Mộc Dương Nhất gật đầu: "Vậy thì tôi hiểu rồi, lần này lão đại tới đây là muốn ban án tử hình cho hai tên khốn đó, nhưng không vội xử tử chúng, chính là để chúng phải nếm trải đau đớn rồi mới giải quyết, như vậy mới có thể an ủi chú Trình ở trên trời.”
"Chính xác." Tôn Tại Ngôn tiếp tục: "Và tôi đóan Chu Doãn Cường và Kevin. Diêm sẽ không ngoan ngoãn chờ chết, họ sẽ cố gắng hết sức để đối phó với chúng ta. Những gì chúng tôi phải làm là dâng hết sức để chống trả. Chúng càng phản kháng thì chúng ta phải càng hung ác, đánh cho bọn chúng tuyệt vọng mới thôi. Cho bọn chúng biết phản chúng cũng uổng công, ngoài chờ chết thì bọn chúng không có sự lựa chọn nào cả.”
Đây chính xác là những gì Giang Sách nghĩ.
Có Tôn Tại Ngôn bên cạnh, Giang Sách rất yên tâm, nhiều việc không phải tự mình làm, Tôn Tại Ngôn có thể xử lý trước.
Đây chính là điều mà Mộc Dương Nhất không có.
Sự tài trí của Tôn Tại Ngôn, sức mạnh quân sự của Mộc Dương Nhất, một văn một võ, có hai người này trợ giúp thì Giang Sách không cần phải sợ bất cứ kẻ thù nào.
Hơn nữa, Chu Doãn Cường chỉ là một tên tiểu nhân mà thôi.
Sau khi rời khách sạn, Giang Sách giao phần còn lại cho Tôn Tại Ngôn và Mộc Dương Nhất.
Anh trở về nhà.
Sau khi rời đi ngày hôm qua, Đinh Mộng Nghiên hẳn đã rất lo lắng.
Khi Giang Sách trở về nhà, anh thấy Đinh Mộng Nghiên đang lo lắng đi đi lại lại trong phòng.
"Chồng!"
Nhìn thấy Giang Sách trở lại, Đinh Mộng Nghiên vội vàng đứng lên: "Cả đêm qua anh không về, làm em sợ muốn chết, anh ổn không?"
Vừa vuốt má Đinh Mộng Nghiên, Giang Sách vừa nhẹ nhàng nói: "Anh chỉ sắp xếp một số chuyện hậu tang lễ thôi, không sao đâu, đừng lo lắng cho anh."
:
"Sao không lo lắng được chứ? Em sợ anh đau lòng quá sẽ làm ra chuyện sai lầm."
Đinh Mộng Nghiên dừng lại rồi nói tiếp: "Đúng rồi, có một chuyện tốt và không tốt muốn nói cho anh biết, khu quy hoạch nghĩa trang được cải tạo từ quần thể biệt thự đã hoàn thành."
"Hôm nay anh có thể chuyển tro cốt của em trai Giang Mạch vào trong đó."
"Ngoài ra, chúng ta sẽ đi nói chuyện với ông nội vào buổi chiều, và cố gắng lấy cho chú Trình một chỗ, chôn tro cốt của chú Trình và tro cốt của Giang Mạch cùng một chỗ, để họ làm bạn dưới lòng đất."
"Thế nào?"
Đây là một ý tưởng tốt.
Quả thực, nếu tro cốt của Trình Hải và Giang Mạch có thể được chôn cất bên cạnh nhau, đó là một niềm vui cho cả hai người.
Chỉ là... Liệu ông già Đinh Trọng có đồng ý không?
Không cần nghĩ cũng biết, nhất định sẽ không đồng ý.
Đinh Trọng cực kỳ ghét Giang Sách và Đinh Mộng Nghiên, ông ta làm đủ chuyện để gây hấn với hai người họ.
Đến tìm Đinh Trọng trong trường hợp này, chẳng phải là đang chờ bị từ chối sao?
Giang Sách hít một hơi thật sâu.
Bất kể như thế nào, chuyện này cũng phải hoàn thành, tro cốt của Trình Hải và Giang Mạch phải được chôn cùng nhau, mộ của họ cũng phải gần nhau.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!