Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Chiến Binh Bất Bại - Long Thiên

"Đúng vậy, đúng vậy, yêu thầm thì yêu thầm, nhưng đến cuối cùng vẫn là tỏ tình trước mặt toàn thể học sinh trong trường, vậy chẳng phải là ép Tân Vinh không còn đường lui sao? Từ chối cậu ta cũng là điều bình thường, là phụ nữ vẫn nên cần thận trọng một chút".  

             Không chỉ là Mộ Tư, mà cả mấy bạn học nữ hồi trung học khó chịu với Vương Lệ Trân cũng hùa theo, muốn nhìn thấy Vương Lệ Trân xấu mặt, đám đàn ông thì không nói gì, ngồi đợi xem kịch hay.  

             Diệp Yêu Tinh tức giận nói: "Mấy con mụ điên kia câm miệng lại!"  

             "Diệp Khuynh Thành, cậu chửi ai đấy? Chúng tôi chỉ đang đùa thôi mà? Cậu như vậy thật chẳng có khí chất gì cả!", một người bạn học nữ nhuộm tóc bạch kim nói.  

             Diệp Yêu Tinh nhìn người bạn học đó nói: "Tôi có khí chất hay không, không đến lượt Hoàng Doanh cậu lên tiếng".  

             Người phụ nữ tên Hoàng Doanh kia lập tức nổi điên, có lẽ cũng là một người nóng nảy, bị Diệp Khuynh Thành chửi vào mặt như vậy đương nhiên sẽ không nhịn được, xắn tay áo lên như chuẩn bị đánh nhau chửi lại: "Mày cứ cố ép tao hả, hồi học trung học tao đã ngứa mắt với mày rồi, thật sự tưởng rằng mình là người đàng hoàng sao, cả ngày ăn mặc trang điểm không khác gì gái đứng đường, định dụ dỗ ai sao!"  

             Lửa giận bất thình lình bùng lên, rõ ràng đám bạn học nữ đều đứng về phía Hoàng Doanh, ngay đến Mộ Tư cũng vậy, thậm chí cả đám đàn ông, đều đang chờ xem trò vui, chỉ có Chung Tân Vinh là xua tay nói: "Đừng cãi nhau nữa, mọi người đều là bạn học, khó lắm mới gặp được nên đừng cãi nhau, chuyện năm đó là do tôi sai, tôi tự phạt mình ba chén".  

             Nói xong đúng thật là uống cạn ba chén rượu trắng, đổi lại được tràng pháo tay.  

             "Rượu này không thể uống một mình được, mọi người đều cãi nhau vì Vương Lệ Trân, có phải cậu ta cũng nên uống một ly không!", Hoàng Doanh vẫn lải nhải, năm đó cô ta cũng là một trong những người si mê theo đuổi Chung Tân Vinh, mặc dù giờ đã kết hôn nhưng tối nay cũng ôm mộng gặp lại thần tượng ngày đó mà đến, nhưng Vương Lệ Trân vừa xuất hiện đã thu hút toàn bộ sự chú ý của Chung Tân Vinh, đương nhiên Hoàng Doanh không vui, chiến tranh của phụ nữ không rõ ràng minh bạch như đàn ông, nhưng lại như sóng ngầm âm thầm khởi động và cũng vô cùng dữ đội.  

             Mọi người đều hùa theo, bởi vì chồng của Hoàng Doanh chính là ông chủ của nhà hàng này, hơn nữa nghe nói còn là xã hội đen, cho nên đám người ba phải này đều sợ đắc tội, ngay đến Mộ Tư cũng khoanh tay bàng quan đứng ngoài xem kịch hay, có kẻ ngốc thay cô ta hạ bệ Vương Lệ Trân nên cô ta bình chân như vại đắc ý.  

             Nhanh chóng có người tự chủ động rót một chén rượu đưa đến trước mặt Vương Lệ Trân, cô nhíu mày, cô uống rượu trắng sẽ bị dị ứng, rượu này không thể uống được, Diệp Yêu Tinh muốn uống thay cho Vương Lệ Trân nhưng lại bị cô ngăn lại, có một số ngưỡng cửa mình phải tự vượt qua.  

             "Tôi uống", Vương Lệ Trân cầm chén rượu trên bàn lên, trong lòng nghĩ coi như đang uống cho những chuyện cũ đi.  

             Một hơi cạn sạch.  

             Cháy họng.  

