Tôi là một người con gái dễ bị cảm động bởi những cử chỉ ân cần, là một người con gái dễ khóc khi nhìn thấy những câu chuyện lãng mạn nhỏ nhoi ở trên trang tin tức. Tôi chẳng rõ tại sao tôi lại rơi nước mắt vì vài dòng chữ như vậy. Phải chăng trái tim tôi quá mong manh và liệu tôi có phải một cô gái giàu tình cảm? Thôi đùa đấy, tôi chẳng mạnh mẽ như tôi nghĩ thật.
Tôi thích mưa. Ngày bé tôi bảo rằng thích trời mưa khi tối, như vậy tôi đã ở trong nhà, cuộn mình trong chiếc chăn bông ấm áp để lắng nghe tiếng mưa rơi. Nghe thì thích thật đấy, nhưng nghĩ tới những người bên ngoài đường kia, họ vẫn chưa đi làm về, họ vẫn phải lang thang bên ngoài đường trong trời giá rét chẳng có nổi áo mưa. Ừ tôi quên mất những bóng người đó, thật tội nghiệp, và mong rằng họ sẽ ổn. Từ đó tôi rất lo mỗi khi trời mưa vào tối.
Tôi nói tôi thích mùa thu, bởi vì mùa thu lá rơi rất đẹp. Nhưng ở Việt Nam thì đâu có nhiều lá đẹp như ở Nhật Bản, tất cả cũng chỉ là qua hình ảnh và thơ ca thôi. Dẫu sao thì tôi vẫn thích mùa thu, cái se se lạnh mà vẫn có nắng ấy khiến tôi thoải mái hơn hẳn là những ngày nắng chói chang hay gió rét lạnh. Mùa thu là mùa cân bằng nhất, tôi nghĩ vậy, cân bằng cho tất cả mọi người. Vừa khiến những người lang thang cơ nhỡ không quá lạnh lẽo, vừa sưởi ấm cho họ qua những tia nắng nhẹ. Vậy là đủ, đúng không?
Tôi mới chỉ là một cô nàng mười sáu, vẫn cái độ tuổi trẻ con và đầy non dại trong lời nói, tôi chẳng coi đây là cách viết văn, tôi chỉ muốn coi đây đơn thuần là nơi để tôi lưu trữ những từ ngữ thừa thãi trong đầu thôi. Hiện tại là mười giờ hơn, đêm nay gió hơi lạnh, thật phù hợp để nghe một bản nhạc có tiếng mưa trong đó. Và các bạn biết tôi đang nghĩ gì không. So với trí óc của một đứa mười sáu tuổi, tôi đang nghĩ về tương lai của tôi. Tôi chẳng thấy rõ nó đi theo hướng nào nữa, dù tôi đã mong muốn trở thành một người làm về nghệ thuật, tôi thích cách họ nói và biểu đạt qua âm nhạc, qua những bức tranh và qua giọng văn. Tôi cảm thấy nó rất trưởng thành và mang nét riêng, nét mà chỉ những người thích đọc và có niềm vui với ngôn từ mới thấu rõ được nó.