Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Chiến Binh Bất Bại - Long Thiên (FULL)

Dù là cậu ấm ở thành phố Long trước đây hay là sát thủ của Quỷ Môn sau này, thì Long Thiên, người bên ngoài là đại thiếu gia của nhà họ Long, nhưng thực chất bàn tay đã nhuốm máu hàng chục mạng người, cũng chỉ là một người bình thường. Bất cứ người đàn ông nào trong quá trình trưởng thành cũng không thể ngay lập tức bước vào cảnh giới kim cương bất hoại, cho dù anh có là con trai của Long Thiên Tượng thì cũng khôngngoại lệ. Hơn nữa, làm gì có kẻ bất bại nào mà không phải đổ máu và mồ hôi, từng bước từng bước mài giũa bản thân chứ?  

             Lữ mập bị bắt, nếu nói Long Thiên không sốt ruột thì là nói dối. Mặc dù lão mập này ăn nói có hơi buồn nôn, nhưng không thể không nói những năm đó hết lần này đến lần khác anh bị bắt cóc đều là do lão mập liều mạng đi cứu anh ra, còn vì anh mà ăn đạn, số lần đánh nhau thì không đếm nổi. Ông ta đã giao mạng mình cho anh, đương nhiên Long Thiên không thể khoanh tay đứng nhìn, vì thế những năm nay lão mập làm sai không ít chuyện, Long Thiên có thể giúp thì đều tận lực cứu giúp, chính là đã công nhận ông ta rồi.  

             Cùng Vương Lệ Trân trở về phòng, Long Thiên thẳng thắn nói: "Vợ à, cho anh công thức hóa học H2Z4, anh phải đi gặp Tần Tung Hoành, nếu trong tay không có gì thì hắn sẽ không chịu gặp anh".  

             Tần Tung Hoành đã làm nhiều chuyện thiếu đạo đức như vậy, nào là ám sát, nào là bắt cóc, nói cho cùng chẳng phải là vì công thức hóa học này sao, chỉ cần Long Thiên có quân cờ này trong tay thì không sợ đối phương không ra mặt đàm phán.  

             Vương Lệ Trân sớm đã đoán được Long Thiên muốn làm vậy, nhưng vẫn nói: "Cho dù là có được công thức hóa học đó rồi thì anh tưởng Tần Tung Hoành sẽ thỏa mãn sao, công thức đó chỉ có em mới tạo ra được, cho dù em có liệt kê ra chi tiết đến mức nào thì bọn chúng cũng không thể tinh luyện ra được độc tố tinh khiết. Đến bước này rồi anh vẫn còn không hiểu sao, thứ hắn muốn không phải là công thức, mà chính là em. Đám sát thủ kia cũng được, máy nghe lén hay bom cũng được, đều là vì muốn em biến mất khỏi cõi đời này, vì để bắt được em mà hắn giở mọi thủ đoạn, Lữ mập chỉ là một trong số đó, nếu anh muốn cứu Lữ mập, ngoài việc đưa em đi cùng, một mạng đổi một mạng thì không còn cách nào khác".  

             "Em không liên quan gì đến lão mập đó, anh không thể để em đi mạo hiểm được", Long Thiên lắc đầu nói.  

             Vương Lệ Trân nghe vậy thì trong lòng cảm thấy ấm áp, nhưng ngoài miệng vẫn chua ngoa nói: "Vậy ông ta đáng giá để anh đi mạo hiểm sao, nói khó nghe một chút, đứng từ góc độ của em mà nhìn thì Lữ mập chẳng đáng giá bao nhiêu, cũng không đáng để anh phải mạo hiểm đi cứu ông ta. Em dám đảm bảo giờ Tần Tung Hoành đang đợi anh liên lạc với hắn để hắn tiện sắp xếp người giết anh, tuyệt đối không ít cao thủ, lần này tám đến chín phần là một đi không trở lại, anh ngu ngốc đến mức tự chạy tới nộp mạng cho hắn sao? Hơn nữa, anh chắc chắn Lữ mập chưa chết? Nếu như là bắt cóc thì tốt xấu gì cũng phải gọi điện thoại cho anh chứ?"  

             Long Thiên châm một điếu thuốc, cười khổ nói: "Lệ Trân, Hán Sở phân tranh, bất luận là Lưu Bang hay Sở Bá Vương anh đều không làm được, anh chính là như vậy. Trước đây không hiểu, nhưng sau khi nhìn thấy nhiều điều trong quãng thời gian ở Quỷ Môn, anh đã phần nào hiểu ra vì sao Long Thiên Tượng luôn thờ ơ lạnh nhạt với anh, có lẽ ông ấy thấy anh vĩnh viễn sẽ không trở thành người thành công như ông ấy mong muốn, không phóng khoáng, vận mệnh nhỏ bé, chỉ làm được chuyện cỏn con. Nhưng đó chính là anh, người bên cạnh đã giao mạng sống của mình cho anh, anh không thể dễ dàng để họ bỏ mạng được".  

             Vương Lệ Trân bất đắc dĩ nói: "Em gọi điện thoại cho Tần Tung Hoành, chỉ cần em mở lời thì ít nhất cũng giữ được mạng cho ông ta, đương nhiên điều kiện đã nghĩ xong rồi, nhiều nhất là giúp hắn hoặc người sau lưng hắn làm chuyện táng tận lương tâm một đến hai năm thôi".  

             Long Thiên vẫn lắc đầu nói: "Không được, em gọi đi, anh nói chuyện".  

             Vương Lệ Trân không nói lại được Long Thiên, nên đành chịu gọi cuộc điện thoại mà có thể cả đời cô cũng sẽ không gọi, sau khi kết nối, giọng nói của Tần Tung Hoành từ đầu dây bên kia vang lên: "Lệ Trân, đúng là chuyện hiếm có khó tìm, từ lần đầu tiên chúng ta gặp nhau đến nay, anh vẫn luôn đợi cuộc điện thoại này, đã ba năm rồi, nói đi, có chuyện gì vậy, chỉ cần anh có thể giúp thì núi đao biển lửa anh cũng không ngại".  

             Vương Lệ Trân cười lạnh một tiếng nói: "Có phải anh bắt cóc Lữ mập không?"  

Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Top Truyện Hay
Nhấn Mở Bình Luận