Chương 221: Ám chỉ
Nhưng lý trí nói với anh răng, rung động không phải lý do để anh mất khống chế Cổ gảng nhãn nhịn khao khát được ôm người phụ nữ này vào lòng rồi thân mật một phen, Hoặc Khải hít một hơi quay người đi: “Em vào trong ›ốc đi, anh thấy hơi đói, đi mua Thân khẽ căn môi, đôi mắt to c cứ thế nhìn anh khiến trái tim Hoäc Khải liên tục gia tốc Có lẽ vì nhìn thấy được khát khao trong mặt Hoäc Khải, Ninh Thân mới hài lòng ghé tới hôn anh một cái: “Vậy anh đi đi!” Nụ hôn này suýt nữa khiến Hoäc Khải sụp đố, sau cùng vân phải nhờ vào khả năng kiềm chế đáng kinh ngạc mới “chạy trốn” được.
Khi anh mua mì tôm quay về thì Ninh Thần cũng vừa tắm xong.
Cô mặc áo choàng tắm mỏng manh, mái tóc ướt rượt có vẻ hơi rối, nhưng mang lại cảm giác xinh đẹp rất khác biệt. Da thịt trăng nốn lộ ra nơi cần cổ khiến người ta không ngừng suy nghĩ miên man “Quay về rồi hả, anh đi tăm đi!” Ninh Thần vừa lau tóc vừa nói Hoặc Khải im lặng đặt cốc mỳ lên bàn rồi lặng lẽ đi vào phòng tăm, không quên khóa trái cánh cửa lại Bởi vì anh biết răng, một khi Ninh Thần xông vào, bản thân anh rất khó kiêm chế thêm lân nữa Người phụ nữ này, lẽ nào cô ấy thật sự không biết mình có sức hút đến mức nào sao! Nhưng nói đi cũng phải nói lại, hai người họ là vợ chồng, làm sao Ninh Thần phải kiêng dè về sức hút của mình chứ. Ngược lại, cô cũng rất thích dáng vẻ khao khát của chồng mình, điều này chứng minh cô không hề thua kém ai.
Lại một đêm chật vật đi qua, sáng sớm ngày hôm sau, Ninh Thần tươi tắn và rạng rỡ kéo Hoäc Khải tới chỗ Phan Tư Mẽ. Đọc full Chế Chế Tạo Hào Môn trên truyen.one
2ảnh tượng quen thuộc, gương mặt quen thuộc cùng chiêu trò quen thuộc Đưa được Hoäc K thể Ninh Thân đã hoàn thành xong nhiệm vụ quan trọng nào đó, cô lập tức ải đến đây như quay về công ty làm việc Dù là hoạt động kích cầu của cửa hàng Taobao hay kết cấu chỉ tiết của công ty con Giáp Tử đều cần cô và Mục Thế Kiệt trao đối thêm, nhiều việc phải làm lãm.
Thấy Ninh Thần đi rồi, Hoäc Khải thẳng thắn nói với Phan Tư Mễ: “Chúng ta cũng đừng lãng phí thời gian nữa, cô làm việc của cô, tôi tự tìm chỗ nào đó ngồi”.
“Thế sao được, Ninh Thần đã giao anh cho tôi thì anh chính là người của tôi rồi”, Phan Tư Mễ cười tủm tỉm và nói vậy, vẻ phong tình không hề giấu giếm cộng thêm ngôn từ đậm chất ra hiệu của cô khiến người ta phải liên tưởng.
Hoäc Khải vốn đã vì chuyện của Ninh Thần của ngày hôm qua mà ngọn lửa dâng cao trong lòng, bây giờ nhìn thấy bộ dạng của Phan Tư Mê không khác gì đổ thêm dầu vào lửa, gân như muốn cháy bùng lên Theo nghiên cứu của các nhà tâm lý, đa số những người mắc chứng trầm cảm đều là những người phải đè nén đủ thứ dục vọng trong thời gian dài Theo cách nói của họ thì con người là một cá thể có tư tưởng rất cởi mở, nhưng vì trói buộc từ đủ phương diện như đạo đức, pháp luật, tính cách hay môi trường mà họ không thể hành xử theo suy nghĩ của mình.
