Chương 591: Biện pháp Hệ thống do nhà họ Hoắc đứng đầu tấn công hệ thống VR của Hi Vọng Mới trên mọi phương diện. Ngoài việc nhằm vào những nhà sản xuất lúc đầu thì cũng không thể đánh giá thấp lực tấn công của họ trên các phương diện khác. Cuộc bao vây và đàn áp toàn diện, cộng thêm việc có nhiều công ty rút lui đã khiến cho Hi Vọng Mới nhiều phen lao đao. Chỉ riêng việc bù đắp cho những công ty liên minh đã tốn gần chục tỷ. Khoản tiền này đều là từ trụ sở nước ngoài gửi về, nhưng số tiền lớn như vậy cũng chỉ là giọt nước tràn ly. Hầu như ngày nào, hệ thống VR của Hi Vọng Mới cũng tổn thất hơn một tỷ. Mà đây mới chỉ là trong giai đoạn đầu và giữa, khi các công ty vẫn còn tiếp tục chống đỡ. Nếu họ không chống đỡ nổi nữa mà thất bại thảm hại vậy thì tổn thất sẽ tăng lên nhanh chóng. Đến lúc đó, mỗi ngày tổn thất mấy tỷ cũng không có gì kỳ lạ. Dù sao, sau khi nửa số công ty đã bỏ cuộc, thì tổng giá trị thị trường hệ thống VR của Hi Vọng Mới cũng đặt được hơn mấy trăm tỷ. Mà trong cuộc chiến thương mại, chưa từng đơn giản như những gì người thường nghĩ, có nhiều lúc bạn vẫn đi làm bình thường nhưng công ty thì đã biến mất một cách khó hiểu. Bởi vì, trong cuộc chiến này, ngoài đối đầu trực diện thì còn có những cuộc chiến trên thị trường thứ cấp. Trong liên minh, có một nửa là những công ty đã niêm yết trên sàn chứng khoán. Nhà họ Hoắc điều động lượng tiền hàng trăm tỷ tiến hành bao vây họ. Người ta thao túng giá cổ phiếu của anh, từ đó làm giảm thanh thế và thị phần của anh. Rất nhiều công ty về để bảo vệ cổ phần chỉ có thể chọn lùi bước, nếu không giá cổ phiếu quá thấp thì cổ đông sẽ không bao giờ chấp nhận. Mà hậu quả của việc cổ đông không chấp nhận đó là mở đại hội cổ đông để luận tội anh. Tuy không phải chủ tịch hội đồng quản trị của công ty nào cũng run sợ, nhưng không thể không thừa nhận, sức mạnh của nguồn vốn rất lớn. Chỉ ngắn ngủi một hai tuần tham chiến, rất nhiều công ty rút khỏi hệ thống VR, mà khi Hoắc Khải mở cuộc họp báo thì chỉ còn lại không đến 40% số công ty vẫn đang kiên cường chống đỡ. Vốn dĩ đã không bằng người ta, bây giờ nhiều đồng minh bỏ cuộc như vậy thì khác gì trong tuyết lạnh còn thêm sương giá. Ninh Thần, Giản Tư Tư và những người khác ngày nào cũng bận như con thoi, gần như không có thời gian nghỉ ngơi. Cứ mỗi giờ, sẽ có rất nhiều tài liệu chuyển đến tay họ, sau đó phải tiến hành xét duyệt, phán đoán và đưa ra quyết định theo những tài liệu này. Chỉ một quyết định không tốt sẽ xuất hiện tổn thất rất lớn. Có thể nói, hệ thần kinh của họ như những sợi tơ đã căng đến cực hạn, bất cứ lúc nào cũng có thể đứt gãy. Một ngày mới đến, sau những báo cáo về tổn thất mới lại khiến Ninh Thần đau đầu. Chủ tịch hội đồng quản trị của mười mấy công ty đều ở trong văn phòng, họ vô cùng quan tâm đến hướng đi của cuộc chiến này, đã chủ động tới trụ sở của Hi Vọng Mới để có thể đưa ra phản ứng một cách nhanh nhất, trực tiếp nhất. Nhưng dù họ có nỗ lực thế nào thì thắng