Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Phạm Thái Nhàn không đếm xỉa đến sự phản đối của Long Thiên, tự ra quyết định: “Tôi không quan tâm, sau này anh chính là sếp của tôi!”  

             Long Thiên lười để ý đến tên cậu ấm đời thứ hai này, đếm tiền xong, anh lấy ra 300 ngàn đưa cho ba người phía sau: “Mọi người nhận chỗ tiền này, coi như là tiền công, chuyến này đi cùng tôi không dễ dàng gì, chỉ riêng việc bị sợ hãi cũng coi như xuống sức rồi”.  

             Chu Hòa Phong và Tào Nghệ nhìn cọc tiền, không dám nhúc nhích, chỗ này cũng gần bằng lương một năm của họ chứ ít gì, Phạm Thái Nhàn thì lại hớn hở nhận lấy: “Coi như là tiền lì xì đi”.  

             Chu Hòa Phong lo lắng nói: “Giám đốc, đây có phải công quỹ không?”  

             Long Thiên sảng khoái nói: “Công quỹ cái gì, nếu tôi mà không lấy về, thì chỗ này thành tiền chết rồi, cứ cầm lấy đi đừng sợ, nếu sát thủ Hồng có ý kiến gì, tôi đích thân nói chuyện với ông ta”.  

             Liêu Đồ cũng tròn mắt nhìn Long Thiên, Long Thiên liền hào phóng lấy 50 ngàn ra đưa cho anh ta, Liêu Đồ liền không chịu, nói: “Sao bọn họ được 100 ngàn mà tôi chỉ được có 50 ngàn?”  

             “Vậy anh không hiểu quy tắc rồi, cho dù là cướp ngân hàng thì người lái xe vẫn sẽ lấy ít tiền nhất, lấy thì lấy không lấy thì thôi, tôi cất đây”, Long Thiên thực sự định cất tiền đi.  

             Liêu Đồ vội đưa tay ra giựt lấy 50 ngàn, Long Thiên bảo Phạm Thái Nhàn đưa chiếc túi đen qua, sau đó lấy ra 650 ngàn nhét và trong túi đó, cảnh này đã khiến 4 người trong xe trợn tròn mắt, bọn họ đã từng thấy người tham ô tiền, nhưng chưa từng thấy ai ngang nhiên tham ô như này, Long Thiên bình thản nói: “Người là do tôi bắt, tiền cũng là do tôi lấy về, tôi lấy phần lớn là đúng rồi các người còn ý kiến gì nữa? Chút tiền này còn không bõ để mời được tôi ra tay ở nước ngoài đâu!”  

             4 người không ai dám nói gì, chỉ có Liêu Đồ hơi ủ rũ nhìn cái túi lép kẹp, chuyến này về xong kiểu gì cũng bị ông cụ sạc cho một trận, nhưng mà cũng không sao hết, 50 ngàn không là gì với Liêu Đồ, nhưng người đại diện đứng sau số tiền này mới có giá trị, ít nhất nó thể hiện anh ta đã đứng cùng một chiến tuyến với Long Thiên, có tình nghĩa này, mai sau gặp chuyện gì cần giúp đỡ thì chỉ cần lấy chỗ tiền 50 ngàn đi gặp Long Thiên, rất có thể anh sẽ đồng ý giúp thôi.  

             Mọi chuyện xảy ra tối nay hệt như một giấc mộng đối với 4 người trên xe, nhưng họ đều đã ghi nhớ một đạo lý sâu sắc, chỉ cần đi theo người thiếu niên ngồi ở ghế phụ trước mặt, dù là chuyện lớn thế nào đi chăng nữa cũng không cần lo.  

             Liêu Đồ đưa bọn họ đến nơi xong hết thì quay về nhà, anh ta rất mong chờ xem ông cụ gặp chuyện gì cũng không đổi sắc mặt, nhìn thấy chỗ tiền này sẽ phản ứng như thế nào, chắc hẳn là vui vẻ hết chỗ rồi, cái tên Điền Hải chết dẫm này dám đắc tội với ông già anh ta, đây gọi là nghiệp quật.  

             Phạm Thái Nhàn chả lo chả nghĩ hỏi: “Nói sao nhỉ, mọi người muốn đi quẩy không? Lấy được tiền rồi, không ăn chơi một bữa ra trò đúng là đáng tiếc mà”.   