             Sống chết không muốn lặp lại nữa.  

             Sau khi uống xong, Vương Lệ Trân đã thấy hơi đau đầu, cô miễn cưỡng bình thản đặt chén rượu xuống bàn, Diệp Yêu Tinh vội vàng đỡ lấy cô, Vương Lệ Trân bình tĩnh nói: "Chúng ta đi thôi".  

             "Được", Diệp Yêu Tinh gật đầu, sau đó quay lại lườm đám người, cô ta sẽ khiến tất cả những người có mặt trong tối nay phải trả một cái giá xứng đáng.  

             "Tớ đưa cậu về".  

             Chung Tân Vinh đưa tay ra muốn giúp dìu Vương Lệ Trân, nhưng vừa chạm vào đã bị Vương Lệ Trân gạt ra, một người phụ nữ luôn bình tĩnh lạnh lùng lần đầu tiên hét lên: "Cậu đừng chạm vào tôi!"  

             Chung Tân Vinh sững người, sau đó híp mắt lại nghĩ rằng đối phó với người phụ nữ này dễ như trở bàn tay, đây là đang giả bộ thôi, do hắn không cam tâm bị mất mặt, Chung Tân Vinh uống ba chén rượu trắng như đã uống hết cả lý trí bèn lộ ra bản chất thật nghiến răng nói: "Vương Lệ Trân, cô tính chơi trò gì, không phải chỉ là một con chó cái bị Chung Tân Vinh này vứt bỏ sao? Cô còn giả vờ gì với tôi, thật sự cho rằng mình ghê gớm lắm sao?"  

             "Bốp!"  

             Đúng lúc Chung Tân Vinh đang ra sức tuôn ra một tràng những lời nói thối nát thì một cái bạt tai trực tiếp giáng vào mặt hắn, người đánh không phải ai khác mà chính là Diệp Yêu Tinh!  

             Cái tát này khiến khuôn mặt đẹp trai của Chung Tân Vinh đỏ cả lên, mọi người đều sững sờ, không ai ngờ được rằng Diệp Yêu Tinh lại đột nhiên ra tay, chỉ thấy cô ta lạnh lùng nói: "Cái tát này là tôi thay Vương Lệ Trân năm đó trả lại cho cậu!"  

             "Con đĩ thối tha!"  

             Nếu như nói vừa nãy lý trí của Chung Tân Vinh đã bị uống hết rồi thì bây giờ là không còn sót lại chút gì, hắn đẩy Diệp Yêu Tinh ra, sau đó hướng về phía Vương Lệ Trân đang choáng váng, tức giận nói: "Cô không cho tôi đụng vào đúng không, đêm nay tôi nhất định phải đụng vào cô, cô có thể làm khó dễ được tôi sao!"  

             "Buông tôi ra", Vương Lệ Trân vùng vẫy nói, bà hoàng Vương luôn cao cao tại thượng cũng không ngờ được rằng, bản thân đã ở địa vị như ngày hôm nay rồi vẫn còn gặp phải loại đối đãi vô lý như vậy, là tú tài điển hình gặp phải chuyện tình ngay lý gian sao?  

             Diệp Yêu Tinh muốn lao lên để bảo vệ Vương Lệ Trân, nhưng lại bị đám Hoàng Doanh ngăn lại, đám phụ nữ này vẫn luôn đối đầu với Diệp Yêu Tinh, nhân cơ hội này để báo thù luôn, mấy người phụ nữ lao vào cấu xé giật tóc nhau, bàn ghế lộn xộn cả lên.  

             Vương Lệ Trân là trung tâm của vòng xoáy đang bị Chung Tân Vinh giữ chặt lấy, đang không biết phải làm sao thì đột nhiên từ đâu một cốc nước lạnh hắt thẳng vào mặt cô, Vương Lệ Trân khi bỏ chiếc mặt nạ nữ vương xuống thì cũng chỉ là một người phụ nữ bình thường.  

             Cô độc, trống rỗng, tự ti, những cảm xúc mà cô đã quên đi rất lâu rồi lại một lần nữa dấy lên trong lòng Vương Lệ Trân, cô không nên đến đây, nhưng đến rồi thì lại không nên có cái kết thê thảm thế này.   

             Vương Lệ Trân cắn răng, bỗng nhiên quật cường nhìn thẳng vào Chung Tân Vinh nói: "Cậu thật đáng thương".  

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận