Nghe cô gái đi cùng nói vậy, Hạ Tiểu Man cũng cảm thấy giờ không phải lúc gây sự với người khác, người tình trong mộng đang đợi mình cơ mà, thật sự không có thời gian lãng phí với tên ất ơ này, vì thế cô ta hừ lạnh một tiếng, nói với Long Thiên: “Lần này tôi không tính toán với anh, nếu lần sau còn dám láo lếu như vậy nữa, xem tôi xử anh như nào!”
“Người thật sự có bản lĩnh thường sẽ không ghi thù, mà sẽ trả thù ngay lập tức, giống như tôi vậy”, Long Thiên mỉa mai, cô gái này hệt như Hoàng Dung Như trước đây, đúng kiểu bệnh công chúa tôi thích là tôi làm, đến cả chị Như Như coi trời bằng vung cũng bị Long Thiên chỉnh cho không cãi lại được, còn kiểu tiểu quỷ như này Long Thiên căn bản không coi ra gì.
“Tức điên mất!”, Hạ Tiểu Man mở cửa xe, bộ dạng như muốn sống mái với Long Thiên.
Tần Ỷ Thiên ở bên cạnh vội vàng kéo cô ta lại, nói: “Tiểu Man, hít thở sâu nào, phải bình tĩnh, bình tĩnh đi, anh trai tớ ghét kiểu người như nào nhất cậu biết mà, mới đầu tại sao anh ấy lại ngó lơ cậu, còn không phải vì ghét dáng vẻ mẹ hổ hung dữ này của cậu sao? Cậu cố gắng bao nhiêu lâu mới khiến anh ấy thay đổi ấn tượng, như này bao nhiêu công sức bấy lâu sẽ đổ bể hết đấy!”
“Nhưng mà anh ta quá đáng thật sự”, Hạ Tiểu Man biết Tần Ỷ Thiên nói đúng, nếu như không phải hôm nay có hẹn dùng bữa với anh trai Tần Ỷ Thiên, cô ta đã phát huy hết vốn liếng cho tên quê mùa này một trận tơi bời rồi.
Tần Ỷ Thiên vui vẻ nói: “Để tớ xử lý cho, nhân tiện cho cậu xem thế nào là thục nữ”.
Tần Ỷ Thiên mặc chiếc váy yếm bò, thân hình thon gọn nhỏ nhắn nhưng không hề thấp, chiều cao vừa phải, chỉ có ngực hơi lép, nhưng gương mặt của cô ta đủ khiến đàn ông bỏ qua khuyết điểm ngực phẳng đó, là kiểu mẫu con gái đáng yêu điển hình, đối với mấy tên otaku yêu thích kiểu người 2D thì cô ta giống như nhân vật bước ra từ trong hoạt hình.
Tần Ỷ Thiên bước nhanh tới chỗ Long Thiên, mỉm cười dễ thương: “Anh trai này, anh lớn tuổi rộng lượng, đừng chấp hai đứa con gái chúng em được không?”
“Tôi đương nhiên không chấp, nhưng thái độ cô bạn kia của em quá là tổn thương người khác”, Long Thiên chỉ vào Hạ Tiểu Man cười nói, anh có chút ấn tượng tốt với cô gái dễ thương, nói chuyện nhẹ nhàng này.
Tần Ỷ Thiên chu môi tỏ ra đáng yêu mong được bỏ qua: “Tiểu Man có việc gấp, cộng thêm mấy ngày nay không được vui nên mới nóng tính vậy, xin lỗi nha”.
Hạ Tiểu Man ngồi trên xe quan sát cảnh này thì không vừa ý nói: “Thiên Thiên, cậu cần gì phải xin lỗi, là do anh ta ngáng đường chúng ta, chứ chả nhẽ do chúng ta sai chắc?”
Tần Ỷ Thiên quay đầu nói với Hạ Tiểu Man: “Từ đầu là do chúng ta sai, xin lỗi cũng là việc hợp tình hợp lý”.
Long Thiên híp mắt, nhìn Hạ Tiểu Man nói: “Em gái này, em đi trước đi, ở đây hết việc của em rồi, anh cứ đứng ở đây, xem xem cô ta có dám đâm xe qua người anh không, anh cũng rất muốn biết người tên là Tiểu Man có thể dã man đến mức nào”.
