Chương 957
Nhưng Lâm Quân lại nháy mắt, cô cũng nhịn xuống, không lên tiếng hỏi.
Những lời nói của Lê Vân Hàng cũng coi như hạ một bước các cổ đông này, một số cô đông rối rít gật đầu, bật cười: “Phải, phải, chiếu cố người dưới chính là trách nhiệm của chúng tôi, chủ tịch cần gì phải nói những lời khách khí như vậy..”
Mặc dù nói là thay đổi bất ngờ, nhưng trong buổi họp cổ đông này cũng dần dần hạ màn lời giải thích của Lê Vân Hàng.
Hạ Linh đứng ở bên cạnh Lê Vân Hàng, mở miệng ra định nói gì đó.
Đám người tản đi hết, Lâm Quân và Lê Nhật Linh vẫn đang dõi ánh mắt nhìn. Hai người họ không rời khỏi phòng và định nói chuyện riêng với Lê Vân hàng và Hạ Linh.
Đối với hai người họ mà nói, dù sao chuyện này cũng là một cố sốc không hề nhỏ.
“Con..” Hạ Linh nhìn Lê Vân Hàng, đứng ở một bên với dáng vẻ rất cẩn thận câu nệ. Hai ngón tay của của cô ấy không ngừng quấn lấy nhau, muốn nói gì đó nhưng lại thôi.
Thậm chí cô ấy còn không dám gọi một tiếng “cha” nữa.
Mặc dù cô ấy đã kịp thời quay đầu lại khi đối mặt với nguy hiểm, nhưng đã giấu tất cả mọi người chuyện Lê Nhật Linh mới là con gái của Lê Vân Hàng. Nếu như nói trong chuyện này không hề có tư lợi gì thì chắc chắn là giả dối.
Lê Vân Hàng suy nghĩ rất lâu, nhưng chỉ thở dài một hơi: “Hạ Linh à, trong chuyện này cha rất thất vọng về con”
“Cha?” Đôi mắt của Hạ Linh sáng lên, ông không muốn nhận mình nữa sao?
“Ừ” Lê Vân Hàng gật đầu: “Con ngồi xuống trước rồi nói”
“Vâng” Đôi mắt của Hạ Linh đỏ hoe, trong lòng chua xót và thấy căng thẳng hơn cả khi đối mặt với Jackson vừa nấy.
Cô ấy không sợ bất kỳ kẻ địch nào, nhưng lại sợ cái tình cảm đến không hề dễ dàng mà mình quý trọng cũng sẽ sụp đổ.
tan biến qua tờ giấy xét nhiệm.
Từ nhỏ cô ấy đã là một đứa trẻ mồ côi, sau này được Lê Vân Hàng đón về nhà mới được nhận sự yêu thương chăm sóc. Bây giờ tất cả những gì cô ấy có chỉ là người cha của mình.
“Con đã biết chuyện này từ trước rồi, có đúng không?”
“Vâng” Hạ Linh thừa nhận rồi cúi đầu xuống giống như một đứa trẻ mắc sai lầm.
“Vậy tại sao con không nói cho cha biết?”
“Jackson uy hiếp con, nói nếu như con nói chuyện này ra thì ông ta sẽ ra tay với cha…” Hạ Linh vẫn không dám ngẩng đầu lên.
“E rằng không chỉ là nguyên nhân này, con sợ sau khi cha biết chuyện này rồi sẽ không nhận con nữa, đúng không?” Vẻ mặt của Lê Vân Hàng trở nên nghiêm túc. Trong lòng Hạ Linh khẽ giật mình, cô ấy cắn đôi môi mình một lúc rồi mới hạ thấp giọng nói một chữ “vâng.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!