             Tào Nghệ và Chu Hòa Phong đều lắc đầu, những chuyện ngày hôm nay đã khiến bọn họ mệt nhừ rồi, làm gì còn sức đi quẩy, giờ họ chỉ muốn nhanh chóng về nhà tắm rửa, xác định lại mọi việc xảy ra là mộng đẹp hay ác mộng.  

             Long Thiên cũng chẳng có hứng đi uống rượu, chỉ nói ai về nhà nấy rồi giải tán bọn họ, tiện đuổi luôn Phạm Thái Nhàn cứ muốn bám dính lấy anh như keo đi, sau đó thì đến lấy chiếc xe Maybach lái về nhà.  

             Bây giờ đã là 9 giờ rồi, muộn hơn so với dự tính của anh một chút, nhưng cũng tạm, sở dĩ anh dám đi làm việc này sau giờ tan ca, là bởi vì Hoàng Trung Nghĩa, kẻ luôn rình rập bênh cạnh Vương Lệ Trân đã bị xử lý, áng chừng trong một khoảng thời gian ngắn kế tiếp sẽ không xảy ra chuyện gì, hơn nữa người chết gián tiếp liên quan đến anh , đối phương muốn ra tay thì cũng sẽ nhằm vào anh, thế nên không nhất thiết phải bảo vệ cô ấy 24/7 nữa.  

             Có tin nhắn từ Vương Lệ Trân gửi tới điện thoại, chắc là hỏi anh có về nấu cơm không? Sát thủ Hồng làm khó Long Thiên như vậy, Vương lệ Trân không thể không biết, anh đã trả lời tin nhắn là về muộn, có thể không kịp nấu cơm, Vương Lệ Trân cũng không nhắn thêm gì nữa.   

             Long Thiên vừa nghĩ nghĩ thì điện thoại lại kêu, là Tiêu Ngọc Phong gọi tới, anh ta nói với Long Thiên: “Đội trưởng, đã tra rõ thân phận của Hoàng Trung Nghị, gã ta là tội phạm truy nã, đồng thời là một sát thủ, mặc dù đã thay đổi diện mạo nhưng AND thì không làm giả được”.  

             Long Thiên vui vẻ nói: “Tiểu Tiêu à, tôi nói có sai đâu, vụ này làm xong kiểu gì cũng phải thăng cấp, cái chức phó cục trưởng này chạy đi đâu được?”  

             Tiêu Ngọc Phong cười đáp: “Anh biết tôi không hứng thú với việc lên chức mà, có điều hơi tiếc một chút, không tra ra được người đứng sau Hoàng Trung Nghĩa, lão béo này làm việc rất kỹ càng cẩn thận, trong thời gian ngắn tôi nghĩ khó mà tra ra được”.  

             Long Thiên nheo mắt cười: “Không vội, người của họ chết rồi, bọn họ mới cần vội”.  

             Tiêu Ngọc Phong: “À phải rồi, đội trưởng, mặc dù lão béo chưa điều tra được gì, nhưng chủ tịch Vương đã nghiên cứu ra, có thành phần rất kỳ lạ phân tách được từ thuốc chống ung thư”.  

             “Thành phần gì?”  

             “H2Z4, theo lời mấy ông già nghiên cứu hóa học thì là một loại thành phần hóa học mới, Vương Lệ Trân là người đầu tiên phát hiện ra thứ này, tên của nó cũng là cô ấy đặt”.  

             “Đừng nhắc mấy việc không liên quan nữa, cậu trực tiếp nói cho tôi thứ này có tác dụng gì đi?”  

             “Tôi nghe cũng ù ù cạc cạc thôi, kết quả phân tích nói rằng chỉ cần kết hợp với một số thành phần khác cần thiết cho ma túy thì có thể tạo thành ma túy tinh khiết 100%, thậm chí còn tinh khiết hơn cả ma túy xanh!”  

             Đến Long Thiên cũng có chút kinh ngạc, anh cười khổ: “Nếu tin tức này truyền ra ngoài, sợ rằng Vương Lệ Trân sẽ trở thành miếng mồi thơm bị các tổ chức ngầm trên thế giới tranh giành mất, tôi biết ngay Vương Chấn Đào gả con gái cho tôi là có mục đích, muốn để tôi làm lá chắn đây mà!”  

Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận