Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Đây quả thực là một tin vui đáng mừng.

Đinh Mộng Nghiên vui vẻ nói: "Cứ như vậy, Châu báu Hằng Tinh của chúng ta có thể 'chuyển tiếp' kịp thời và bắt đầu nhiệm vụ ở giai đoạn tiếp theo."

Đinh Phong Thành đắc ý vỗ ngực: "Chuyện này cứ giao cho anh. Mộng Nghiên, ngày mai em cùng anh đi tham gia Lễ Chúc Mừng, tiện thể chọn một cái. Em cảm thấy mặt tiền cửa hàng nào tốt, anh sẽ giữ mặt tiền cửa hàng đó cho em."

"Anh có quyền này sao?"

"Ha ha, em cũng đừng quá coi thường anh hai, anh vẫn có chút quyền ấy."

Dừng một chút, Đinh Phong Thành tiếp tục nói: "Giang Sách, ngày mai cậu tới cùng đi. Ngày mai tôi sẽ tổ chức Lễ Chúc Mừng quy mô lớn, mời rất nhiều quan to hiển quý. Cậu và Mộng Nghiên đến đó làm quen với nhiều người một chút, sẽ tốt cho việc kinh doanh sau này của hai người.”

Giang Sách gật đầu: "Được, nhất định sẽ tới."

Đinh Phong Thành rất vui khi nhận được câu trả lời của Giang Sách.

Trong khoảng thời gian này, Đinh Phong Thành luôn nhận được sự chăm sóc Giang Sách và thu được rất nhiều lợi ích từ Giang Sách. Đồng thời, Đinh Phong Thành không thể quên những điều nực cười mà anh ta đã làm với Giang Sách trong quá khứ.

Vì vậy, Đinh Phong Thành luôn có một nút thắt trong lòng.

Lần này, anh ta định cảm ơn Giang Sách trong Lễ Chúc Mừng để cởi bỏ nút thắt này.

"Chúng ta đã nói rồi đấy, hai người nhất định phải đến dự Lễ Chúc Mừng ngày mai."

"Nhất định."

Sau khi dặn dò xong mọi chuyện, Đinh Phong Thành vui vẻ rời đi.

Nhìn bóng lưng vui mừng của Đinh Phong Thành, Đinh Mộng Nghiên nói: "Cảm giác anh hai là lạ."

"Có gì mà lạ?"

"Có vẻ như anh ấy đang giấu chúng ta điều gì đó."

“Ồ?” Giang Sách nói: “Em lo lắng anh ta lại giở trò sau lưng muốn hại chúng ta sao?”

“Vậy thì không phải.” Đinh Mộng Nghiên suy nghĩ một chút rồi nói: “Em cảm thấy có thể anh hai muốn cho chúng ta một niềm vui bất ngờ, hoặc là muốn cho anh một niềm vui bất ngờ?”

"Cho anh một niềm vui bất ngờ?"

Giang Sách cảm thấy hơi khó tin, với tính cách thẳng thắn của Đinh Phong Thành, sao anh ta có thể làm được như thế?

Đinh Mộng Nghiên giải thích: “Khi còn nhỏ, anh hai đã từng lấy trộm rất nhiều tiền của ông nội, sau đó mua cho em con diều em rất thích. Anh ấy không nói trước với em mà kéo em ra ngoài rồi mới cho em xem."

"Anh hai chính là như vậy, lòng dạ đơn thuần, bụng dạ ngay thẳng. Nhưng càng là như vậy, đối tốt với người khác thì càng giấu giếm, xấu hổ không nói ra."

"Đây là cảm giác của em."

Nghe cô nói, Giang Sách rất mong chờ. Nếu Đinh Phong Thành thực sự định chuẩn bị cho anh niềm vui bất ngờ nào đó thì Giang Sách vẫn rất vui.

Bởi vì bây giờ anh cuối cùng cũng cảm nhận được cảm giác gia đình ở Đinh Phong Thành và Đinh Mộng Nghiên.

Rất tốt, rất khiến người ta thoải mái.

Ban đêm tối đen, một nhà hàng sang trọng.

Trong phòng riêng của nhà hàng có một bàn đầy những món ăn quý giá, món nào cũng trọn vẹn cả sắc, hương vị.

Có ba người ngồi ở một cái bàn lớn như vậy.

Đinh Hồng Diệu, Đinh Tử Ngọc, và một người đàn ông trung niên ngoài ba mươi.

Người đàn ông đó là Thang Kim Long, tổ trưởng của tổ kiểm tra chất lượng của Trung tâm nghiệm thu kỹ thuật, đã làm việc trong dây chuyền này gần mười năm và có rất nhiều kinh nghiệm.

Ở tuổi của anh ta, anh ta là người giỏi nhất và xuất sắc nhất.