lợi của trận chiến gần như đang nghiêng về phía đối thủ. “Tổng giám đốc Ninh, có thể thấy tình hình hiện nay không được tốt lắm, tổn thất của hôm nay có lẽ còn nhiều hơn hôm qua?”, một vị chủ tịch hỏi. Ninh Thần cũng không che giấu, khẽ gật đầu, nói: “Theo báo cáo, tổn thất của hôm qua đã hơn 1,2 tỷ, có một công ty gần như bị cướp 80% thị phần”. “Nếu cứ tiếp tục như thế thì cũng không phải là giải pháp, tình thế bây giờ rất bất lợi cho chúng ta. Nếu không nghĩ ra một cách để xoay chuyển thì chắc chắn chúng ta sẽ không chống đỡ được lâu”, một vị chủ tịch khác nói. Ngay lập tức có người phụ họa: “Đúng vậy, tổn thất hơn một tỷ một ngày, cho dù chia ra thì bình quân mỗi công ty cũng lỗ mấy triệu. Những công ty có dòng tiền dư dả thì còn có thể chống đỡ được mấy ngày, nhưng những công ty nhỏ đã bắt đầu không chịu nổi rồi. Kể cả chính chúng ta, lượng tiền đã tiêu tan bẩy tám phần, chỉ còn lại rất ít. Nếu tiếp tục như thế, không cần họ ra tay thì chúng ta sẽ sụp đổ toàn diện vì bị đứt dòng vốn”. Công ty nhỏ sợ nhất là hết tiền, vì không có tiền họ sẽ không mua được nguyên vật liệu, không có sản phẩm. Vậy thì họ không có gì để bán, cũng chính là không có tiền. Mà các công ty lớn cũng sợ không có tiền, vì một khi xoay vòng vốn bị đứt sẽ ảnh hưởng đến tất cả phương diện. Rất nhiều vết nứt sau khi xuất hiện thì sẽ không thể sửa chữa. Tính ra, trong giai đoạn này, những tổn thất của công ty lớn chắc chắn còn nhiều hơn những công ty tầm trung và nhỏ. Đương nhiên, trong hệ thống VR như hiện giờ, những công ty nhỏ đã hoàn toàn rút lui, còn mười mấy công ty tầm trung, còn lại là những công ty lớn. Cứ cho là thực lực của họ hùng hậu đến đâu thì cũng không chịu được tổn thất như thế. “Tổng giám đốc Ninh, không biết Hi Vọng Mới còn bao nhiêu tiền, có thể bù cho chúng tôi một ít không? Nếu không, thật sự rất khó để chống đỡ”, chủ tịch của một công ty lớn thăm dò hỏi. Tuy những người khác không hỏi vấn đề này nhưng họ cũng vô cùng chờ đợi câu trả lời của Ninh Thần. Ninh Thần ngẩng đầu lên, nhìn họ, nói: “Không giấu gì các vị, tiền gom từ trụ sở nước ngoài lúc trước lên đến khoảng mười tỷ. Đến này đã dùng hơn 95% rồi, chỉ còn lại mấy trăm triệu, nếu bù hết cho các vị cũng không giúp ích gì”. “Vậy nếu giảm giá cổ phiếu thì sao? Có lẽ sẽ thu hút khoản lớn tiền đầu tư”, có người kiến nghị nói. “Điều này thì không được”, Ninh Thần không chút do dự lắc đầu, nói: “Giá cả cổ phiếu đã định là do chồng tôi đích thân đưa ra. Đó là giới hạn, tuyệt đối không thể thay đổi. Mỗi cổ phiếu mười ngàn, chỉ có thể tăng chứ không thể giảm!” “Tổng giám đốc Ninh, vào những tình huống đặc biệt thì sẽ phải có cách giải quyết linh hoạt. Bây giờ tình hình công ty rất nghiêm trọng, nếu cô thật sự giảm giá cổ phiếu thì sẽ chỉ thu hút tiền đầu tư, giúp chúng ta vượt qua được khó khăn này. Tôi tin tưởng, chắc chắn anh Lý cũng cho là như vậy. Có lẽ anh ấy cũng không muốn thấy Hi Vọng Mới phải phá sản”. “Đúng vậy, giảm giá cổ phiếu, sau này lại tăng. Nhưng nếu không còn công ty nữa thì cũng không có cơ hội thứ hai”. Những người này xôn xao bàn tán, theo họ thấy, Hi Vọng Mới giảm giá cổ phiếu, đổi lấy tiền là cách làm tốt nhất trước mắt, cũng là lựa chọn duy nhất khả thi ở thời điểm này. Nhưng cho dù họ nói thế nào thì Ninh Thần cũng không đồng ý. Công ty không phải là của mình cô, mà là sở hữu của cô và chồng mình. Có thể họ thất bại nhưng tuyệt đối không chủ động nhận thua. Ninh Thần hiểu rõ tính cách của Hoắc Khải. Tuy lời nói, hành động, tác phong làm việc của anh khác với trước đây, nhưng hai, ba năm nay chung sống với nhau, Ninh Thần cũng nhìn ra được đường đi của anh. Trên thế giới này, chưa từng có trận chiến nào mà phải thua, bị thua là do những sai lầm trong quyết sách. Và những lý do lớn nhất để đưa ra những quyết sách sai lầm đó là vì chính anh cảm thấy mình sắp thua. Một khi đã có suy nghĩ như thế thì sẽ ảnh hưởng đến tâm trạng, mà tâm trạng bị ảnh hưởng thì cũng sẽ dẫn đến sự sai sót trong việc phán đoán và đưa ra quyết định. Cho nên, Hoắc Khải chưa từng cho rằng mình nhất định sẽ thua. Anh chỉ vô cùng coi trọng đối thủ, cho dù đối thủ mạnh hay yếu thì cũng dốc sức để chiến đấu. Cho dù tất cả mọi người thấy sắp thất bại, thì anh sẽ vấn tiếp tục giành lấy cơ hội chiến thắng. Mà phong cách đó đã ảnh hưởng đến Ninh Thần, khiến cô dần học được cách làm thế nào để có ý chí kiên cường thực sự. Giống như lúc này, tất cả mọi người đều cảm thấy, nếu Hi Vọng Mới không giảm giá cổ phiếu đổi lấy tiền đầu tư, thì kết quả cuối cùng sẽ tồi tệ nhất. Nhưng Ninh Thần không nghĩ như thế. Cô luôn tin tưởng mình có cơ hội chiến thắng, vì chồng cô chưa nhận thua. Chỉ cần Hoắc Khải không mở miệng nhận thua thì Ninh Thần sẽ vĩnh viễn tin tưởng là có hi vọng. Bởi vì trong những năm qua, đã nhiều lần chứng minh năng lực lật ngược tình thế của Hoắc Khải. Nhưng bây giờ Hoắc Khải không xuất hiện, ít nhiều cũng khiến Ninh Thần có chút lo lắng, thậm chí có chút chán nản. Cô luôn hi vọng có thể chứng minh thực lực của mình, nhưng bây giờ xem ra, năng lực của cô vẫn chưa đủ. Không có Hoắc Khải ở bên cạnh thì cô luôn cảm thấy lực bất tòng tâm, rất nhiều việc khó khăn ập đến phải nhìn trước ngó sau. “Tổng giám đốc Ninh, không biết bây giờ anh Lý ở đâu? Nếu cô sợ anh ấy không đồng ý thì chúng ta có thể cùng đi tìm anh ấy thương lượng”, có người hỏi. Ninh Thần lắc đầu nói: “Tôi chỉ biết anh ấy ở nước ngoài, có lẽ là đang bận chuyện ở trụ sở nước ngoài, còn cụ thể ở đâu, làm gì thì tôi cũng không rõ”. Thật ra Ninh Thần biết, bây giờ Hoắc Khải chắc đang bận cứu Hoắc Giai Minh, nhà họ Hoắc cũng lấy đây làm cái cớ để tấn công Hi Vọng Mới. Nhưng cô không thể nói cho những người này biết, nếu không sẽ tạo thành bất lợi cho công ty. Cuộc chiến này diễn ra quá ác liệt, trước mắt đã thiệt hại đến hơn hai mươi tỷ, nếu để người biết do chuyện cá nhân của Hoắc Khải mà không lo đến bên này thì sợ là có rất nhiều công ty sẽ lập tức rút lui.