Nhất là trong cuộc sống, những người bận rộn với công việc, mỗi khi muốn uống một bữa rượu cho đã đời hay chơi một ván mạt chược đã tay lại kìm nén ý nghĩ giải trí của mình vì công việc quá bận Cứ như thế, áp lực cao sẽ khiển họ trâm cảm Điều này cho thấy, sự đè nén của áp lực đặt lên con người luôn có hại nhiều hơn có lợi Bây giờ Hoäắc Khải đang ở trong giai đoạn này, tuy răng anh không có khả năng măc chứng trầm cảm lăm, nhưng vì chuyện của Ninh Thần mà đè nén dục vọng trên phương diện nào đó trong thời gian dài cũng dễ dàng khiến khả năng kiềm chế của anh mất tác dụng Tuy răng Phan Tư Mê là bác sĩ tâm lý, nhưng không phải chuyện gì cô cũng biết, chí ít thì trong chuyện của Hoäc Khải, cô không biết được toàn bộ.
Thậm chí cô không hề biết rằng mình đang khiêu khích con quỷ trong nội tâm của một người và đẩy bản thân tiến vào hoàn cảnh nguy hiểm Thấy Hoäc Khải không nói gì, Phan Tư Mễ đành bước tới, ngồi trên tay vịn của chiếc ghế sofa mà anh đang ngồi Khoảng cách giữa hai người rất gần, quần áo kề sát bên quần áo. Độ ấm và hơi thở của nhau không ngừng quyện lại Kiểu tiếp xúc trong khoảng cách gần này khiến Hoäc Khải càng thêm dao động trong lòng. Anh biết mình đã bị ảnh hưởng, cũng hiểu răng muốn giải quyết được cảm giác buồn bực này, chỉ có thể giải tỏa cơn khát dục vọng trong mình.
Nhưng anh cũng biết rằng, lúc này không có chỗ để giải tỏa, chỉ có thể tiếp tục nhẫn nhịn, kìm nén! Phan Tư Mễ mỉm cười nói: “Anh có nói chuyện chiếc áo với Ninh Thần không?” Nghe cô ta nhắc đến chuyện chiếc áo, Hoäc Khải càng thêm buồn bực: “Không nói!” Phan Tư Mẽ “ồ” lên một miếng, vẻ khinh bỉ lướt ngang qua ánh mắt. Quả nhiên giống như những gì cô ta đã nghĩ, trai đểu sẽ không bao giờ nói chuyện này với vợ đâu “Vậy thì cứ để chuyện này biến thành bí mật nho nhỏ giữa hai chúng ta đi!”, Phan Tư Mê bụm miệng cười khanh khách rồi nói: “Phải chăng bây giờ anh đang cảm nhận được cảm giác vụng trộm sau lưng vợ?” Hoặc Khải ngẩng đầu nhìn cô ta rồi đáp: “Không cảm thấy vụng trộm gì cải” “Vậy ư? Chẳng lẽ là vì cảm thấy chưa đủ đến mức đó? Hay nói cách khác, anh thực sự muốn làm chuyện gì đó?”, Phan Tư Mễ đặt tay mình lên mu bàn tay anh: “Đàn ông các anh, cứ có tiền là sẽ hư hỏng. Nhưng tôi thực sự ngưỡng mộ Ninh Thần vì có được người đàn ông như anh ở bên cạnh cô ấy. Chỉ thương cho tôi, cô đơn cô độc, cũng không có đàn ông nào yêu thương, dù ngày hay đêm, lúc nào cũng cảm thấy trống văng” Hoặc Khải hít một hơi thật sâu, anh rút tay về rồi đứng dậy: “Vậy thì cô nên tìm một người bạn trai, tôi nghĩ răng chắc hắn sẽ có rất nhiều người muốn hẹn hò cùng cô đấy!” “Thật vậy ư?”, Phan Tư Mẽ cười tủm tỉm rồi đứng dậy khỏi sô pha: “Vậy thì trong số đó có bao gồm cả anh không?”
Không ổn ở chỗ nào thì anh không nói được, dù sao rất nhiều chuyện không thể đoán được nhờ vào khả năng tưởng tượng. Huống hồ, Phan Tư Mê cho răng anh là một gã trai đếu, đây là một sự tưởng tượng hư cấu không hề tôn tại Nếu mọi thứ bät đầu băng một phán đoán sai lầm thì đương nhiên Hoäc Khải sẽ không hiểu được.
Vì thế, anh chỉ có thể hiểu mọi hành động và ngôn từ của Phan Tư Mễ theo hướng cô ấy thực sự bị anh thu hút, có hảo cảm với anh mới nói được những câu chứa đầy ám chỉ như thế.
“Xin lỗi, tôi không sợ vợ mình, nhưng cũng không tán thành quan hệ ngoài luồng. Nếu không còn việc gì khác, tôi phải đi trước đây!”, Hoäc Khải nói rồi định quay người xuống tầng.
Vẻ kiên quyết của anh khiến Phan Tư Mễ thấy bất ngờ Cô ta tự cho răng hành động của mình rất phù hợp với quy phạm tâm lý rồi, theo lẽ thường, một gã trai đểu đáng ra phải bị mình thu hút mới phải Nhưng Hoäc Khải lại từ chối mình, đây là điều mà Phan Tư Mê không ngờ tới.
Nhìn chăm chăm vào người đàn ông này, đầu óc Phan Tư Mề nhanh chóng suy ngẫm tới mọi khả năng.
Do anh đã phát hiện ra điều gì nên mới ngụy trang lại chăng? Không, chắc hẳn không thể nào! Mỗi tuần chỉ gặp một lần, anh không thể nào phát hiện ra manh mối gì trong thời gian này.
Hay anh đang chơi trò “lạt mềm buộc chặt”? Khả năng này rất lớn, một gã trai đểu “cực phẩm” đương nhiên sẽ biết cách làm thế nào để chiếm được trái tim phụ nữ, cũng biết cách từ chối để kiếm được nhiều thiện cảm hơn Phương pháp “lấy lùi làm tiến” chính là như vậy đấy.
Cũng có nghĩa, người đàn ông này là một gã trai đếu cực kỳ đẳng cấp, không dễ gì bộc lộ bản chất đểu giả của mình ra ngoài Từ góc độ này, xem ra biểu hiện của mình vẫn chưa đủ, chưa thực sự khiến anh nóng lòng đến mức không nhẫn nhịn nổi.
Tự động tưởng tượng thêm nhiều kỹ năng làm trai đểu của Hoäc Khải, Phan Tư Mễ lập tức kéo anh lại: “Nếu anh bỏ đi ngay bây giờ, tôi sẽ báo cáo tình hình sức khỏe của anh cho Ninh Thần, anh cũng khỏi cần nói tôi quấn lấy anh”.
Nghe thấy câu này, quả nhiên Hoắc Khải dừng bước.
Anh quay người lại, mặt mũi sa sầm: “Cô đang uy hiếp tôi à2” “Như thế này là uy hiếp ư? Tôi cảm thấy có phải vậy đâu”, Phan Tư Mề vẫn tươi cười: “Tôi chỉ muốn anh ở lại cùng tôi thêm một lát thôi mà, lẽ nào anh không cảm thấy một người đàn ông khỏe mạnh và một người phụ nữ độc thân lâu năm có rất nhiều đề tài để trò chuyện sao? Quan trọng nhất, vợ anh không hề biết sức khỏe của anh không có vấn đề, anh không cảm thấy chuyện này rất thú vị à?”