Chương 463: Hợp tác
Có lẽ là do trước đó quá thất vọng và cũng có quá nhiều tiếc nuối, nên sau khi nghe những lời nói của Hoắc Khải, Ông Chí Viễn đã muốn đồng ý.
Ông Chí Viễn chưa bao giờ là một người an phận, anh ta muốn làm rất nhiều điều, một trong số đó là khiến cả thế giới phải nhìn mình với sự ngưỡng mộ.
Mà công việc hiện tại không đủ để đáp ứng nhu cầu mục tiêu của anh ta.
Chỉ có lý tưởng của Hoắc Khải mới khiến cho anh ta có cảm giác như vậy.
Những gì mà anh ta muốn làm chính là những điều như vậy!
Anh ta luôn cảm thấy rằng vẫn còn có điều gì đó thiếu sót trong cuộc sống của mình, và bây giờ anh ta đã biết câu trả lời.
Không do dự nhiều nữa, Ông Chí Viễn đứng dậy, đưa tay về phía Hoắc Khải và nói: “Khi tôi bị đuổi khỏi công ty của nhà họ Hoắc, tôi đã từng nghĩ, liệu bản thân làm việc chăm chỉ lâu như vậy có ích lợi gì? Bây giờ có vẻ như tôi đã không cần phải suy nghĩ về vấn đề này nữa. Anh đã đặt ra mục tiêu mới, mục tiêu này lớn hơn nhiều so với những gì chúng ta đã làm trước đây. Tôi thật sự muốn xem liệu mình có thể làm được với nỗ lực của bản thân hay không”.
Hoắc Khải cũng đứng lên bắt tay anh ta, đồng thời nhắc nhở: “Có thể sẽ mất mạng đấy”.
“Câu này anh cũng đã từng nói lúc còn ở nhà họ Hoắc”, Ông Chí Viễn cười nói.
Những gì mà Hoắc Khải đã làm trước đây cũng động chạm đến lợi ích của nhiều người, nên ngay trong những ngày đầu tiên, họ đã nhận được nhiều lời đe dọa ẩn danh. Lúc đó, Hoắc Khải đã nói với anh ta rằng nếu muốn thay đổi nhà họ Hoắc, anh ta có thể sẽ gặp phải nguy hiểm lớn, bây giờ rời nếu muốn rời đi vẫn chưa muộn.
Lúc đó Ông Chí Viễn đã không rời đi, anh ta đã giúp Hoắc Khải làm xong tất cả nhiệm vụ, tận mắt nhìn thấy Hoắc Khải từng bước đi lên vị trí hiện tại.
Và những kẻ đã đe dọa Hoắc Khải khi đó đã không còn là kẻ thù nữa.
Tất cả đều thất bại và run sợ.
Vì ngay từ đầu đã có sự chuẩn bị tâm lý như vậy, nên bây giờ anh ta còn phải ngại gì nữa?
Hoắc Khải cũng cười nói: “Nói cũng phải, vậy tôi cũng không dài dòng nữa, về sau còn có rất nhiều việc, anh nên chuẩn bị trước”.
“Chẳng có gì phải chuẩn bị. Tôi sẽ nộp đơn từ chức đến công ty để không trì hoãn thêm quá nhiều thời gian”, Ông Chí Viễn nói: “Nhưng trong chuyện này chỉ có hai người chúng ta thôi hay sao? Hay là thêm cả nhà họ Lý vào?”
“Không chỉ có nhà họ Lý, mà có cả nhà họ Cơ, một gia tộc chỉ có tài sản vài tỷ, có cả mạng lưới quan hệ của giáo sư Triệu Vĩnh An, cộng với công ty mà tôi đã làm việc chăm chỉ để gây dựng trong suốt hai năm qua”, Hoắc Khải nói.
Sau khi Ông Chí Viễn sững sờ mất một lúc, anh ta liền nghĩ đến vị giáo sư văn học nổi tiếng, lúc này mới chợt nhận ra: “Hóa ra anh chính là người mà họ đã nói tới”.
Việc Hoắc Khải kế thừa mạng lưới quan hệ của giáo sư Triệu Vĩnh An, trong mắt nhiều người chỉ là do anh quá may mắn, ít ai nghĩ rằng anh có thực tài.
Ông Chí Viễn thì không có hứng thú lắm với loại chuyện này nên cũng chưa tìm hiểu sâu về nó, giờ nghe Hoắc Khải nói mới biết ông chủ mình chính là chàng trai trẻ tuổi nổi tiếng thường được mọi người nhắc đến.
Cả tài nguyên của nhà họ Cơ và tài sản riêng của Hoắc Khải cộng lại không phải là một con số quá lớn. Chỉ tầm vài tỷ, thậm chí so với nhà họ Hoắc còn thua xa chứ đừng nói đến việc có thể dùng nó để đối phó với một thế lực đáng sợ gấp mấy lần nhà họ Hoắc.
Về phần nhà họ Lý, Ông Chí Viễn cũng có chút hứng thú, dù sao thì gia tộc đó cũng đã từng nằm trong top của các gia tộc bạc tỷ, cho dù bây giờ họ đã nằm bên sườn dốc rồi.
Nhưng tất nhiên điều khiến Ông Chí Viễn cảm thấy kích thích nhất chính là mạng lưới quan hệ của giáo sư Triệu Vĩnh An.
Mạng lưới này quá lớn mạnh, có biết bao nhiêu người ao ước có thể gây dựng được một mạng lưới như vậy, thậm chí sẵn sàng phấn đấu cả đời để đạt được điều đó.
Làm ăn nhỏ thì phụ thuộc vào đầu óc và may mắn, nhưng muốn làm ăn lớn thì phải phụ thuộc vào các mối quan hệ, dường như ai cũng hiểu đạo lý này.
Khi mạng lưới quan hệ đủ rộng, thì có thể kiếm tiền mà không cần phải nỗ lực quá nhiều.
Ban đầu, Ông Chí Viễn vẫn còn đang băn khoăn không biết liệu Hoắc Khải có đủ sức mạnh để đối phó với kẻ thù hay không, thậm chí anh ta còn đang chuẩn bị tinh thần phải chiến đấu trường kỳ trong nhiều thập kỷ.
Nhưng hiện tại, có vẻ như công việc chuẩn bị của Hoắc Khải đã rất hoàn thiện.
Mặc dù thực lực hiện tại của Hoắc Khải vẫn chưa hoàn toàn có thể dùng để đối phó với các thế lực trong bóng tối đó, nhưng nó vẫn rất lớn mạnh.
Ông chủ đúng là ông chủ, bắt đầu từ con số không, nhưng chỉ mất hai năm để xây dựng cho bản thân một thế lực đáng kinh ngạc như vậy. Chuyện anh nói rằng anh muốn xây dựng một hào môn mới không chỉ là lời nói suông, nó hoàn toàn có thể xảy ra trong tương lai.
Dù khả năng xảy ra không đặc biệt cao nhưng Ông Chí Viễn vẫn tin tưởng.
Anh ta không còn vướng bận chuyện liệu thân phận của Hoắc Khải có phải thật hay không, vì điều đó đã không còn quan trọng nữa.
Điều quan trọng là anh ta đã tìm thấy cho mình một mục tiêu mới. Để đạt được mục tiêu này, anh ta có thể làm bất cứ điều gì.
Hoắc Khải cũng không cùng anh ta hàn huyên nhiều chuyện trong quá khứ. Muốn hồi tưởng chuyện cũ, tương lai sẽ còn có nhiều cơ hội.
Điều anh phải làm bây giờ là thực hiện kế hoạch của mình càng sớm càng tốt.
Thuyết phục được Ông Chí Viễn là một bước rất quan trọng trong kế hoạch của Hoắc Khải. Sau đó, anh và Ông Chí Viễn tiếp tục sắp xếp phần còn lại của danh sách.
Một số người quan trọng thì Hoắc Khải cần phải gặp mặt trực tiếp, còn những người không đặc biệt quan trọng thì được giao cho Ông Chí Viễn.
Hai người phải chia ra hành động thì mới có thể đạt được tiến độ nhanh hơn.
Ngoài ra, Hoắc Khải quyết định vẫn chờ thông tin điều tra chi tiết từ Ám Giới đến tay anh, sau đó mới thảo luận với Ông Chí Viễn rằng nên cài cắm anh ta vào công ty nào.
Hai người bàn bạc xong đại khái mọi chuyện thì cũng đã đến rạng sáng.
Nhân lúc trời còn chưa sáng hẳn, Hoắc Khải nhanh chóng rời khỏi câu lạc bộ tư nhân.
Nhìn bóng lưng rời đi của anh, một lúc lâu sau, Ông Chí Viễn nắm chặt tay, quay trở lại phòng. Trên bàn còn có rất nhiều cái tên do Hoắc Khải liệt kê, đây đều là những người bọn họ muốn chiêu mộ.
Nghĩ đến những gì Hoắc Khải vừa nói, hai mắt Ông Chí Viễn như sáng rực lên.
Sự thất vọng mà anh ta đã phải nhận từ nhà họ Hoắc, trong tương lai, anh ta sẽ trả lại tất cả, và sẽ cho những người đó biết họ đã sai lầm như thế nào khi quyết định đuổi anh ta đi!
Còn đối với thế lực khổng lồ đứng trong bóng tối mà Hoắc Khải nói đến, Ông Chí Viễn cũng không hề cảm thấy lo lắng quá nhiều.
Nhà họ Hoắc cũng có thời kì rất yếu ớt, so với nhiều đối thủ khác đều cảm thấy chẳng thế chiến thắng.
Tuy nhiên, trong những năm qua, nhiều đối thủ đã bị đánh bại dưới chân họ, và nhà họ Hoắc đã tiến rất gần đến mục tiêu ban đầu.
Chiến thắng không ở đâu xa, điều quan trọng nhất là chúng ta có dám bước những bước đầu tiên để hướng tới chiến thắng hay không.
Nếu bản thân thậm chí còn không dám thực hiện bước đầu tiên, sẽ không có bất kì khả năng nào để chiến thắng.
Kể từ hôm đó, Hoắc Khải và Ông Chí Viễn đã liên hệ lần lượt với những người bạn cũ mỗi ngày.
Cao thủ vô danh vẫn đang luôn giúp đỡ giám sát tất cả mọi tin tức bên ngoài, bất kì tin tức nào có hại cho Hoắc Khải đều bị chặn lại. Mà những người liên quan đến tin tức có hại đều ngay lập tức bị bắt đi giam lỏng.
Trước đây, Hoắc Khải không hề muốn làm loại chuyện này.
Nhưng hiện tại, có quá nhiều chuyện đã xảy ra, và mục tiêu tương lai quá quan trọng, nên anh không cho phép có bất kì chuyện gì ngoài ý muốn xảy ra nữa.
Vì vậy, những người đó chỉ có thể bị bắt, cho đến khi Hoắc Khải đạt được mục đích thì họ mới được thả ra.
May mắn thay, không có nhiều người như vậy, chỉ có khoảng hai ba người.
Những người này đều đã mất đi sự tôn trọng và kính nể đối với Hoắc Khải, bây giờ họ chỉ muốn sử dụng những tin tức đó để đổi lấy lợi ích.
Xuất hiện những người như vậy thật sự khiến Hoắc Khải thất vọng. Điều đó cũng khiến anh nhận ra rằng mình hoàn toàn không phải là một vị thần.
Anh luôn nghĩ anh có thể kiểm soát tất cả mọi người, bây giờ anh mới hiểu rằng không phải như vậy.
Lòng người là không thể đoán trước, con người có thể thay đổi theo thời gian và môi trường sống.
Điều khiến cho Hoắc Khải cảm kích là không ai trong số những người mà anh dựa vào đã trở thành kẻ phản loạn.
Giống như Ông Chí Viễn, họ tràn đầy niềm tin vào tương lai, nhất là sau khi biết được Hoắc Khải kia chỉ là kẻ giả mạo, một số người đã hét lên vì sung sướng.
Khi vừa bị kẻ giả mạo xua đuổi, họ chỉ có nỗi thất vọng vô bờ bến, càng khó hiểu làm sao khi người đàn ông mà họ ngưỡng mộ lại có thể trở nên như thế.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!