Có một vài cô gái cần phải được dạy dỗ, đối với loại như thế này, trước giờ Long Thiên không bao giờ nể mặt.
Hạ Tiểu Man thật sự không ngờ Long Thiên dám uy hiếp ngược lại mình, anh hoàn toàn khác với những tên con trai cô ta gặp trước đây, cô ta đường đường là cô chủ nhà họ Hạ, những người đó gặp cô ta đều phải xun xoe nịnh hót, cái tên này không biết thế lực của nhà họ Hạ ở Bắc Hải thì thôi, nhưng dựa theo tình trạng ở nước này, mấy tên con trai bình dân dù bị bắt nạt hay ấm ức, nhưng chỉ cần nhìn thấy chiếc xe thể thao của cô ta thì hầu hết đều quyết định ngậm miệng nhẫn nhịn, giả sử cô ta làm tới hơn nữa, họ thậm chí còn xin lỗi ngược lại.
Thế nhưng thái độ của tên này đã nằm ngoài dự đoán của cô ta.
Xe thể thao thì ghê lắm à, bản thân anh cũng thừa sức lái xe này, cho nên Long Thiên không ngại cho cô ta bẽ mặt một trận.
Hạ Tiểu Man tức đến nỗi ngực phập phồng, cô ta lại khởi động xe, đạp mạnh ga, cô ta không tin người đàn ông này không sợ chết, đến lúc cô ta phóng xe tới, e là anh chạy còn nhanh hơn thỏ ấy chứ.
Tần Ỷ Thiên hoảng sợ nói: “Tiểu Man, cậu đừng có làm bừa!”
Hạ Tiểu Man đạp chân ga để dọa Long Thiên, nhưng anh thì mặt không đổi sắc, vững như thái sơn, đưa tay ra nói: “Đâm đi, không đâm tôi không thoải mái”.
Rõ ràng là Hạ Tiểu Man không dám, dù gì nếu xảy ra án mạng thật sự, cô ta không chịu trách nhiệm nổi, nhưng tên trước mặt này đúng là không có chút phong độ, đã đến nước này rồi mà còn không chịu nhượng bộ tý nào.
Giằng co 10 giây, cả xe cả người đều đứng yên, Hạ Tiểu Man yếu thế rồi, người đòi đâm là cô ta, giờ lại không dám đâm, quá là mất mặt.
Tần Ỷ Thiên thở dài một tiếng, sao ai nấy đều cứng đầu thế này, cô ta chỉ đành nhẹ nhàng nói với Long Thiên: “Anh trai, anh nhường một chút được không, để cậu ấy đi qua, có gì em mời anh dùng bữa xin lỗi nhé”.
Tần Ỷ Thiên lắc tay Long Thiên, giống như một đứa trẻ đòi kẹo người lớn, ánh mắt ngây thơ trong sáng, dường như chưa từng bị thế giới này vấy bẩn.
Hai người này có thể trở thành bạn bè, mà sao tính cách khác xa nhau như vậy?
Long Thiên không chịu nổi bộ dạng đến anh nhìn còn cảm thấy đáng thương của Tần Ỷ Thiên nữa, quyết định làm người rộng lượng lần đầu trong đời, thở dài nói: “Thôi được rồi, nể mặt em, anh không chấp cái thứ trẻ con kia nữa”.
Long Thiên nhường một bước đã là quân tử không tranh chấp với con gái rồi, Hạ Tiểu Man định lên tiếng thì bị Tần Ỷ Thiên trừng mắt cảnh cáo, chỉ đành hừ một tiếng, sau đó cho xe vào bãi đỗ.
“Anh trai, cảm ơn anh”, cô gái này còn rất lễ phép cúi người cảm ơn Long Thiên, khiến anh phải cảm thán xem ra vẫn còn một số cô chủ nhà giàu có ăn có học, ít ra cô gái tóc dài này rất có khí chất, làm cho người ta cảm thấy thoải mái khi tiếp xúc.
Long Thiên phẩy tay: “Đừng khách sáo, làm việc tốt sẽ được báo đáp, nhưng mà em bớt giao du cùng loại người như vậy đi, một cô gái tốt như này, bị ảnh hưởng xấu thì không hay đâu”.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!