Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

CHỊ GÁI BẤT TỬ CỦA TOKYO REVENGER

"Tiền trại tớ sẽ trả."

Tôi định lên xe thì bị giữ lại

"Chuyện gì?"

"Aniko, người hôm nay chở cậu là ai?"

"Là Shinichiro. Bạn của tớ. Có việc gì?" Tôi nhíu mày nhìn Toshima. Từ khi nào chuyện của tôi cậu ấy quản nhiều vậy

"Thật là bạn?"

Tôi gật đầu. Cậu ấy mỉm cười rồi ôm lấy tôi

"Bạn thì tốt!"

Tôi vô tình đẩy cậu ấy ra.

"Tớ chưa tính sổ với cậu vì cậu dám cho chúng mang pháo vào trong trại đâu đấy!!"

"Dù gì cũng là em dâu, tạo quan hệ tốt cũng được."

"Dâu cái khỉ!!"

Tôi lên xe đóng cửa lại. Toshima đứng đó mỉm cười. Việc đốt trại sẽ phải bị phạt thêm vài tháng trong trại. Như vậy cũng tốt. Cho chúng bớt phá đi!

Thời gian cũng dần trôi. Tôi quản lý tiệm rất tốt. Hanma cũng ít khi ở lại tiệm, có chuyện thì mới về tiệm. Có lẽ thằng bé đó có chuyện gì đó giấu tôi nhưng không sao. Lớn thì phải tự lập thôi.

Dạo gần đây có nhiều bất lương đến phá quán tôi. Bởi vì quán tôi ở trung tâm Roppongi, lại còn rất nổi nên đám bất lương hay chú ý. Nhưng nhờ vậy mà Hanma cũng có việc để làm

Ở con hẻm, tiếng đánh nhau vang liên hồi. Tôi ra vứt rác thì thấy

"Hanma, đánh người ta đừng chết đấy!"

Hanma nghe thấy thì dừng lại. Tay cầm tàn thuốc lên hút. Tôi đi lại ném cái dép vào đầu nó

"Chị đã bảo nhiêu lần rồi. Bỏ ngay cái tật hút thuốc đi!"

"Nè! Cái bà này!!"

Tôi nhíu mày, nó liền im lặng. Sau đó ngoan ngoãn bỏ thuốc xuống đất rồi đi vào trong tiệm. Tôi quay lại nhìn đám bất lương khi nãy mới chọc vào quán tôi. Nó bị Hanma xử la liệt rồi

Thấy tội nhưng cũng kệ

Cũng đã qua 1 năm, hiện giờ cũng sắp tới thời gian Ran, Rin về. Không biết hai ổng tổ đó về tiệm sẽ có chuyện gì xảy ra đây. Sao tôi thấy tương lai mình lại đen tối rồi?

"Sao bất lương cứ nhằm vào chị vậy?"

"Đi hỏi nó! Chị có làm gì nó đâu!"

Tôi cọc cằn trả lời Hanma. Chứ sao nữa? Chả hiểu sao số tôi cứ dính với mấy vụ đanh lộn rồi bất lương. Từ người dưng cho đến người thân đều trong bất lương.

"Bán cho 3 cái Dorayaki."

Nghe thấy vậy tôi liền lấy ra cho khách. Nhìn thấy thì bất ngờ.

"Manjiro?"

"chào."

"Nhóc dạo này sao rồi?"

"Ổn."

Nó thích trả lời một từ nhỉ. Nhưng không sao tôi quen rồi.

"Chị đừng quan tâm. Mikey như vậy đấy."

"Ít ra bên cạnh còn có người hiểu chuyện." Người tôi đang nói là Draken. Thằng nhóc rất tốt bụng, lại hiểu chuyện. Khá ưng ý với tôi.

Người ta thường bảo bạn thân bù cho nhau những khuyết điểm của bản thân. Draken và Manjiro là ví dụ điển hình

"Nay lại ăn Dorayaki nữa à?"

À...lúc nào Manjiro đến đều có bạn bè đến cùng. Nghe nói chúng tính thành lập băng đản gì đó, lại học từ Shin đây.

"Ai trả tiền đây?"

Chúng nó nhìn nhau rồi chỉ tay ra Pachin. Thằng nhóc mập mạp này lúc nào cũng hưởng hết những vụ tính tiền. Ai bảo nó là con đại gia làm chi. Pachin cũng chỉ cằn nhằn vài câu rồi đưa tiền ra.

"Nè. Chúng ta sẽ đặt tên băng là gì đây?"

"Mikey có tên chưa?"

Mikey trầm ngâm. Chúng nó đang bàn về băng đản sao. Tên thì lấy cái nào cũng được. Nhưng nhắc tới tên tôi lại nhớ tới

"Tokyo Manji."

Tôi nói bâng quơ trong vô thức thế mà chúng nó quay lại nhìn tôi.

"Cái tên gì dở thế?"

"Tên quê mùa!"

Chúng vẻ mặt khinh bỉ nhìn tôi. Ơ..không thích thì thôi. Nói xấu thẳng thế à. Nói gì chứ trong tương lai băng này đứng đầu Nhật Bản đấy. Điều tra cũng khó khăn nữa.

"Tên hay đấy!!" Mikey la lên chạy lại vui vẻ.

Hay sao? Ờ...thì hay. Nhưng lấy tên này là có nghĩa trong tương lai trùng với tên băng đản lớn kia rồi. Có nên kêu chúng đổi tên không nhỉ?

"Quyết định lấy tên này đi!!"

Nhưng chúng nó quyết định rồi. Giờ sao nhỉ? Thôi kệ đi! Chắc băng này tồn tại không lâu đâu. Nhưng Tokyo Manji thế nào cũng là băng lớn trong tương lai.

Tokyo Manji...băng đản tội phạm trong tương lai sao? Băng đản này là do Mikey và đám nhóc kia tạo nên. Có phải không vậy?

Tôi nhìn vào đám nhóc ngây thơ đáng yêu đang cười nói với nhau kia. Không thể nào! Tôi gạt phăng suy nghĩ kia. Nếu là vậy thì chẳng phải mọi chuyện cực kì tồi tệ sao.

"Aniko, bánh được rồi. Cậu vào trong lấy ra đi."

"Ờ...ừ."

Tôi vào trong bếp lấy bánh ra. Ranny ở bên ngoài phục vụ khách. Tôi hoàn toàn bỏ cái suy nghĩ băng đản đua xe nhỏ này của đám nhóc trong tương lai sẽ thành băng đản tội phạm lớn nhất Nhật Bản.

Sao có thể? Không thể nào!

Nhấn Mở Bình Luận