Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

“Nói cái gì mà không tạo thành thương tổn thì không cách nào lập án được hả? Chẳng lẽ chỉ có chờ bọn họ làm chúng tôi bị thương thì các người mới có thể tới xử lý đúng không?” 

Đinh Mộng Nghiên tức giận cúp luôn điện thoại, gấp đến độ muốn khóc. 

Bệnh Lão Hổ cười: “Đừng báo cảnh sát, vô dụng thôi. Tôi nói rồi, chúng tôi cũng sẽ không đánh cô, cảnh sát tới thì có thể làm gì chúng tôi đây? Đuổi chúng tôi đi? Buổi sáng đi rồi buổi chiều chúng tôi tới, buổi chiều đi rồi buổi tối chúng tôi tới, hôm nay đi rồi ngày mai chúng tôi lại tới. Chẳng lẽ cô tỉnh mỗi ngày gọi điện thoại à?” 

Gã nói ra lời này dường như làm cho cả nhà Đinh Mộng Nghiên tuyệt vọng. 

Đúng vậy, những người này cũng không có sử dụng bạo lực, cảnh sát tới cũng xử lý không được mà. 

Ngay cả khi tạm thời đuổi được người đi, bọn họ vẫn có thể mỗi ngày tới chặn cửa, không trả tiền lại thì thật sự đừng mong đi ra khỏi cái cửa này. 

Hiện tại bọn họ có thể cảm nhận được sự khốn khổ mà Giang Mạch phải chịu đựng lúc trước. 

Phỏng chừng Giang Mạch chính là bị loại người giống thế này ép cho từ sống sờ sờ đến mức chết, đúng chứ? 

Bệnh Lão Hổ tiếp tục nói: “Đúng rồi, đồ ăn nhà các người còn đủ không đấy? Ăn từ từ, tiết kiệm chút. Bởi vì từ hôm nay trở đi, các người đừng mong có bất cứ thứ đồ gì đưa vào nữa.” 

Đây là nhịp điệu muốn ép cả nhà bọn họ phải chết mà. 

Đương nhiên, công ty đòi nợ cũng có phí tổn, bọn họ cũng không thể cả một năm cứ kiếm bạn như vậy, bọn họ cũng cần có hiệu suất. 

Cắt đứt nguồn thức ăn của bạn chính là cách trực tiếp nhất. 

Qua hai ngày bạn sẽ không chịu đựng nổi nữa, đến lúc đó không trả tiền cũng phải trả thôi. 

Định Khải Sơn tức giận đến mức đưa chân đá vào chậu hoa: “Cuộc sống này, không sống nổi mà, không sống nổi nữa mà!”. 

Đinh Mộng Nghiên hít sâu một hơi, lại lấy điện thoại ra. 

“Con muốn gọi cho ai?” Đinh Khải Sơn hỏi. 

“Gọi cho ông nội.” 

“Có cái rắm. Ông cụ lấy đâu ra tiền chứ? Cho dù có tiền, sao có thể trả nợ thay Giang Sách được?” 

Nhưng chuyện tới lúc này cũng không có cách nào khác, Đinh Mộng Nghiên vẫn bấm số gọi cho ông cụ Đinh Trọng. 

“Alo, ông nội, cháu muốn nhờ ông giúp cháu một chút.” 

Đầu bên kia điện thoại truyền đến giọng nói lạnh như băng của Đinh Trọng: "Ây dà, cô Định không gì làm không được cũng có việc nhờ tôi sao?” 

“Ông nội, là như thế này, Giang Mạch nợ Doanh nghiệp Thiên Đỉnh 900 triệu, bây giờ họ muốn Giang sách trả lại, ông xem thử...” 

“Cái gì?” Đinh Trọng nghe xong vừa mừng vừa sợ, bên trong giọng nói thế mà lại tràn ngập hứng thú phấn chấn, vui tươi hớn hở nói: “Muốn Giang sách trả 900 triệu? Ha ha ha ha, thế mà còn có loại chuyện này à?” 

“Ông nội, Giang Sách anh ấy không có nhiều tiền như vậy, bên chỗ ông có thể giúp đỡ một chút hay không?” 

Đinh Trọng lập tức nghiêm túc lên: “Mộng Nghiên, cô đùa cái gì vậy? Đó là 900 triệu chứ không phải 900 đồng, ông nội nào có nhiều tiền như vậy hả?” 

“Ngày hôm qua không phải mới vừa kéo được thêm 3 tỷ tiền đầu tư sao?” 

“Đó là vốn khởi động của dự án cải tạo, không phải tiền dùng để trả nợ cho phế vật của nhà các người đâu!”. 

Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận