..."

Tại sao cảnh vật xung quanh vẫn còn độ cao như trước?

Hắn cúi đầu nhìn Anh Sẹo, hung ác hỏi:

"Này, tao cao thêm chưa?"

Anh Sẹo: "???"

Gã nghệt mặt hai giây, há mồm cứng lưỡi, nhất thời không biết trả lời thế nào, hồi lâu sau mới cẩn thận đáp: "Chắc là? Cao, cao thêm?"

Ôn Giản Ngôn: "..."

Hắn quay đầu nhìn mấy đồng đội sau lưng.

Vân Bích Lam và Văn Nhã yên lặng lắc đầu.

Ôn Giản Ngôn: "........."

Đệt.

Thật ra vừa rồi khi thấy dáng người anh Sẹo không hề thay đổi hắn đã có chuẩn bị sẵn tâm lý từ trước, nhưng sau khi xác nhận tuổi tác cơ thể mình không nảy sinh chút biến hóa nào, hắn vẫn cảm thấy hơi thất vọng.

Ôn Giản Ngôn trầm ngâm cụp mắt.

Bây giờ nhớ lại, trước khi tiến vào khu Ẩm Thực, cho dù hắn tiến hành chi tiêu ở đâu thì cơ thể đều không sinh ra thay đổi, bao gồm cả những người khác cũng vậy.

Nói cách khác, cho dù tuổi tác cơ thể có liên quan đến số lượng vé còn lại, song nó còn tùy thuộc vào việc streamer có muốn đến khu Ẩm Thực để tiêu thụ hay không.

Chẳng lẽ đây là lý do vì sao nội quy trong Công viên Thư giãn và Khu Cảm giác mạnh lại ghi, sau khi chơi xong hai hạng mục nên đến khu Ẩm Thực để mua sắm?

Nếu họ không đi thì sao?

Hoặc, nếu sau khi chơi một hạng mục ở một khu vực, bọn họ lập tức đổi công viên khác để chơi thì liệu có thể tránh được quy tắc?

Hay nói cách khác, nếu số lượng phiếu thưởng trong tay mỗi streamer không tỷ lệ thuận với tuổi tác cơ thể...

Chuyện gì sẽ xảy ra?

Hiện tại Ôn Giản Ngôn vẫn có quá ít thông tin để đưa ra câu trả lời chính xác, nhưng ít nhất hắn đã hiểu được hai điều.

Thứ nhất, nếu hắn muốn khôi phục tuổi tác cơ thể ban đầu thì cần phải đến khu Ẩm Thực tiến hành mua sắm thêm lần nữa.

Thứ hai, trong phó bản này, tuổi tác chính là chìa khóa.

"À... cho hỏi..."

Anh Sẹo ngập ngừng mở miệng, nhỏ giọng hỏi: "Tôi, chúng tôi có thể đi được chưa?"

Ôn Giản Ngôn thoát khỏi dòng suy nghĩ.

Hắn ngước mắt lên mỉm cười: "Tất nhiên là được."

Tuy nhiên, bên kia còn chưa kịp thở phào nhẹ nhõm đã nghe thấy hắn kéo dài giọng nói tiếp:

"Nhưng..."

Anh Sẹo vô thức hít sâu một hơi, trái tim vừa mới thả lỏng đã nâng lên ngay lập tức.

Thiếu niên tiến lên một bước, hơi nghiêng người sang, khóe miệng nở nụ cười nhạt. Hắn thong thả chỉnh sửa vạt áo của người đàn ông trước mặt, nhẹ nhàng phủi mảnh cỏ dính trên người gã khi gã nằm lăn lộn dưới đất.

Vóc người hắn mảnh mai, thậm chí còn thấp hơn gã đàn ông trước mặt nửa cái đầu, nhưng không hiểu sao lại khiến người ta cảm thấy áp lực nặng nề.

Cơ thể anh Sẹo bất giác trở nên căng thẳng.

Rõ ràng đối phương có khuôn mặt tuấn mỹ như vậy, song gã lại chỉ cảm thấy da đầu run lên, từng mảng da gà thi nhau xuất hiện.

Thiếu niên ngước đôi mắt màu hổ phách nhìn từ dưới lên, nhẹ nhàng mỉm cười nói: "Tao tin, sau này mày sẽ không tìm chúng tao gây chuyện nữa nhỉ?"

Giọng hắn khàn khàn mềm mại, không hề mang tính uy hiếp.

Anh Sẹo lại run bần bật.

Vạt áo vừa bị đối phương chạm vào buông xuống, dường như từ sâu trong bụng lại truyền đến cảm giác có thứ gì đó ký sinh, như thể quỷ anh đáng sợ toàn thân tím tái vẫn còn nằm sâu trong bụng, lẳng lặng chờ đợi sinh sôi.

"Không, không, chắc chắn không..."

Gã ta nói năng lộn xộn.

"Đừng căng thẳng quá, tìm cũng không sao."

Ôn Giản Ngôn cười nhẹ một cái, dửng dưng cắt ngang lời thề thốt lắp bắp của gã đàn ông. Hắn nháy mắt với gã, âm cuối hơi cao, như thể mang theo chiếc móc:

"Chỉ hy vọng lần sau mày sẽ mang thêm chút phiếu thưởng nữa."

Phòng livestream [Thành Tín tối thượng]:

"Đờ mờ, quá ác độc, streamer thật sự quá ác độc."

"Ha ha ha ha ha, chó lừa đảo đã quen với việc ăn đến tận xương à?"

"Cười muốn chết mất. Nếu tôi là streamer đối diện tôi đã xoay người bỏ chạy mẹ rồi."

Ôn Giản Ngôn nheo mắt, vui vẻ nhìn đám streamer chạy trối chết.

Đoạn, hắn xoay người nhìn đồng đội đứng sau lưng mình:

"Đi thôi, chúng ta tiếp tục..."

Nháy mắt, đồng tử của hắn co rụt.

Dưới sự che phủ của rừng rậm cách đó không xa, Ôn Giản Ngôn trông thấy rõ ràng, một lâu đài khổng lồ được tạo từ gương, bức tường nhẵn nhụi được tạo nên từ vô số mặt gương tỏa sáng lấp lánh dưới ánh mặt trời. Nó đứng sừng sững giữa rừng cây rậm rạp, vô cùng yên tĩnh, như thể nó vẫn luôn ở đó trước giờ.

Nhưng Ôn Giản Ngôn dám chắc.

Ít nhất là vừa rồi...

Ở đó hoàn toàn không có một ngôi nhà nào giống vậy.

Thậm chí chẳng cần suy nghĩ kỹ, cái tên liên quan đến hạng mục này đã trực tiếp hiện lên trong đầu hắn.

Mê cung gương.

Những dòng quy tắc ở trên tấm biển hiện lên trước mặt, lông tơ trên người Ôn Giản Ngôn bỗng dựng đứng.

[Không có hạng mục mê cung gương nào trong khu vực]

Hết chương 93
Nhấn Mở Bình Luận