Chương 1269
Ánh mắt của Hà Dĩ Phong đầy chân thành, đây là những lời từ tâm của anh.
Lần này LX ký hợp đồng, người thất bại là Lê Vân Hàng, nhưng anh là người được lợi, tuy là vì giúp đỡ Lê Nhật Linh, nhưng anh vẫn cảm thấy có chút bất an.
“Chú biết” Lê Vân Hàng vui vẻ gật đầu, u sầu cũng vơi đi rất nhiều.
“Nói chuyện kinh doanh”
“Được” Hà Dĩ Phong cũng nghiêm túc, hai người tiếp tục trao đổi kế hoạch cho bước tiếp theo.
“Đối với một dự án 200 triệu USD, chúng ta vẫn phải tìm ra cách để tạo ra thứ gì đó.”
“Chú Hàng có ý gì?”
“Chúng ta không có thời gian để buông câu lâu. Robert đang ở trong công ty. Nếu không làm gì sau khi đấu thầu, nhất định sẽ gây ra nghi ngờ” Lê Vân Hàng nhấp một ngụm trà nói với Hà Dĩ Phong.
Hà Dĩ Phong cũng gật đầu, nhưng trong lòng có phần lo lắng: “Hai tỷ này đang là vốn duy nhất của LX, vì mắc nợ nên muốn làm cái gì còn phải dùng để chạy. E rằng LX bây giờ không làm được.”
Lê Vân Hàng gật đầu: “Chú biết, ý của chú chỉ là lên kế hoạch, sắp xếp các phòng ban khác nhau của công ty để nghiên cứu dữ liệu, nói với họ rằng đó là trọng tâm của lần hợp tác này, sau đó tìm người làm rò rỉ dữ liệu khiến LX phá vỡ hợp đồng. Chúng ta phải hành động nhanh hơn mới có thể sớm thoát thân an toàn… “
Lê Vân Hàng giọng điệu đều đều, như thể đã chấp nhận sự thật rằng LX sắp đổi chủ.
Ngay cả Hà Dĩ Phong cũng không khỏi thầm kinh ngạc, phương pháp của Lê Vân Hàng quả thực rất tốt, nhưng ông lại có thể thẳng thắn từ bỏ LX đến mức nằm ngoài dự đoán của mọi người.
“James, Lê Vân Hàng đã ký hợp đồng sau khi nhận được hồ sơ mời thầu. Giá cổ phiếu của LX đang tăng vọt, vốn mua lại chuẩn bị từ trước của chúng ta không đủ” Giọng Robert vang lên từ đầu bên kia điện thoại, cả người nhìn chăm chằm vào số liệu thị trường chứng khoán của LX trên máy tính, nhìn giá một đường tăng vọt, ông ta không biết nên vui hay buồn.
“Không đủ sao? Cổ phiếu của LX tăng bao nhiêu?”
“Sắp tới giới hạn hàng ngày rồi, tôi đang nghĩ, nếu không chúng ta bán cổ phần trong tay ra ngoài đi. Đây lợi nhuận lớn hơn rất nhiều so với khi mua!” Robert không thể không đề nghị với James.
Suy cho cùng, muốn lấy lợi nhuận từ LX vẫn còn rất xa xôi, nhưng nếu bán cổ phiếu trong tay đi, ông ta có thể kiếm được vài chục triệu trở lên mà không cần làm gì, sao lại không?
“Ếch ngồi đáy giếng!” Đề nghị của Robert ngay lập tức bị James phản đối.
“Chủ thấy lợi ích trước mắt mà bỏ kế hoạch lâu dài, Robert, đó là †ầm nhìn của ông? Hay tôi đối xử quá tệ khiến ông bị thu hẹp tâm nhìn?”, James nheo mắt và giọng điệu trở nên nguy hiểm.
Robert ngay lập tức nhận ra sai lầm của mình, dù biết .James không nhìn được nhưng ông ta vẫn cúi đầu: “Tôi xin lỗi, tôi sai rồi!”
Nhưng ai mà không ghen tị khi nhìn thấy những cổ phiếu như vậy?
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!