Lần đầu tiên Vương Lệ Trân bất ngờ không tránh né hành động mập mờ của Long Thiên, mà còn có chút thất thần nhìn anh, người đàn ông này luôn có thể khiến cô ngạc nhiên, hơn nữa còn có thể xuất hiện đúng vào lúc cô cần anh nhất, dường như cô đã hiểu vì sao Mộc Tiểu Nhã lại si mê người đàn ông này như vậy, anh quả thật rất ưu tú hơn nữa còn rất biết cách chăm sóc phụ nữ.
"Anh đưa em về nhà nhé?", Long Thiên dịu dàng hỏi.
Vương Lệ Trân gật đầu, thế là anh bế cô lên, còn là kiểu bế công chúa nữa nên khiến Vương Lệ Trân hơi đỏ mặt, nhỏ giọng từ chối nói: "Anh để tôi xuống đi".
"Diễn kịch phải diễn tới cùng chứ", Long Thiên điềm nhiên nói.
Vương Lệ Trân cũng không giãy dụa, mặc cho anh mượn cơ hội này để ôm cô, nhưng khi vừa đi ra đến cửa thì đột nhiên có người nói: "Đánh người xong rồi muốn đi à?"
Long Thiên dừng bước, quay đầu lại nhìn, người nói chính là Hoàng Doanh, khi cô ta lên tiếng thì một đám người xuất hiện trước cửa, dẫn đầu là một người có vóc dáng nhỏ thó, diện mạo xấu xí nhưng lại rất hùng hổ, người chưa thấy đã thấy tiếng quát: "Mẹ kiếp, dám làm loạn ở địa bàn của tao, không coi Điền Hải này ra gì hả..."
Tên nhỏ con đang chửi giữa chừng thì đột nhiên sững người, nửa chữ cũng không dám nói nữa.
"Là anh!"
Tên nhỏ con đó lại chính là Điền Hải, mặt gã lúc đó kinh ngạc vô cùng, tại sao lại gặp vị sát thần này ở đây chứ, lẽ nào việc vợ mình gọi đến để xử lý lại chính là việc này sao?
Một đám du thủ du thục bao gồm cả Đông Tử sau lưng Điền Hải cũng y hệt gã, trong lòng đang nín nghẹn không nói lên lời, đặc biệt là Đông Tử, vết thương trên chân gã vẫn chưa khỏi, tối qua còn bị Điền Hải đánh cho vì đắc tội với anh Phạm nên lại càng nặng hơn, khó khăn lắm tối nay mới tìm được cớ để trút giận, kết quả lại gặp đúng người đã tặng vết thương đó cho mình, quả nhiên đúng là oan gia ngõ hẹp mà.
Thế vẫn chưa hết, sau khi Điền Hải phát hiện ra sau lưng Long Thiên là Diệp Yêu Tinh đang cười lạnh với mình thì hai chân gã mềm nhũn, người khác không biết Diệp Yêu Tinh này ghê gớm thế nào chứ hắn còn không rõ sao, đây là bà chủ có thể ngồi cùng bàn trò chuyện với vui vẻ với Lữ mập đó.
"Chúng ta lại gặp nhau rồi", Long Thiên cười nói: "Sao vậy? Muốn cản tôi lại à?"
Điền Hải vội động não, đang nghĩ xem làm thế nào để ứng phó với tình cảnh này, để mình có cái kết êm đẹp, thì cô vợ ngu ngốc của gã Hoàng Doanh lại gào lên: "Chồng à, đừng để hắn chạy mất, chính là tên khốn kiếp đó, anh mau giáo huấn hắn một trận cho em đi".
Đúng là thứ đàn bà lụn bại, không phải đang đẩy mình vào hố lửa hay sao?
Trong lòng Điền Hải thầm chửi một câu, nhưng thái độ lại quay ngoắt 360 độ, cười xòa nói: "Anh Long, thật trùng hợp quá, tôi sao dám cản anh chứ, chuyện này chỉ là hiểu lầm mà thôi".
Mộ Tư vốn đang muốn xem kịch hay suýt nữa là rớt cái cằm xuống sàn, Điền Hải này là đám người của Lữ mập, ở Bắc Hải cũng coi như là có chút máu mặt, từ lúc nào mà lại phải hạ giọng như vậy, lẽ nào người đàn ông trước mắt còn thâm sâu hơn cả chống lưng của Điền Hải sao?
"Ồ, tôi còn tưởng là ai, hóa ra là Điền Lùn, vợ của anh thật là uy phong quá nhỉ", Diệp Yêu Tinh châm chọc khiêu khích nói, đương nhiên Diệp Yêu Tinh biết chồng của Hoàng Doanh là ai, cô ta chỉ muốn mượn gió bẻ măng khiến Hoàng Doanh tuyệt đối không còn đường lui.
"Cô Diệp, hiểu nhầm hiểu nhầm thôi!", Điền Hải khóc không ra nước mắt nói, trừng mắt tức giận nhìn Hoàng Doanh một cái, mẹ kiếp, một hơi chọc ngay vào hai vị đại phật này, con đàn bà này đúng là loại khắc chồng mà.
Hoàng Doanh vẫn chưa hiểu rõ tình thế, cứ gân cổ lên quát: "Chồng, em không quan tâm anh có quen bọn chúng hay không, tóm lại tối nay anh nhất định phải trút giận cho em".
"Tôi cho cô câm miệng!", Điền Hải không nhịn được nữa, liền giơ tay tát cho Hoàng Doanh một cái.
Hoàng Doanh bưng mặt không thể tin nổi nói: "Anh dám đánh em sao?"
"Tôi đánh con đàn bà ngu ngốc chính là cô đó, hai người này là người cô có thể đắc tội được sao, mau chóng xin lỗi anh Long và cô Diệp ngay", Điền Hải vội vàng quát, chỉ sợ hành động chậm chạp sẽ khiến hai người không vui, đến lúc đó thì người gặp nạn sẽ là chính gã ta.
Vở kịch tối nay đúng là quanh co khúc khuỷu, đám khán giả xung quanh đều sững sờ, vốn tưởng rằng quân cứu viện do Hoàng Doanh gọi đến sẽ khiến Long Thiên và Diệp Yêu Tinh khốn đốn, ai ngờ chính Điền Hải lại ra tát Hoàng Doanh, xem đến đây ánh mắt nhìn Long Thiên của bọn họ càng thêm phần kính phục, họ không hiểu nội tình bên trong nhưng trong mắt người dân thường thì cái tên Điền Hải là một tên du côn vô cùng hung hãn, ngay đến lên lưu manh này còn phải cúi đầu thì chẳng phải đã gián tiếp chứng minh hai người này còn bá đạo hơn nữa sao?
Hoàng Doanh thật sự hoang mang, làm sao cô ta có thể nghĩ đến cảnh tượng này, vốn là muốn khiến Vương Lệ Trân và Diệp Yêu Tinh phải mất mặt, kết quả là bản thân lại mất nhiều hơn, cô ta nghiến răng không đi xin lỗi, Điền Hải thấy con vợ ngu này không có động tĩnh gì, lập tức nổi nóng, lại đạp cho cô ta quỳ xuống đất, chỉ vào cô ta chửi mắng: "Nếu hôm nay cô không xin lỗi thì ngày mai, à không đêm nay chúng ta sẽ li hôn, cô muốn chết thì chết một mình đi, đừng liên lụy đến tôi".
Hai vợ chồng này vốn là bằng tuổi nhau, tai vạ rơi đến thì đều thân ai nấy lo.
Hoàng Doanh cuối cùng cũng hiểu ra, cô ta không muốn mất một cuộc sống tốt như vậy, Điền Hải có thể cho cô ta tất cả những thứ cô ta muốn, rời xa Điền Hải cô ta chẳng là gì cả, cô ta sợ rồi, khóc lóc ôm chân Điền Hải nói: "Em sai rồi, chồng à em không dám nữa, anh đừng bỏ em!"
Điền Hải cũng nhẫn tâm, trực tiếp đá Hoàng Doanh ra nói: "Nói những lời này với tôi cũng vô dụng, đi cầu xin cô Diệp kìa".
Hoàng Doanh bò trên đất đến trước mặt Diệp Yêu Tinh, quỳ dưới đất tự vả chính mình một cái rồi nói: "Cô Diệp, tôi không dám nữa, mong cô rộng lượng không chấp kẻ tiểu nhân, xin đừng chấp nhặt người như tôi".
"Vậy ai là con đĩ đây?", Diệp Yêu Tinh nheo mắt hỏi.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!