Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tôi khuyên anh một câu thôi! Một là giúp chúng tôi bắt được Tam Đại. Hai là anh hồn siêu phách lạc.

Tiểu Nhất lơ lửng trên không trung rồi mới đưa ra sự lựa chọn cho anh. Ý của câu này là "một là Tam Đại chết! Hai là anh chết".

Dù anh chọn cách nào thì Tiểu Nhất cũng thi hành lựa chọn thứ hai đó. Dù sao Tam Đại nhất định phải bắt được, còn người vô tội có thể cứu hoặc không.

Nhìn dáng vẻ của cậu không giống như người xuyên không. Anh tưởng rằng mình đã sắp công lược thành công rồi, chỉ là không ngờ hai người công lược nhau... chỉ có một người mới có thể thành công. Người còn lại thì phải chờ người khác nhập hồn vào mới công lược tiếp được.

- Vậy! Tôi làm sao mà có thể tin hai người đây, hệ thống nhà tôi cũng đối xử rất tốt với tôi.

Sau khi load được mọi chuyện đang xảy ra Từ Mạc mới nói tiếp.

- Đến bây giờ anh còn nghĩ Tam Đại muốn giúp anh hồi sinh thật sao? Loài người cũng quá là ngây thơ quá rồi đó.

Có lẽ làm thống quá lâu rồi nên Tiểu Nhất đã bị tha hóa rồi chăng? Hệ thống này cũng quên bản thân mình cũng từng là con người vậy. Sau khi Tiểu Nhất nói xong thì cậu liền đánh một cái "bốp" trên đầu của Tiểu Nhất.

- Ta cũng là con người đó!

Thẩm Quân Ngọc nội tâm gào thét.

- Kí chủ! Cậu dám đánh ta...

Tiểu Nhất ôm lấy đầu than trách.

Nhìn hai người cứ thân thiết như thế, kể ra con mèo Tam Đại ngoại trừ cái việc bắt anh đi công lược thì chẳng nói thêm câu gì. Nói như thế cũng thấy anh thật quá đáng thương rồi đi! Bị hệ thống của mình giết chết, cũng là vì hệ thống mà làm nhiệm vụ để trùng sinh...

- Hai người hình như rất ghét Tam Đại thì phải?

Từ Mạc nhìn hai người rồi nói. Cũng không hẳn là ghét đâu, chỉ là việc Tam Đại làm trái luật chính là sai phạm rất lớn rồi. Cái này cần phải đưa về xử phạt nghiêm minh chứ không để yên mặc hắn làm càn được.

- Hắn vi phạm quy định! Cần phải đưa về xử phạt.

Tiểu Nhất gằn giọng nghiêm túc nói.

- Quy định??

Bây giờ mới làm anh hoang mang đây, Từ Mạc còn không biết đến cái gọi là quy định của các hệ thống đó như thế nào. Mà Tam Đại cũng không cho anh biết, nếu hắn nhớ đến quy định thì có khi nào lại đi phản bội chủ thần chứ? Rõ ràng là không nhớ, cũng không muốn nhớ!

- Đúng vậy! Hắn là vi phạm quy chế luật của hệ thống. Bọn ta nhất định phải đưa hắn về cho chủ thần xử lý. Còn cậu! Giúp đỡ hắn không được cái gì đâu, cậu muốn biết cái chết của cậu như thế nào không?

Anh khẽ gật đầu.

- Hắn chính là người giết cậu, trước khi chết cậu cũng gặp một con mèo đen đó một lần rồi! Chỉ là cậu không thể nhớ ra thôi! Tam Đại cũng chính là người xóa kí ức của cậu.

Lần đầu tiên trong đời Thẩm Quân Ngọc lại thấy Tiểu Nhất nhà mình lại nói nhiều với người khác đến thế. Thậm chí cậu là kí chủ của Tiểu Nhất nhưng lại không nói chuyện nhiều như thế này bao giờ. Nhìn anh, Quân Ngọc có chút chút ghen tị.

- Nếu cậu không tin thì có thể xem lại. Nhưng lần xem lại phải lấy đi 50000 tích phân, cậu có đồng ý không?

Mặc dù là bắt kẻ xấu nhưng Tiểu Nhất cũng không quên kiếm tích phân. Ai mượn tích phân cậu kiếm được còn không bằng một nửa của anh, bây giờ có cơ hội thì tranh thủ tí để được nâng cấp lên.

Không chút do dự, Từ Mạc lập tức đồng ý.

Sau khi trừ 50000 tích phân xong thì toàn bộ màn hình đều hiện lên cái chết của anh hôm ấy. Kể cả những cái anh còn nhớ và không nhớ nữa thì đều ở trước mắt anh.

Nhìn chằm chằm vào màn hình một hồi lâu. Tự bản thân lại muốn tìm cách an ủi mình, dù sao thì cũng đã chết rồi!

- Được rồi! Tắt đi, tôi sẽ giúp hai người. Dù sao tôi cũng không muốn cứ mãi bị hắn điều khiển như thế này.

Chưa kịp xem xong thì Từ Mạc kêu hệ thống Tiểu Nhất tắt nó đi. Anh cũng đồng ý giúp hai người bắt Miêu Tứ.

- Thật sao?

Mắt cậu lại sáng rực lên.

Từ Mạc cười rồi khẽ gật đầu. Toàn bộ đôi mắt anh lại nhìn chằm chằm vào cậu, càng nhìn lại càng muốn ôm....Bỏ cái suy nghĩ biến thái này đi, Từ Mạc lại quay đầu định đi ra nhưng ngay chính lúc này, Thẩm Quân Ngọc nhảy lên người anh nói hai từ "Cảm ơn!"

- Mé! Cơm chó!

Mặc dù đã quen với việc ăn cơm rồi nhưng Tiểu Nhất lại cảm thấy cực kỳ cay. Rõ ràng ở đây có ba người nhưng Thẩm Quân Ngọc không thèm để ý đến mình, còn tự nhiên như ở nhà mà tình tứ với người kia.

[Nhiệm vụ! Chúc mừng hảo cảm đạt 100% nhưng trong thế giới này. Tuy nhiên, Thẩm Quân Ngọc còn chưa bị mất trinh nên tạm thời ở lại thế giới tiếp tục hoàn thành nhiệm vụ. Xin hết!]

Lúc này, cậu nhìn thấy bảng thông báo như thế, bây giờ thì đang cảm thấy điên đây. Rõ ràng là không muốn rồi mà hệ thống cứ bắt làm.

Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận