Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Chiến Binh Bất Bại - Long Thiên (FULL)

Đầu của lão quái vật nhà họ Đỗ bị thủng một lỗ lớn, hiện trường vô cùng đẫm máu, nắm đấm vốn dĩ hội tụ luồng chân khí dữ dội đột nhiên tan thành mây khói, ông ta ngã bịch xuống đất, vì mặt đã bị đánh nát, cho nên không biết lão quái vật đã sống qua hai thế kỷ này trước khi chết sẽ có biểu cảm gì, là ngạc nhiên hay hung ác?

Long Thiên ngẩng đầu lên, không nhìn vào xác của lão quái vật nhà họ Đỗ, mà anh chau mày nhìn sang tiếng kêu của Bồ Tát như muốn cầu công.

Từ đầu tới cuối, anh không ra bất kỳ mệnh lệnh nào, thậm chí dùng chân khí kiểm soát đao tấn công về phía lão quái vật, mọi chuyện đều là thanh đao của mình tự chuyển động.

Mã Kiếm thấy được sự thắc mắc trong mắt của Long Thiên, ông ta bèn lên tiếng giải thích: “Một khi cậu vào Bá đạo, thì hai đao này được tạo thành từ máu thịt của cậu, thậm chí có thể nói là cậu tự nhận thức được, theo cách nói phổ biến thì là linh hồn của thanh đao. Nhưng linh hồn của đao có thể bảo vệ chủ, cũng có thể giết chủ. Từ nay về sau khi đối mặt với hai con đao này, cậu không nên coi chúng như vũ khí thông thường mà hãy đối xử cẩn thận như hai đứa trẻ. Nếu không thì rủi một ngày nào đó, chúng cảm thấy cậu không xứng làm chủ nhân của chúng, ngược lại chúng sẽ tự coi mình là chủ”.

“Chúng sẽ giết tôi ư?”, Long Thiên tò mò hỏi.

Mã Kiếm cười vui vẻ nói: “Đương nhiên, lúc nào cậu cũng nên đề phòng chúng, không được lơ là bất cứ phút nào, để chúng phát hiện lúc cậu yếu hơn, chúng sẽ không do dự mà chặt đầu cậu, giành cơ hội thay thế”.

Long Thiên trầm ngâm suy nghĩ. Sau đó đi qua giẫm một chân lên Bồ Tát đang gào thét tranh công, nhìn xuống và nói: “Tôi sẽ không để chúng có cơ hội này đâu, còn nữa, bọn mày là sức mạnh của tao, nếu sau này không có mệnh lệnh của tao thì đừng có mà làm loạn, tao sẽ xử đẹp bọn mày, khiến bọn mày thành đống sắt vụn đấy!”

Bồ Tát thấp giọng gào lên vài lần rồi ngừng run rẩy nữa, giống như cam chịu số phận, Long Thiên xua xua tay, hai thanh trường đao đột nhiên biến mất không còn bóng dáng.

Long Thiên quay đầu nhìn sang Mã Kiếm: “Tiền bối, tổn thất của nhà hàng tính cho tôi, để báo đáp, sau này tôi sẽ thường ghé qua đây.”

“Muốn tôi dạy cậu cách kiểm soát bá khí sao?”, Mã Kiếm nghiêng đầu mỉm cười nói.

Long Thiên ngầm thừa nhận, lão Mã coi thường và nói: “Dựa vào đâu mà tôi phải dạy cho cậu? Ông đây ra khỏi Bá đạo, cậu lại vào Bá đạo. Sự đố kỵ của phụ nữ rất đáng sợ, sự đố kỵ của đàn ông cũng không thể coi thường, muốn tôi dạy không không cho cậu à, tôi tặng cậu một câu, không có cửa đâu!”

“Nếu tôi nói tôi có thể khiến ông có cơ hội đấu với Từ Thiên Lang một lần nữa thì sao?”, Long Thiên nói với vẻ hiển nhiên.

Lúc đầu Mã Kiếm rất tức giận, sau đó lại cảm thấy thú vị, ông ta cười lớn nói: “Tên nhóc nhà cậu sớm đã điều tra tôi, haha, bề ngoài nhìn có vẻ thành thật trung hậu, thật ra trong bụng đầy ý xấu, càng khiến người ta ghét hơn cả Tiểu Lưu”.

Lưu Công Cẩn khá bất mãn lên tiếng: “Lão Mã, ông nói vậy là sao chứ, anh ta có thể so với tôi sao?”

“Không so được, cậu cũng chỉ là có chút thông minh mà thôi. Còn tên nhóc đó thì lòng dạ thẳng thắn, người như cậu ta có thể vào Bá đạo, cũng đúng là kỳ lạ”, lão Mã nói với vẻ coi thường.

Long Thiên không để tâm tới lời mỉa mai của lão Mã, mà quay đầu sang nhìn Lưu Công Cẩn: “Ông cụ họ Thích dạy kiếm thuật cho cậu cũng ở Thủ Đô sao?”

Lưu Công Cẩn đảo mắt một vòng, lần này cậu ta thông minh chọn cách im lặng, không muốn như lần trước mà rơi vào bẫy của Long Thiên, dù gì có lão Mã ở đây, anh có giỏi thì đánh tôi đi.

“Bỏ đi, không lo chuyện đó nữa. Lão khốn kiếp kia không dễ gì chết được”, Long Thiên tự biên tự diễn rồi nói với Mã Kiếm: “Chút nữa có người tới xử lý xác, xin tiền bối yên tâm, chuyện hôm nay, tôi không hé răng nửa lời, còn về nhà họ Đỗ hình như không có chủ, tôi cũng không để tâm ông ta rơi vào tay ai”.

Lão Mã phun một ngụm nước bọt khinh thường và nói: “Thứ đan dược rác rưởi của nhà họ Đỗ, ông đây cũng không thèm, tôi không có chút hứng thú nào cả, đừng tưởng ai cũng giống cậu, ngày nào cũng tính toán lợi ích cho mình”.

Long Thiên mỉm cười và quay người rời khỏi. Anh có chuyện cần phải xác nhận, Công Tôn vô địch rốt cuộc không muốn ra tay hay không thể ra tay?

“...”

Mã Kiếm coi thường nhà họ Đỗ không có người làm chủ, nhưng không có nghĩa coi thường những người khác. Sau khi xác định lão quái vật đã chết trong tay của Long Thiên, một bóng đen đang ẩn mình trong bóng tối liền gọi điện.

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận