Thứ hai, tại phòng họp cao tầng của công ty Giải trí Ức Mạch.
Mỗi buổi sáng thứ hai, công ty Giải trí Ức Mạch đều mở cuộc họp tổng kết thành tích của tuần trước và sắp xếp kế hoạch công việc cho tuần này.
Là chủ tịch, Trình Đan Đình kiểm soát chặt chẽ tất cả phần.
Còn về Giang Sách, anh chỉ cần ngồi nghe, biết tiến độ phát triển của công ty là đủ.
Lúc mọi người đang thảo luận về kế hoạch công việc tiếp theo thì tiếng gõ cửa văn phòng vang lên.
“Vào đi.” Trình Đan Đình nói.
cửa được mở ra, nhân viên tiếp tân đi vào: “Chủ tịch Trình, ông chủ của chương trình trực tiếp Đấu Sa - Từ Dương Thúc đến tìm cô.”
Từ Dương Thúc?
Ông ta đến làm gì?
Trình Đan Đình chau mày, Giải trí Ức Mạch không có tiếp xúc quá nhiều với chương trình trực tiếp Đấu Sa, Từ Dương Thúc thì lúc trước càng không có điện thoại qua lại gì, khó tránh có chút lỗ mãng.
“Tôi biết rồi, đưa ông ta đến phòng tiếp khách trước đi, tôi sẽ đến ngay.”
“Vâng.”
Trình Đan Đình để người khác tiếp tục bố trí kế hoạch thay mình, cô ấy ra khỏi văn phòng đến gặp Từ Dương Thúc, lúc đi cô ấy còn quay đầu lại gọi Giang Sách một tiếng: “Chủ tịch Giang, anh cũng đi cùng đi.”
“Được.”
Hai người, người trước người sau đi vào phòng tiếp khách, ngồi xuống.
Trình Đan Đình mỉm cười nói: “Ông chủ Từ, trước đó ông cũng không báo một tiếng, làm chúng tôi không thể tiếp đãi ông đàng hoàng được.”
Từ Dương Thúc nghiêm mặt, nói: “Không cần khách sáo như thế, tôi đến là có chuyện quan trọng cần thông báo cho cô.”
Trình Đan Đình có chút không vui.
Nói về thân phận, nói về địa vị, cô ấy đều hơn xa Từ Dương Thúc, nhưng đối phương lại không có chút khách sáo nào đối với cô ấy, còn dùng từ “thông báo”, cái từ mà cấp trên dùng cho cấp dưới, điều này khiến Trình Đan Đình cảm thấy khó chịu.
Cô ấy cũng thu lại nụ cười, hỏi: “Hả? Chuyện gì?”
Từ Dương Thúc nói: “Nghệ sĩ công ty các cô - Đạo Thần đã livestream hơn nửa tháng trên chương trình Đấu Sa của tôi rồi nhỉ?”
“Đúng vậy.”
“Ừm, chủ tịch Trình, hôm nay tôi đến chính là muốn nói chuyện này với cô. Nghệ sĩ của các cô livestream trên chương trình của tôi thì không vấn đề gì, nhưng mà tôi cũng không thể cứ miễn phí cho các cô tiếp tục livestream chứ?”
Trình Đan Đình có chút mơ hồ.
Cái gì gọi là miễn phí tiếp tục livestream? Đến chương trình livestream để livestream, không lẽ còn phải trả tiền sao?
Cô hỏi: “Ông chủ Từ, tôi không hiểu ý của ông cho lắm.”
Từ Dương Thúc nói: “Ý của tôi rất đơn giản, các cô muốn tiếp tục phát triển nghệ sĩ trên chương trình của tôi, vẫn được, nhưng trước tiên hãy kí hợp đồng với Đấu Sa của chúng tôi.”
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!