Long Lăng Tuyết và Cừu Đông Thanh là hai người hoàn toàn trái ngược nhau, điều ấy không chỉ là về mặt tính cách hay cuộc sống, mà còn ở cả thái độ đối với Long Thiên cũng trống đánh xuôi, kèn thổi ngược. Long Lăng Tuyết vừa khinh thường vừa có chút hận Long Thiên, Cừu Đông Thanh thì lại cho rằng Long Thiên là người đàn ông xuất sắc nhất trên thế giới. Hai người phụ nữ khắc nhau như nước với lửa, mấy năm nay không có Long Thiên trở thành vật hy sinh ở giữa, không biết họ đấu đến đâu rồi. Khi đó, Long Thiên luôn là kiểu nhìn mà chẳng hiểu gì, dù sao thì mấy chị đại đánh nhau cũng tội cho cu li như anh thôi.
Nghĩ tới hai người phụ nữ ấy, trên gương mặt Long Thiên bèn lộ ra nét cười dịu dàng, bất kể các cô có còn tranh đấu nhau hay không thì họ vẫn là một thành viên trong gia đình nhà họ Long. Do ảnh hưởng bởi ông cụ trong nhà nên Long Thiên rất để ý đến người nhà, dù mấy năm nay có một số người ước gì anh chết ở ngoài luôn đi, nhưng giống như lời ông cụ, có thể làm người một nhà với nhau đều là duyên số đã có từ kiếp trước.
Chỉ không biết, khi anh hoàn toàn lột xác mặc áo gấm về nhà, hai người phụ nữ gần như được coi là yêu nghiệt kia sẽ bất ngờ như thế nào trước người đàn ông đã không còn là anh chàng quê mùa hồi đó?
"Thưa anh, anh có việc gì không ạ?", một cô gái có gương mặt dịu ngọt đứng trước cửa thang máy hơi khó hiểu nhìn người đàn ông đang ngẩn người ở kia.
Bấy giờ, Long Thiên mới bừng tỉnh, anh cười nói với cô gái xinh đẹp kia: "Tôi nghe nói công ty các cô có tuyển giám đốc phòng nhân sự nên tôi đến thử xem".
Cô gái đánh giá Long Thiên một chút, tuy anh ăn mặc không lịch thiệp, nhưng đồng hồ trên tay lại rất đắt. Hơn nữa, buổi sáng chủ tịch mới họp nói muốn tuyển giám đốc phòng nhân sự, tên này đã nghe ngóng được tin tức nên chắc hẳn cũng có chút quan hệ. Đương nhiên, có thể là công tử nhà giàu có nào đó đến công ty cua gái, dù gì thì đệ nhất mỹ nữ ở Bắc Hải - giấc mộng của tất cả đàn ông cũng đang làm việc ở tầng cao nhất trong tòa nhà này.
Cô gái cười nói: "Vậy anh điền thông tin trước đã, sau đó qua bên kia đợi một lát, đến lượt anh phỏng vấn sẽ gọi tên anh".
Long Thiên nhìn theo hướng ngón tay cô gái chỉ, ôi mẹ ơi, có gần ba mươi người cả thảy luôn, xếp hàng từ đây tới tận cửa thang máy.
Cạnh tranh kịch liệt ghê.
Long Thiên không dựa vào đặc quyền mà nhận lấy hồ sơ cô gái đưa tới, tầm mắt khẽ dừng lại trên bộ ngực ngạo nghễ của cô gái một lát, cảm nhận được ánh nhìn khinh thường từ cô mới tìm vị trí ngồi xuống.
Yêu cầu của giám đốc phòng nhân sự cũng cao ghê, đòi hỏi biết ba thứ tiếng Anh, Pháp, Đức rồi còn phải có bằng tốt nghiệp đại học. Long Thiên điền thông tin xong bèn quan sát vẻ mặt của những nam nữ khác đến ứng tuyển, đa số họ đều có vẻ vô cùng quyết tâm, hừng hực khí thế, nhưng lại không thong dong bình tĩnh như Long Thiên.
Nói đùa à, tôi là người có người quen đấy!
Phỏng vấn được diễn ra trong một căn phòng họp bình thường, Long Thiên là người cuối cùng. Anh thấy một người đàn ông trẻ tuổi vẻ mặt tràn đầy tự tin bước vào rồi lại mặt mày đưa đám bước ra, trong số đó còn có một cô gái đỏ hoe mắt khi đi ra, có vẻ như cô đã bị ban giám khảo vợt cho một trận nên bị tổn thương.
Có một thanh niên vượt qua vòng thứ nhất vui vẻ chia sẻ tình huống bên trong, anh ta miêu tả rất gay cấn kịch liệt, gần như là ngăn cản hết đám công tử nhà giàu có mục đích khác ở ngoài cửa. Ngay cả người tốt nghiệp đại học danh tiếng như anh ta cũng suýt chút rớt, ai mà yếu tâm lý có lẽ sẽ bị chế giễu nhảy lầy tự sát. Mấy người còn lại nghe vậy thì đều lộ ra vẻ mặt buồn rầu.
Cuối cùng cũng đến lượt Long Thiên phỏng vấn, anh đẩy cửa phòng họp ra, không có thử thách cái chổi đổ xuống cần người đến phỏng vấn dựng dậy. Ngồi ở trên ghế là ba vị lãnh đạo cấp cao của tập đoàn Vương Thị, họ đều có tư cách nói vài câu trước ban giám đốc. Khi bọn họ đang quan sát Long Thiên thì anh cũng đang quan sát bọn họ. Gồm có một người đàn ông trung niên hơi hói đeo kính, một anh chàng khoảng ba mươi với ánh mắt sắc bén và một phụ nữ xinh đẹp mặc đồ công sở.
Người đàn ông trung niên hói đầu rõ ràng là người nắm quyền to nhất, hai người khác chỉ là đưa ra ý kiến làm nền mà thôi. Ông ta đang nghiền ngẫm lật xem phần sơ yếu lý lịch đơn giản đến mức khiến người ta tức điên của Long Thiên, thỉnh thoảng còn liếc hai vị bên cạnh với ánh mắt đầy bất đắc dĩ, quả thật là xem Long Thiên như mấy công tử nhà giàu xin vào công ty với mục đích khác.
Ông ta nhìn Long Thiên bằng ánh mắt đầy suy tư, mở miệng nói: "Long Thiên, trên sơ yếu lý lịch ghi anh còn chưa tốt nghiệp trung học nữa. Tôi khá tò mò, tại sao anh lại có can đảm đến công ty chúng tôi để phỏng vấn vậy? Chỉ với yêu cầu đầu tiên là tốt nghiệp đại học thì cũng đủ cho anh biết khó mà lui chứ nhỉ?"
Giọng điệu nói chuyện của ông ta rất bình thường, nhưng sự khinh thường và chế giễu đã thể hiện rõ ra ngoài qua từng câu chữ, rõ ràng là cố ý mỉa mai anh.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!