Đinh Hồng Diệu rót cho Thang Kim Long một ly rượu, khách khách khí khí nói: "Anh Thang, anh là khách quý, muốn mời anh đúng là không dễ dàng một chút nào."

Thang Kim Long mỉm cười và nói: "Sếp Đinh khách khí rồi, trong khoảng thời gian này do tôi luôn bận rộn mà thôi."

"Không thành vấn đề, miễn là có thể gặp anh Thang là được."

Đinh Hồng Diệu nháy mắt với Đinh Tử Ngọc.

Đinh Tử Ngọc lập tức hiểu ra, bước đến gần Thang Kim Long, đặt một chiếc hộp nhỏ trước mặt Thang Kim Long.

"Đây là cái gì?" Thang Kim Long hỏi.

“Mở ra sẽ biết.”

Thang Kim Long đưa tay mở ra, bên trong hộp có một chiếc chìa khóa, xét về chất lượng của chiếc chìa khóa này thì chắc chắn không phải chìa khóa cửa thông thường.

Đinh Hồng Diệu cười nói: “Anh Thang, đây là chìa khóa cổng của căn biệt thự số 92 ở tiểu khu Tiên Quế. Lần này tôi mời anh Thang đi ăn tối là muốn nhờ anh Thang giúp tôi nghiệm thu nhà ở một chút."

Thang Kim Long cau mày.

"Tôi nghiệm thu công trình, không phải nghiệm thu nhà ở. Anh muốn nghiệm thu nhà ở thì có thể tìm công ty nghiệm thu chuyên môn mà."

Đinh Hồng Diệu cười mà không nói.

Đinh Tử Ngọc nhanh chóng nói thêm: "Yêu cầu nghiệm thu của chúng tôi khác với những người khác. Chúng tôi muốn anh Thang giúp chúng tôi sống ở đó một thời gian, để cảm nhận xem có vui vẻ khi sống trong ngôi nhà này hay không."

Sống một thời gian?

Thang Kim Long không ngu ngốc, lập tức hiểu ngay rằng hai anh em này muốn dùng căn biệt thự này để mua chuộc anh ta.

Biệt thự đơn lập ở tiểu khu Tiên Quế có giá ít nhất hơn hơn một ngàn vạn tệ.

Thiên hạ không có bữa cơm miễn phí, họ tặng một căn biệt thự đắt tiền như vậy thì khẳng định việc bọn họ muốn làm cũng không hề dễ dàng.

Thang Kim Long không dám hỏi trực tiếp mà hỏi: "Sếp Đinh, vô công bất thụ lộc. Anh cho tôi sống trong biệt thự tốt như vậy là muốn tôi làm gì cho anh sao?"

"Tôi muốn anh Thang giúp tôi một việc, một việc nhỏ."

"Ồ? Nói thử xem."

Đinh Hồng Diệu nhìn Thang Kim Long vài giây rồi nói: "Tôi biết anh Thang sẽ đi nghiệm thu giai đoạn đầu tiên của dự án vùng hoang dã Thành Bắc vào ngày mai. Tôi hy vọng... anh sẽ tuyên bố dự án không hợp cách."

Hả?

Đây không phải là việc nhỏ, nếu ầm ĩ không tốt sẽ xảy ra chuyện lớn.

Thang Kim Long vỗ nhẹ lên bàn và nói: "Cái nghiệm thu này, đủ tư cách chính là đủ tư cách, không hợp cách chính là không hợp cách. Điều đó nằm ngoài tầm kiểm soát của tôi."

Đinh Hồng Diệu nói: "Anh Thang, có hợp cách hay không không phải đều do anh nói sao? Anh yên tâm, chỉ cần ngày mai anh tuyên bố không hợp cách, sau này tôi sẽ không yêu cầu anh làm gì nữa."

Kỳ thật, chuyện này đúng là chỉ cần một câu nói của Thang Kim Long.

Một câu có thể đổi một căn biệt thự, điều này khó ai có thể từ chối.

Thang Kim Long do dự một lúc, đột nhiên điện thoại reo lên, nhìn thoáng qua thì thấy là ba mình gọi tới.

"Xin lỗi, ba tôi gọi, tôi ra ngoài một lát." Thang Kim Long nhấc điện thoại và bước ra ngoài.

Trong phòng.

Đinh Tử Ngọc chớp mắt và hỏi: "Anh, anh cảm thấy với tính cách của anh Thang thì có thể chấp nhận yêu cầu của chúng ta không?"

Đinh Hồng Diệu chế nhạo: "Một câu nói có thể lấy đi một căn biệt thự trị giá hàng chục triệu. Nếu là em, em có chấp nhận không?"

Tất nhiên sẽ chấp nhận!

Đinh Tử Ngọc lại hỏi: "Nhưng chỉ là nghiệm thu không hợp cách, tựa hồ cũng không gây ra bao nhiêu đả kích cho Đinh Phong Thành đúng không? Tệ nhất thì cậu ta có thể sửa sai, sau đó lại nghiệm thu đủ tư cách, thế là được mà?"

Thế là được?

Sao có thể đơn giản như vậy?

Đinh Hồng Diệu nói: "Đinh Phong Thành đã thỏa thuận miệng với hàng chục công ty và chuẩn bị ký hợp đồng. Nghiệm thu không thành công, hợp đồng sẽ phải hoãn lại."

"Đây không phải là chuyện mấu chốt nhất. Quan trọng nhất là, những thương nhân kia sẽ nghĩ như thế nào? Bọn họ sẽ cảm thấy Đinh Phong Thành là người không đáng tin cậy, hạng mục ở vùng hoang dã Thành Bắc cũng có thể không đáng tin cậy, vì vậy phải xem xét thêm."

"Đến lúc đó, chúng ta lại châm ngòi thổi gió, lợi dụng truyền thông tạo đà, vạch trần một số 'tình hình bên trong' của nhà thầu. Đến lúc đó, chúng ta còn sợ Đinh Phong Thành không xong đời sao?"

Tung tin đồn chỉ cần mở miệng, bác bỏ tin đồn lại chạy gãy chân.

Chỉ cần nghiệm thu không hợp cách, lúc đó Đinh Hồng Diệu muốn nói gì cũng được, Đinh Phong Thành vừa phải hết sức chú ý cải chính, đồng thời phải bác bỏ những tin đồn khắp thiên hạ, điều này sẽ khiến anh ta kiệt sức.

Vấn đề là, ngay cả khi anh ta bác bỏ tin đồn cũng chưa chắc sẽ có người tin tưởng anh ta.

Ngày nay, mọi người đều rất sẵn lòng tin rằng có sự tồn tại của nội tình như vậy, đến lúc đó Cục Xây dựng Đô thị có thể sẽ cử người đi điều tra Đinh Phong Thành.

Ha ha, Đinh Phong Thành bốn bề thọ địch, hết đường chối cãi.

Khi đó, sẽ khiến Đinh Phong Thành cảm nhận được cái gì gọi là nhảy vào Hoàng Hà cũng không rửa sạch tội!

Bước đột phá của loạt kế hoạch này nằm ở Thang Kim Long, chỉ cần Thang Kim Long nói một lời, tuyên bố rằng giai đoạn đầu của dự án không hợp cách, thì tiếp đó Đinh Hồng Diệu muốn viết như thế nào thì viết.

Đây cũng là lý do tại sao Đinh Hồng Diệu sẵn sàng chi biệt thự hàng chục triệu để mua một câu của Thang Kim Long.

Câu này đáng giá.

Sau khi Đinh Tử Ngọc hiểu ra mọi chuyện thì gật đầu: "Anh à, vẫn là anh chu đáo."

Một lúc sau, Thang Kim Long trở lại phòng riêng và ngồi xuống một lần nữa.

Vẫn trở lại vấn đề đó.

Chấp nhận hay không chấp nhận?

Thang Kim Long do dự hết lần này đến lần khác, cuối cùng nghiến răng nghiến lợi, rót một ly rượu, đút chìa khóa vào túi.

"Sếp Đinh, vậy tôi cung kính không bằng tuân mệnh, sẽ nghiệm thu phòng thật kỹ cho anh."

“Cảm ơn!” Đinh Hồng Diệu lộ ra nụ cười xán lạn.

Một câu nói đổi một căn nhà, kẻ ngu xuẩn mới lựa chọn cự tuyệt.

Sau khi uống quá ba tuần cũng đã ngà ngà say, Thang Kim Long đứng dậy bỏ đi.

"Hôm nay ba tôi xảy ra chút chuyện, tôi phải về sớm xử lý. Tôi xin không tiếp hai người nữa."

Đinh Hồng Diệu xua tay: "Không sao đâu, anh Thang, ở nhà có việc thì về trước đi, chỉ cần ngày mai anh có thể giúp tôi hoàn thành yêu cầu nhỏ đó, tôi đã hài lòng rồi."

"Nhất định thỏa mãn."

Thang Kim Long khom người, cầm áo khoác và bước ra khỏi phòng riêng.

Anh em họ Đinh vẫn ở trong phòng.

Đinh Tử Ngọc rất hài lòng nói: "Anh à, anh lại đoán đúng rồi. Không ai có thể thoát khỏi chữ 'tham'. Em còn tưởng Thang Kim Long sẽ không chấp nhận chứ."

Đinh Hồng Diệu cười khẩy, làm sao anh ta có thể không chấp nhận?

"Đừng đề cập đến chuyện này nữa, Tử Ngọc, mọi chuyện bên em thế nào rồi? Ngày mai Đinh Phong Thành sẽ dành cho Giang Sách một bất ngờ lớn, em đã sẵn sàng chưa?"

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận