Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Chiến Binh Bất Bại - Long Thiên (FULL)

Nhìn Vương Lệ Trân vẫn đang ngủ say, làn da trắng nõn cùng dáng nằm lả lướt thích thú của cô, Long Thiên nuốt nước miếng, không nhịn nổi mà lộ nguyên hình.

Giống như hồi còn học tiểu học Vương Lệ Trân dậy thì sớm, phát triển ngực nhanh hơn các bạn nữ cùng tuổi, thực sự cô rất ghét mùa hè bởi vì vừa vào hè là mấy ánh mắt thèm nhỏ dãi lại bám đuôi nhau dán chặt lên người cô, lên lớp thì còn đỡ, chứ lúc tập luyện hay xếp hàng ở căng tin, đặc biệt là tiết học thể dục khiến cô rất phiền.

Chưa nói đến học sinh mà ngay cả giáo viên nam dạy thể dục cũng thường xuyên nhìn chằm chằm cô chạy, thậm chí mỗi lần cô học thể dục là có rất nhiều nam sinh khóa trên chạy tới sân vận động để thưởng thức 'phong cảnh'.

Vì vậy quần áo không thể thiếu của Vương Lệ Trân luôn là nội y màu trắng, tuyệt đối không thể suồng sã ngả ngớn như các nữ sinh khác được, cho nên lúc này nằm bên trên giường đương nhiên cũng là nội y màu trắng.

Màu trắngtượng trưng cho sự thuần khiết, càng khiến người ta muốn phạm tội hơn.

Long Thiên đang muốn nỗ lực kiềm chế sự kích động không đạo đức không cao thượng này phát hiện ra Vương Lệ Trân vẫn nhắm mắt, nhưng hơi ngẩng đầu lên, rõ ràng đã biết hành động lén lút của anh rồi, hơn nữa còn có vẻ như đã chấp thuận anh.

Có chính nhân quân tử hay cao tăng đắc đạo thế nào nữa cũng không chịu nổi cửa ải mỹ nhân thế này, Long Thiên quyết tâm, không nói thêm gì mà mạnh mẽ hôn cô, đôi môi của Vương Lệ Trân mềm lạnh, nhưng sau khi lách môi ra tiến sâu được vào bên trong thì lại là một chốn bồng lai tiên cảnh khác.

Cảm giác chỉ có thể mô tả bằng hai từ dịu dàng và ấm áp.

Sự hồi đáp của Vương Lệ Trân rất ngây ngô nhạy cảm, đó là dục vọng bản năng báu vật trời sinh không thể chống cự.

Ban đầu Long Thiên rất thức thời chỉ định làm một chút rồi dừng lại, nhưng sự nhu thuận và động tác rất nhỏ vô sự tự thông của Vương Lệ Trân sau khi giả vờ ngủ đã khiến Long Thiên bất giác thay đổi chủ ý, tận hưởng sự chăm sóc này.

Sau đó đắm chìm vào giống như bị tẩu hỏa nhập ma, anh lấy thân phận là một kẻ chinh phục thuần túy xâm nhập vào thế giới của cô, nhưng đúng vào khoảnh khắc này, Vương Lệ Trân lại nhẹ nhàng kéo lại sự nghiêng lệch của cán cân mà có lẽ ngay đến bản thân cô cũng không biết bị nghiêng lệch từ lúc nào lại một chút.

Động tác trên tay của Long Thiên đã bán đứng lí trí của anh, cơ thể Vương Lệ Trân khẽ giãy dụa, nhưng phần lớn chỉ là mang tính tượng trưng, chứ không thật sự có ý phản kháng.

Cô vừa nãy giả vờ ngủ đương nhiên đã biết hết tất cả hành động của người đàn ông bên cạnh này, nhưng cố chấp không chịu mở mắt ra, đầu óc cô một mảng trống rỗng, thậm chí bản thân cô cũng phải ngạc nhiên từ khi nào mà cô lại trở nên to gan như vậy?

Cảnh tượng này chưa từng xuất hiện trong đầu Vương Lệ Trân, ngay đến ngủ mơ cô cũng chưa từng mơ đến, nhưng giây phút này quả thật cô đang làm chuyện đó, việc này ngoài khiến cô cảm thấy xấu hổ ra thì còn khiến cô cảm thấy rất hưng phấn.

May mà cơ thể Vương Lệ Trân không giả vờ ngủ nữa dựa vào Long Thiên, vốn có lẽ có ý bảo anh đừng tùy ý làm bậy, nhưng hiệu quả lại hoàn toàn ngược lại, Long Thiên rõ ràng càng cảm nhận rằng cơ thể của cô gái đã cẩn thận giữ mình suốt hai mươi lăm năm qua khiến người khác say đắm đến nhường nào.

Lí trí cuối cùng của Long Thiên không còn sót lại chút gì, Vương Lệ Trân suýt chút nữa là ngạt thở cuối cùng cũng tách Long Thiên ra, gương mặt đỏ bừng, đôi mắt mùa thu linh khí ngút ngàn kia như muốn nói nhưng lại thôi, trời sinh mê hoặc.

Ánh mắt của Long Thiên đỏ bừng, nói thật lúc này anh cũng không còn quan tâm nhiều nữa, chỉ muốn nhanh chóng thực hiện hành vi hạ lưu như hổ đói vồ mồi kia thôi.

Nhưng không ngờ đúng vào thời khắc then chốt này, Vương Lệ Trân lại đỏ bừng mặt nói: "Hôm nay em đến ngày rồi".

Câu nói này như một gáo nước lạnh tạt vào mặt Long Thiên khiến anh nguội lạnh, thất bại cúi đầu xuống, khổ sở không nói nên lời, lần ý loạn tình mê trước đó cũng là vì bà 'dì' chết tiệt này đến thăm, không ngờ lần này cũng lại như vậy, Long Thiên chỉ đành oán hận ông trời, tại sao lại biến phụ nữ thành sinh vật cứ mỗi tháng đều bắt buộc phải chảy máu thế chứ, không biết đó là một loại tra tấn với cánh đàn ông sao?

"Vậy phải làm thế nào?", Long Thiên tỏ ra đáng thương nói.

Vương Lệ Trân nào có thèm để ý nhiều nữa, quay người không quan tâm đến kẻ đang hụt hẫng kia, sau đó nói: "Sao em biết được, nếu không anh tự xử đi, đừng tưởng em không biết anh ở nhà cũng thường làm như vậy nhé".

"Em rình coi anh à, vợ à em thật biến thái", Long Thiên thở hổn hển nói.

Vương Lệ Trân cắn răng nói: "Em không có, chỉ là anh vứt giấy lung tung, em không cẩn thận nhìn thấy mà thôi, anh mới là đồ biến thái ấy!"

Vẻ mặt Long Thiên chính nghĩa nói: "Đây là nhu cầu căn bản của đàn ông được chưa, Lão Tử còn nói tình dục cũng như thức ăn thôi, có gì mà biến thái chứ!"

Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Top Truyện Hay
Nhấn Mở Bình Luận