“Này, hai người lầm bầm nói gì đấy? Là đang sỉ nhục công ty giải trí Ức Mạch của chúng ta đúng không? Muốn ăn đấm có phải không?”
Giang Sách thực sự bất đắc dĩ.
Bị chó mình nuôi cắn, loại tâm tình này thật sự rất phức tạp.
Anh không nói gì, đứng dậy phủi mông, cùng Nhậm Chỉ Lan đi sang một bên; Anh rất muốn nhìn một chút rốt cuộc là đang quay phim gì.
Rất nhanh, toàn bộ sân bãi đều bị dọn trống.
Diễn viên quần chúng toàn bộ vào chỗ, camera, nhân viên ánh sáng, nhân viên thu âm toàn bộ đều đã sẵn sàng.
Máy móc lắp đặt xong, chuẩn bị khai mạc.
Hiện trường mấy chục người, chỉ đang chờ nữ chính Lâu Hân Duyệt.
Lâu Hân Duyệt là một diễn viên hạng hai mà công ty giải trí Ức Duyệt vừa mới kí, cũng có chút danh tiếng trong giới, rất được các trạch nam yêu thích.
Mặc dù không có diễn xuất gì, nhưng lưu lượng của người ta rất cao.
Cho nên rất nhiều công ty đều muốn kí với cô ta.
Cuối cùng, công ty giải trí Ức Mạch hao tổn một số tiền lớn để ký với cô ta, cũng dự định nâng lên thành nghệ sĩ tuyến một.
Lâu Hân Duyệt, trước mắt cũng chỉ có chút danh tiếng, thế nhưng lại rất có bệnh ngôi sao, để tất cả các nhân viên công tác chờ gần nửa tiếng mới chậm rãi đi đến.
Đồng thời không có chút áy náy nào.
Lâu Hân Duyệt ngáp một cái, vừa đi vào trung tâm vừa nói: “Xin lỗi, tôi qua ngủ không được, buổi sáng không dậy nổi, đến chậm rồi, mọi người chắc chưa chờ lâu nhỉ?”
Còn chưa chờ lâu?
Dựa theo quy tắc, trước khi khai máy thì toàn bộ diễn viên phải đến sớm, trang điểm sớm, tập dượt.
Kết quả cô ta thì ngược lại, đã khai máy rồi mà người còn chưa đến, chậm rãi từ từ đến trường quay, lại phải để mọi người chờ cô ta trang điểm.
Rốt cuộc, sau khi kiên nhẫn chờ thêm một tiếng, Lâu Hân Duyệt mới bắt đầu quay phim.
Nhậm Chỉ Lan đứng một bên liên tục lắc đầu: “Tố chất của diễn viên này quá thấp rồi, cũng là bởi vì có dạng diễn viên như thế này tồn tại, mới bôi đen. ngành nghề này. Công ty giải trí Ức Mạch thế mà lại dùng kiểu nghệ sĩ như thế này, bộ phim này không cần coi, nhất định là phim rác không còn gì nghi ngờ.”
Giang Sách rất xấu hổ, muốn giải thích một chút, cũng không biết phải giải thích từ đầu.
Hai người tiếp tục xem.
Tính tình của Lâu Hân Duyệt đúng là xấu, tất cả mọi người ở trường quay phối hợp với một mình cô ta, chỉ mới làm được hai ba động tác, đã có một đám người đi lên bợ đít, bưng trà rót nước nói “vất vả rồi”, cô ta có gì mà vất vả?
Đáng giận nhất là cô ta lại không nhớ thoại!
Toàn bộ quá trình đều chỉ đang nói nhảm, nam diễn viên diễn cảnh đối với cô ta chỉ hơi thất thần một tí đã bị cô ta làm ảnh hưởng.
Ban đầu chỉ là một cảnh quay rất đơn giản, nhưng lại quay đi quay lại hơn mười lần, quay đến nỗi mọi người đều bó tay.
Trong lòng Giang Sách đang rỉ máu.
Có loại diễn viên này, tiền vốn thời gian, chi phí, nhân lực lại chẳng cao quá?
Cảnh quay tiếp theo, là cảnh diễn đôi của nữ chính với tiểu tam, diễn viên đóng thế ra sân.
Cảnh quay này, vai tiểu tam do Lâu Hân Duyệt diễn bị nữ chính phát hiện, phải bị tát một cái thật mạnh. Đương nhiên, Lâu Hân Duyệt không muốn bị đánh, cho nên tạm thời sắp xếp đóng thể để bị đánh thay cô ta.
Người diễn thay cô ta là một nữ nghệ sĩ tên Lăng Dao, là nghệ sĩ được lớp đào tạo của công ty giải trí Ức Mạch đào tạo ra.
"Action!!!"
Bởi vì là đóng thế diễn, Lâu Hân Duyệt ngồi ở dưới, vừa vắt chân vừa uống trà, bên cạnh còn có trợ lí quạt cho, bộ dạng ông chủ lớn.
Không thể không nói, mặc dù là đóng thế, mặc dù là nghệ sĩ mới đi ra từ lớp huấn luyện, những kỹ năng diễn xuất của Lăng Dao vượt xa Lâu Hân Duyệt.
Nữ diễn viên diễn tay đôi với cô ấy vô cùng dễ chịu, dù là thoại hay là tiết tấu, hoặc là động tác và thần thái, đều gần như hoàn hảo.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!